꧁༺༒ Chương 67༒༻꧂ Những Con Người Phi Thường
Nhìn bát máu tươi hỗn hợp cùng thịt vụn được tán nát như bột ở bên trong bát thì người ở đây bụng dạ cồn cào, sắc mặt của một đám trắng bệch như tờ giấy, hai tay run rẩy không ngừng. Mặc dù quen cảnh chém giết nhưng lúc này thì...
Thanh Hư lão ma nhìn thấy mọi người sợ hãi như vậy thì hừ lạnh một tiếng, hắn quát:
“Uống!”
Nghe được lời này thì hết thảy mọi người sắc mặt đều tái nhợt, có điều dưới uy thế của Thanh Hư lão ma có người bắt đầu nhấm nuốt thứ dung dịch hỗn tạp giữa máu tươi cùng thịt vụn kia.
Bình thường tu sĩ giết người vô số nhưng mà biến thái tới mức uống máu ăn thịt thì chỉ có hạng người cùng hung cực ác mới có thể làm ra được, còn người ở đây đều là bình thường dạng người chưa từng làm ra hành động nào điên cuồng như vậy.
Lúc này có người nhịn không được mà lên tiếng:
“Việc này ta không làm được.”
Thanh Hư lão ma nhìn qua hắn thản nhiên nói:
“Ăn thịt uống máu địch nhân cũng không phải sự tình gì ghê gớm, ngươi điểm này cũng không thể làm được chứng tỏ tâm chưa đủ tàn nhẫn không thích hợp gia nhập Ác Ma Điện chúng ta. Ngươi có thể trở về có điều ta vẫn là khuyên ngươi đợi trời sáng rồi hãy lên đường, buổi tối nơi này rất nguy hiểm lấy cảnh giới của ngươi không thể sống đi qua Ác Ma Sâm Lâm.”
Người kia nghe vậy thì chắp tay hành lễ nói:
“Cảm ơn tiền bối đã nhắc nhỡ.”
Thanh Hư lão ma nhìn qua những người khác hỏi:
“Còn có ai nữa không? Nếu không thể uống thì ta cũng ép, ai không thể uống thì đứng qua một bên.”
Lời hắn vừa dứt thì có không ít người lúc này để cái bát trên tay xuống đứng qua một bên, số lượng chiếm đến một phần ba.
Thanh Hư lão ma nghe vậy thì nhìn qua một người nói:
“Đi thu xếp cho bọn hắn nơi ở lại ở ngoài thành.”
Người kia khẽ gật đầu sau đó tiến lên nhìn qua mọi người nói:
“Mọi người đi theo ta, ta dẫn mọi người đi tìm nơi ở lại.”
Những người khác nghe vậy thì thật sâu thi lễ nói:
“Cảm ơn tiền bối.”
Người kia thản nhiên cười nói:
“Chúng ta gặp nhau là cái duyên không thể cùng chung một thế lực là do số mệnh, mọi người không cần suy nghĩ quá nhiều. Ác Ma Điện chúng ta cũng sẽ không có vô duyên vô cơ đi trả thù những ai không gia nhập chúng ta. Nếu các ngươi không tin có thể hỏi mọi người.”
Những người kia nghe vậy thì đồng loạt kêu:
“Không dám.”
Người tín đồ kia thản nhiên cười nói:
“Không cần dối lòng mình, ta hiểu mà. Được rồi theo ta.”
Mọi người nghe vậy thì trên mặt xuất hiện vẻ ngượng ngùng hiển nhiên bọn hắn cũng có suy nghĩ này, e sợ Ác Ma Điện sẽ trả thù.
Cũng không đi đâu xa bọn họ được dẫn tới các thương đội gần đó, các thương đội này đều có quan hệ lợi ích cùng Ác Ma Điện nên khi người Ác Ma Điện tới nhờ bọn hắn lập tức đồng ý.
Những người khác đi rồi, lúc này Thanh Hư lão ma nhìn những người còn lại nói:
“Nếu một điểm này cũng không làm được thì mọi người không nên gia nhập chúng ta Ác Ma Điện, Ác Ma Điện là mạnh mẽ nhưng nó cũng thật tàn khốc, không thích hợp cho những người yếu đuối.”
Nghe vậy thì trên mặt mọi người xuất hiện vẻ do dự nhưng vào lúc này lại có một người bưng bát máu kia lên uống, người này chính là Trầm Thiên Tuyết, nàng có thâm cừu đại hận cùng với người của Thái Nhất Tông. Ngày đêm đều nghĩ báo thù, ngày đêm đều mong có một ngày có thể ăn tươi uống máu địch nhân.
Lúc này đây chính là hợp tâm ý nàng, nàng ta miệng nhỏ kề lên bát máu tươi từng ngụm từng ngụm uống vào, một chút máu tươi từ bên khóe môi của nàng trào ra bên ngoài nhìn có phần rùng rợn.
Không lâu sau đó thì nàng liền uống cạn bát máu trong tay mình, thấy vậy một màn có người đang đứng ở bên cạnh hiếu kỳ hỏi:
“Cảm giác ra sao?”
Thiên Tuyết thành thật nói:
“Rất khó uống, nó sền sệt giống bọt lỏng, có mùi rất tanh sau khi uống vào thì chỉ muốn nôn ngay ra ngoài. Có điều nghĩ nó là máu của yêu vật lại sẽ không có vấn đề gì, dù sao đây chỉ là một loại chướng ngại tâm lý mà thôi, vượt qua rồi sẽ cảm thấy bình thường.”
Thanh Hư lão ma nghe vậy thì tán thưởng nói:
“Tiểu cô nương nói rất hay, chỉ là một chút chướng ngại tâm lý mà thôi, vượt qua rồi sẽ không có vấn đề gì. Đường tu luyện còn dài một chút thử thách như vậy còn không thể vượt qua thì sau này nói cái gì tu luyện.”
Nghe được như vậy lời nói thì mọi người ở đây đều có điều suy ngẫm, bọn hắn cảm thấy Thanh Hư lão ma nói không sai, cuộc đời này thiếu trông gai sao? Đương nhiên là không thiếu. Cuộc đời này như ý sao? Đương nhiên là cũng không, trên đời mười chi tám chín sự tình là không như ý muốn, như vậy vì cái gì bọn họ không dám đâu? Bởi vì bọn họ chưa từng làm việc này trước kia, chưa làm thì giờ làm một lần liền xong.
Có suy nghĩ như vậy những người xung quanh cũng bắt đầu uống thứ chất lỏng màu đỏ sền sệt ở trong bát, có người mới đầu không quen còn nôn lại trong bát nhưng sau đó lại cố gắng nuốt hết xuống bụng. Cái gì cũng vậy mới đầu làm đều khó khăn cần phải kiên trì cùng cố gắng.
Ở nơi xa xa những người vẫn còn đang quan sát nơi đây nhìn thấy một màn như vậy thì sắc mặt không khỏi tái nhợt, có không ít người bắt đầu nôn khan.
“Ọe ọe ọe…”
Một việc nhìn như đơn giản nhưng không phải ai cũng có thể làm được, có kẻ chỉ vừa nhìn thấy thôi cũng đã nôn, nghĩ tới thôi cả người liền toàn thân run rẩy. Những người như vậy sau này thành tựu thường không cao, bởi vì họ là người bình thường. Chỉ có những người phi thường làm những điều mà người không không làm được thì sau này mới có thể thành tựu to lớn.
Ở bên trong đội ngũ của La Lan học viện.
Văn Tài cùng Văn Thiên hai anh em vẫn luôn theo dõi sự tình diễn ra ở nơi xa. Nhìn thấy cảnh tượng gần vạn người đang uống máu người thì Văn Thiên lạnh nhạt hỏi:
“Đệ cảm thấy sao?”
Văn Tài lúc này bộ dạng rất điềm tĩnh không có cái vẻ sốc nổi như bình thường, hắn nói:
“Bọn hắn đang thay đổi.”
Văn Thiên gật đầu nói:
“Đúng vậy, bọn hắn đang thay đổi. Bọn hắn vừa làm được một điều mà bọn hắn tưởng rằng bản thân sẽ không bao giờ làm được, bọn hắn lúc này sẽ nghĩ bản thân không gì là không làm được chỉ cần vượt qua chính mình liền có thể. chỉ cần có ý niệm này con đường về sau của bọn hắn sẽ tiến được rất xa.”
Văn Tài cảm khái nói:
“Một cách làm rất cực đoan nhưng mang lại hiệu quả to lớn, mà đại ca có cảm thấy người của Ác Ma Điện cảnh giới tăng tiến rất nhanh không? Bọn hắn đến cùng là làm sao làm được như vậy?”
Văn Thiên lắc đầu nói:
“Đây là bí mật của bọn hắn không người nào biết chỉ có bọn hắn mới rõ ràng.”
Văn Tài hỏi:
“Nội gián các tông môn khác không báo về cái gì sao?’
Văn Thiên cười khổ nói:
“Không những không báo về còn bị bắn hắn bán đứng, hết thảy nội gián cái vào bên trong Ác Ma Điện đều biến thành người của bọn hắn, sau đó quay lưng bán đứng thế lực lúc trước. Đệ không nên xem thường sức mạnh giáo lý, thứ kia rất đáng sợ nó có thể thay đổi hoàn toàn một con người.”
Văn Tài nghe vậy thì cảm thấy có chút kinh dị.
(9/4/20)