꧁༺༒ Chương 66༒༻꧂ Tùy Người Mà Đổi Đãi

Nhìn thấy người của Ác Ma Điện thực sự có can đảm dám xuống tay với chính mình thì Thái Bạch không khỏi kinh hoàng hét lớn:
“Các ngươi dám, ta là thiếu tông chủ Thái Nhất Tông.”
Đáp lại lời của hắn chính là đao quang kiếm ảnh.
“Xoẹt!”


Một tên thuộc hạ chỉ của Huyền Thăng sơ kỳ của Thái Bạch còn chưa kịp phản ứng đã bị một kiếm chém rụng đầu. Đầu lâu của hắn rơi rụng trên mặt đất hai mắt mở trừng trừng giống như là vẫn không tin được vào việc bản thân bị chém giết.


Máu từ cổ hắn phun ra thành vòi phóng thẳng lên cao tới cả mét, thân thể của người kia sau khi đứng yên được một lục thì ngã ngửa về phía sau ngã vào người của Thái Bạch, máu tươi từ cổ của cái thi thể phun đầy người Thái Bạch.


Vẻ mặt Thái Bạch ch.ết lặng hắn kinh sợ nhìn một màn trước mắt, bao nhiêu uy phong khí thế lực trước hiện tại đều biến mất, chỉ còn lại sự nhu nhược cùng bất lực, hắn ngồi trên mặt đất ôm đầu không dám nhìn lên.
“Phúc! Phúc! Phúc!”


Tín đồ ác ma điện tu luyện huyết đạo công phá chủ sát phạt nên tiến công vô cùng ác liệt, thêm vào bọn họ người đồng thế mạnh tạo nên hiệu quả vô cùng rõ ràng. Nhất là bọn họ lại còn biết cách phối hợp cùng nhau nên hiệu quả càng gia tăng một phần.


Trái ngược với bọn hắn nhóm cường giả đi theo bảo vệ Thái Bạch cảnh giới không cao bằng, số lượng thì ít hơn rất nhiều, hơn nữa bọn họ là cao thủ dùng tiền chiêu mộ tới cũng không có học chiến thuật tác chiến cùng nhau.


available on google playdownload on app store


Thêm vào đó hằng ngày bọn hắn chỉ đi theo Thái Bạch khi dễ một chút thế lực nhỏ nên chưa bao giờ nghĩ tới chuyện phải cùng nhau luyện tập trận hình cả.


Vì thế từng tên cường giả đi theo Thái Bạch lần lượt bị chém bay đầu hay bị loạn kiếm chém thành nhiều mảnh, đầu lâu, tay chân, máu tươi bay tứ tung, nội tạng chảy đầy đất, mùi máu tanh gây mũi tràn ngập không gian nơi đây.


Trước áp lực sinh tử bọn hắn lúc này buông bỏ hết tháy những thế gọi là tôn nghiêm mà cầu xin tha mạng.
“Đừng giết ta, ta đầu hàng.”
“Xoẹt xoẹt xoẹt…”


Lời hắn vừa dứt thì một loạt huyết kiếm kề lên cổ hắn, tên cường giả kia cả người cương cứng động cũng không dám động một chút.
Có người dẫn đầu sẽ có người thứ hai thứ ba, những kẻ còn sống khác thấy người này đầu hàng thì liên tục xin hàng.
“Tha mạng.”
“Ta đầu hàng.”


“Ta đầu hàng.”
Tất cả những kẻ đầu hàng đều sống, có điều trong số đó có vài tên không may còn chưa kịp đầu hàng đã bị đám tín đồ Ác Ma Điện loạn kiếm xé xác ch.ết đến không thể ch.ết lại.


Đang đứng ở cách đó không xa quan sát nhóm người vừa mới tới đầu nhập vào Ác Ma Điện hay là muốn tham gia sát hạch thấy vậy một màn thì con người đều không khỏi co rút lại.


n cần, ôn hòa, hết lòng chăm sóc người mới đây là ấn tượng đầu tiên của mọi người đối với tín đồ của Ác Ma Điện nhưng sự mạnh mẽ, lạnh lùng, tàn độc, giết người như ngóe đây là ấn tượng khắc sâu nhất. Nói giết là giết cũng không nhìn xem kẻ kia là ai cực kỳ bá đạo.


Với mọi người làm sao cũng không thể tưởng tượng được vì sao tín đồ của Ác Ma Điện lại mạnh đến vậy, mạnh đến mức khiến cho người ta tuyệt vọng.


Đương nhiên là bọn họ không biết được rồi. Bời vì bọn họ không biết sự tồn tại của “ác ma chân huyết” , không biết sự tồn tại của “huyết đạo”, đây là hai thứ mấu chốt khiến cho tín đồ của Ác Ma Điện đáng sợ như vậy. Đừng quên ở phía sau nó là một đại năng vô cùng đáng sợ.


So với những kẻ mới vừa tới thì những cường giả sinh sống bằng nghề buôn bán cùng nghề săn thú ở nơi đây thì đỡ hơn một chút, bọn hắn dù vẫn rung động trước sự cường đại của Ác Ma Điện nhưng so với lần đầu thì giảm đi rất nhiều, bọn họ cho đó là điều tất nhiên.


Ở bên trong đám cường giả đang quan sát màn kịch lần này có người than thở nói:
“Đám người Ác Ma Điện kia quá cục súc rồi chưa gì đã giết sạch hết vậy lấy cái gì chơi, lâu lắm mới có người tới làm trò mà.”
Một người khác cũng là nhếch mép nói:


“Đám gia hỏa bạo lực kia chỉ có máu tươi mới khiến bọn hắn hưng phấn mà thôi, ngoài ra cái gì cũng không làm bọn hắn vui.”
Gần đó một ông lão vươn vai một cái nói:
“Thôi đi về ăn cơm, trò vui cũng hết rồi. Ăn sớm ngủ sớm ngày mai còn phải đi săn.”


Mọi người ở đây đã nhìn quen sinh tử, ch.ết dăm ba chục người chẳng tính là gì, ch.ết thì ch.ết cũng chẳng có nữa xu quan hệ với bọn họ.


Tiếp đó đại bộ phận mọi người đều quay trở về ăn cơm, sau đó đi nghỉ ngơi ngày mai còn phải đi làm việc, sống ở thế giới này mọi người rất khổ cực, đại bộ phận mọi người đều phải lặn lội mưu sinh không có ngày nào sống an nhàn.


Ngày trước ở những nơi khác bọn hắn sẽ bị hϊế͙p͙ bức đủ đường nhưng hiện tại sống dựa hơi Ác Ma Điện cuộc sống bọn họ tốt hơn rất nhiều. Có ăn, có mặc, có nơi ở, có tài nguyên tu luyện chỉ cần bốn thứ này mọi người đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi.


Nhiều người quay về nhưng vẫn có không ít người ở lại nhìn xem, đa phần những người này đều là những kẻ vừa tới nơi đây muốn nhìn xem một chút phong cách hành xử của người Ác Ma Điện để sau này còn biết đường cư xử làm sao cho hợp lý.


Vốn mọi người cho rằng tín đồ của Ác Ma Điện sau khi trừng phạt những kẻ kia sẽ tha cho bọn hắn một mạng như mà không.
Bọn hắn giết ch.ết gần như toàn bộ người còn sống ở nơi đó chỉ để lại vài tên cường giả Huyền Thăng Cảnh cùng tên thiếu tông chủ Thái Nhất Tông.


Nhìn thấy từng cái thi thể không đầu nằm la liệt ở trên mặt đất thì sở hữu mọi người đều cảm thấy đáy lòng lạnh lẽo.
Một tên tín đồ nhìn qua những người mới đang đứng cách đó không xa nói:


“Đi ra thanh lý hết những thi thể kia đi, chú ý rửa sạch ngày mai chúng ta còn phải đón khách.”


Bị ánh mắt hung tàn thị huyết của tên tín đồ nhìn qua lại thêm sát khí đậm đặc như thực chất trên người hắn tản mạn đi ra trấn nhiếp, đám người đang đứng nơi xa sợ tới mức nguyên một đám hai chân run rẩy quỳ xuống dưới mặt đất.


Cả vạn người nhưng không một người nào có thể đứng vậy là biết lực chấn nhiếp của người tín đồ kia đáng sợ tới mức nào. Ở cách đó không xa Thanh Hư lão ma nhìn thấy vậy thì không khỏi nhíu mày quát:
“Đứng dậy.”


Lời này hạ xuống tất cả những người đang quỳ trên mặt đất đều ngoan ngoãn đứng dậy không dám trái lời.
Thanh Hư lão ma nhìn thấy vậy thì khẽ hừ lạnh một tiếng sau đó nhìn qua đám tín đồ nói:


“Phát cho bọn hắn mỗi người một cái bát, sau đó để cho bọn hắn xếp hàng ra gần ngoài này.”
Nghe được mệnh lệnh của Thanh Hư lão ma những người mới tới nhanh chóng xếp thành hàng, cùng lúc đó đám tín đồ nhanh chóng phát cho mỗi người một cái bát.


Nhìn thấy mọi thứ đã chuẩn bị hoàn tất thì Thanh Hư lão ma đạp mạnh chân xuống mặt đất.
“Ấm!”
Đại địa rung động kịch liệt, cùng lúc đó hết thảy thi thể máu tươi đang ở trên mặt đất đồng loạt bay lên trên.
Thanh Hư lão ma quát:
“Huyết bạo.”
“Ầm ầm ầm…”


Hết thảy thi thể trong nháy mắt nổ tung hóa thành xương máu, sương máu ngưng mà không tán hóa thành những giọt máu sau đó đồng loạt bay về phía những cái bát trong tay đám người mới tới.


[Tác giả: Quá trình viết lại vẫn tiếp tục mặc dù có đôi chút chậm nhưng tác vẫn sẽ viết lại để bộ truyện càng trở thêm hoàn mỹ một điểm, để mọi người đọc cảm thấy lưu loát hơn một điểm. Cảm ơn đã ủng hộ Cân Cả Thiên Hạ.]
(Đã viết lại 8/4/20)






Truyện liên quan