꧁༺༒ Chương 64༒༻꧂ Người Của Thái Nhất Tông
Trong khi Ác Ma thành dần trở nên không đủ chỗ để dung nạp cho người mới tới, Xuân Đức thì đang phải đau đầu về chuyện nơi ăn chốn ở cho những tín đồ mà Ác Ma Điện vừa mới thu nhận thì sự kiện tuyển sinh, chiêu mộ cường giả cùng tiếp dẫn người mà các tín đồ dẫn về vẫn được tiến hành mà không có dừng lại.
Có điều người trở về càng lúc càng nhiều, cao tầng Ác Ma Điện lúc này phải mở ra thêm những cổng thành khác để phân chia cùng tiếp dẫn người mới tới.
Cổng thành chính thì dành để tiếp dẫn những người tam tham gia sát hạch cùng các cường giả có ý định đầu nhập vào Ác Ma Điện. Về phần ba cửa thành khác đều là dùng để tiếp nhận những con người số khổ không nơi nương tựa, sống không mục đích không dục vọng, sống chỉ để sống mà thôi.
Thực ra bọn họ có dục vọng nhưng mà cái bụng còn đang chưa được no, áo còn mặc không đủ ấm, ngày mai sống hay ch.ết thì bao nhiêu ước mơ cũng đều biến mất.
Nắm rõ được tâm lý của những người này Xuân Đức ban cho bọn hắn lực lượng, dùng giáo lý để điều giáo bọn hắn biến thành lực lượng trung kiên cho Giáo Điện.
Vừa thu nhận người mới cao tầng của Ác Ma Điện cũng không ngừng để vận dụng thủ đoạn của Xuân Đức để lại ban phát cho những người mới tới sức mạnh, tuy bọn hắn không thể một khắc biến thành cao thủ đỉnh thiên lập địa nhưng biến thành tu sĩ tầng thấp vẫn có thể.
Có được sức mạnh đám người kia chỉ cần được huấn luyện phương thức vận dụng một chút liền có thể tham gia công cuộc xây dựng kiến thiết Ác Ma Điện.
Vận dụng sức mạnh của mọi người Ác Ma Điện tổ chức kiến tạo một thế giới ngầm ở bên dưới lòng đất ngay ở dưới Ác Ma thành. Nhiều người lực lượng lớn một thành phố bên dưới lòng đất đang nhanh chóng hình thành đáp ứng được nhu cầu ở lại của tín đồ mới tới.
Vốn là những con người sống ở dưới đáy xã hội, bao nhiêu đắng cay đều nếm quá nên mọi người rất chịu khó chịu khổ làm việc, vì tâm lý tự ti mặc cảm với thường xuyên bị bóc lột nên bọn họ yêu cầu cũng rất thấp, chỉ là miễn cưỡng sống được qua ngày đừng để bọn họ đối là được.
Ác Ma Điện tuy không thể để cho mọi người đều sung sướng được nhưng việc cơm no áo ấm, bệnh thì nghỉ ngơi có người chăm sóc vẫn làm được.
Một chuyện tưởng giống như bình thường như vậy nhưng đối với những người từng là cặn bã không có tôn nghiêm kia lại khiến cho bọn hắn vui mừng tới phát khóc.
Đương nhiên đại bộ phận mọi người đều tốt nhưng cũng có một vài tên vừa nắm giữ lực lượng lại bắt đầu làm loạn, thích ăn trên ngồi chốc thiên hạ không chịu làm việc. Đối với những kẻ này Ác Ma Điện cao tầng không có nương tay trực tiếp tống giam lại sau đó thì hàng ngày nuôi giống như một con heo, đến giờ thì rút máu.
Vì là tu luyện huyết đạo nên mọi người có nhu cầu về máu rất lớn, nên ai làm loạn đều sẽ biến thành thức ăn cho người khác. Nghe thì có vẻ tàn nhẫn nhưng thế giới này là tàn khốc như vậy đấy, ở đây chỉ có nắm đấm không có nhân quyền.
Thức ăn, y tế, quần áo cùng các loại nhu yếu phẩm được thu mua từ khắp các nơi sau đó được chuyển về Ác Ma thành. Đúng là có tiền làm gì cũng dễ, lấy tài lực hùng hậu của Ác Ma Điện sau khi phát động thu mua trên phạm vi lớn thì liền có các thương đội tự mình đưa tới mà không cần phải cho người đến từng nơi thu mua.
Về vấn đề tiền bạc thì Ác Ma Điện có thể nói là một trong những thế lực lớn thoải mái nhất, không ép giá cũng không có khi dễ những thương nhân đến đây. Đôi khi còn sẽ cho những thương nhân thêm một ít nếu như bọn hắn trên đường gặp phải vấn đề không may, hàng hóa bị mất mát nhiều.
Cũng nhờ điểm này mà Ác Ma Điện nhanh chóng hình thành con đường buôn bán bao trùm rộng khắp cả một vùng.
Tiến hành đồng bộ với việc xây dựng cơ cấu lại Ác Ma thành là việc tuyển sinh. Lấy phương châm chia nhỏ, nhanh gọn, tiên đức hậu tài, Ác Ma Điện nhanh chóng phân ra tức nhóm người khác nhau. Tiếp đó lại có sắp xếp riêng cho bọn họ.
……
Mọi chuyện đều được tiến hành theo từng bước, mọi thứ đều đã vào khuôn khổ nhưng ngày hôm nay lại có một chuyện ngoài ý muốn gây một chút xáo trộn đối với kế hoạch của Xuân Đức. Nhưng mà chỉ là một chút xáo trộn mà thôi cũng không gây ảnh hưởng tới đại cục.
Tà dương như máu, ánh chiều tà rực rỡ. Ở trước cửa thành đông của Ác Ma Thành lúc này đang có một đội ngũ khác lớn ước chừng lên tới gần vạn người. Những người này có nam có nữ, có già có trẻ, bọn họ đều là những cường giả tới đầu nhập vào Ác Ma Điện hoặc là những người tới tham gia sát hạch.
Đứng ở bên cạnh những người này còn có một đội ngũ tín đồ của Ác Ma Điện số lượng hơn hai trăm người. Những người này đều là người sống mà không phải là tử linh sinh vật.
Lúc này có một tín đồ của Ác Ma Điện nhìn qua người bên cạnh nói:
“Hôm nay người tới ít hơn hôm qua nhiều nhỉ.”
Người kia gật đầu nói:
“Ừm, chuyện thường thôi có gì là đâu mấy ngày trước là ngày cao điểm rồi, càng về sau càng ít người. Như vậy cũng không có gì không tốt những ngày này làm việc liên tục ta cảm thấy có đôi chút mệt mỏi.”
Người lúc trước cười nói:
“Ráng mà chịu thôi trong điện mọi người ai cũng vậy cả mà chúng ta ở ngoài này tính ra so với mọi người vẫn là dễ chịu hơn đấy. Ồ lại có người tới.”
Vốn đang nói chuyện cùng nhau nhưng đột nhiên nhìn thấy ở phương xa đột nhiên xuất hiện một người mặc áo choàng đen cưỡi độc giác thú chạy như bay về phía bên này thì đám tín đồ lập tức im lặng mà đánh giá người vừa tới.
Một người cười nói:
“Nữ giả nam trang rất thú vị, người này cảnh giới cũng rất không tệ.”
Những người khác nghe vậy đều nhẹ gật đầu, tiếp đó liền có một người mang theo một cái danh sách đi về phía người mới tới.
Độc giác thú dừng lại, người ở trên lưng độc giác thú nhanh chóng nhảy xuống lưng sau đó nhìn về phía người tín đồ của Ác Ma Điện hành lễ chào hỏi, người tín đồ kia cũng đáp lễ lại sau đó cười hỏi:
“Vị cô nương này muốn gia nhập Ác Ma Điện chúng ta sao?”
Người đối diện nhẹ gật đầu sau đó nói:
“Phải.”
Người tín đồ của Ác Ma Điện lúc này hỏi:
“Như vậy trước nếu ra một chút thông tin của bản thân để ta làm hồ sơ gửi lên cấp trên. Tên của cô nương là gì?”
Người đối diện đáp:
“Trầm Thiên Tuyết.”
Tiếp đó người tín đồ kia lại hỏi thêm một loạt câu hỏi khác, từ tu vi cho đến các loại sở trường, hay có năng lực đặc biệt gì hay không. Thiên Tuyết cũng không che giấu mà nhất nhất trả lời, sau khi nàng trả lời xong thì được vị tín đồ kia đưa cho một quyển sách nhỏ cùng một cái lệnh bài thân phận.
Nhìn Thiên Tuyết người tín đồ kia cười nói:
“Quyển sổ này là là những quy tắc ở Ác Ma Thành, về phần lệnh bài là thân phận tạm thời của cô nương hiện tại, được rồi cô nương có thể đi qua bên kia đứng cùng mọi người nói chuyện, đợi khi nào kết thúc tiếp nhận người thì chúng ta cùng nhau đi vào bên trong thành.”
Thiên Tuyết nghe vậy thì đáp:
“Cảm ơn.”
Tiếp đó nàng dẫn theo độc giác thú đi qua bên phía những người đang đứng cách đó không xa.
Sau Thiên Tuyết lục tục có thêm vài trăm người đi tới nơi này, hết thảy đều được tín đồ của Ác Ma Điện tiếp đón một cách chu đáo nhất.
……
Mặt trời dần xuống núi, ánh chiều tà cũng biến mất.
Cảm nhận được thời gian của đã không còn sớm, người dẫn đội là một ông lão lúc này nhìn qua những người khác nói:
“Hôm nay chúng ta kết thúc ở đây thôi, ngày mai lại tiếp tục. Chúng ta còn phải vào bên trong để giúp đỡ mọi người nữa.”
Đúng lúc này có người bên cạnh ông lão này nói:
“Tiền bối phương xa có người, hình như đang hướng về bên phía chúng ta.”
Mọi người nghe vậy thì nhất loạt nhìn sang, khi nhìn thấy một nhóm người số lượng rất đông đang cưỡi Thái Thiên Thú khí thế hung hăng chạy về phía bên này thì không khỏi nhíu mày.
Thái Thiên Thú mình trâu đầu dê, đuôi rắn tính tình hung bạo hay được người của Thái Nhất Tông tuyển làm thú cưỡi.
Nhìn đám người đang cưỡi Thái Thiên Thú chạy tới đây thì một tín đồ nói:
“Dạo này làm sao xuất hiện nhiều kẻ đui mù vậy, hôm qua mới một nhóm hôm nay lại một nhóm nữa.”
Một tên tín đồ khác cười nói:
“Có lẽ tu luyện nhiều quá nên ngu luôn rồi.
Trong lúc mấy người tín đồ đang nói chuyện thì đội ngũ của Thái Nhất Tông đã đi tới trước mặt đám tín đồ Ác Ma Điện. Còn chưa hiểu ngô khoai ra làm sao, lúc này có một tên thanh niên bộ dạng ngông nghênh nhìn về phía ông lão đang đứng ở phía trước đội ngũ tín đồ quát hỏi:
“Biết ta là ai sao?’
Ông lão kia rất trầm tĩnh hỏi:
“Không biết. Vậy ngươi là ai, tới đây lại có mục đích gì?”
Người thanh niên kia cười gằn nói:
"Nói cho ngươi biết đại danh của ta, ta là người tin cẩn nhất của thiếu tông chủ Thái Nhất Thần Tông, bây giờ đang phụng mệnh thiếu tông chủ tới đây bắt kẻ phạm tội, đám các ngươi biết điều thì cút sang một bên đừng để tới lúc chịu chịu khổ lại trách ta không nói trước, Thái Nhất Tông làm việc còn không tới bọn hạ đẳng như các ngươi xen vào."
Nhóm tín đồ của Ác Ma Điện nghe vậy thì thật sâu im lặng, bọn hắn vẫn đang tự hỏi loại não tàn này vì sao vẫn có thể sống được tới hiện tại. Nhưng tiếp sau đó tên này lại nói một câu khiến cho đám tín đồ nở nụ cười.
"Gọi điện chủ các ngươi ra đây cho ta, bảo hắn giúp ta tìm đào phạm nếu tìm được tất có trọng thưởng, còn không tìm thấy thì hừ hừ. Mà thôi đầu tiên là tiếp đãi ta và thiếu chủ nhà chúng ta trước.”
Ông lão cũng không giận mà cười hỏi:
" Ai là thiếu chủ của ngươi? "
Tên kia khinh bỉ nói:
" Mắt chó không thấy thái sơn trước mắt, kia là thiếu chủ của chúng ta còn không mau lên quỳ bái."
Náo loạn nơi này rất nhanh đưa tới sự chú ý của người hữu tâm, khi biết được có người lại muốn cùng Ác Ma Điện khiêu khích thì cả đám đều kinh ngạc không thôi, có điều ngay sau đó thì cười lạnh, đoán chừng lại là thằng ngu nào đó tự đi tìm ch.ết.
Một người đứng nơi xa xem cuộc vui nói:
“Thái Nhất Tông cái này có ý tứ à nha.”
Một người khác đứng ở bên cạnh cười nhạt nói:
“Hổ phụ sinh khuyển tử.”
Một người khác gật đầu phụ họa.
“Ngay cả tam tông tứ viện còn không dám làm gì Ác Ma Điện bọn hắn mấy con trùng nhỏ này cũng dám đứng ra khiêu khích.”
Một cô gái cười lạnh:
“Nghe nói thiếu tông chủ Thái Nhất Tông rất ngông cuồng tự đại, ta thấy hắn bị bại não thì đúng hơn.”
[6/4/20]