- Chương 1: Nhân đầu lặc địa
- Chương 2: Huyết nhuộm hoang đạo
- Chương 3: Cửu Toàn bất toàn
- Chương 4: Đoạn trường kiến hồng
- Chương 5: Ăn miếng trả miếng
- Chương 6: Tuyệt lộ phùng sinh
- Chương 7: Tiếng trống thu hồn
- Chương 8: Vận mệnh an bày
- Chương 9: Thanh sơn cô hồng
- Chương 10: Đao hạ hữu tình
- Chương 11: Oán hận thâm sâu
- Chương 12: Tiền đồ mang mang
- Chương 13: Tiền tài họa căn
- Chương 14: Oan gia hẹp lộ
- Chương 15: Sóng gió chưa yên
- Chương 16: Dẫn xà xuất động
- Chương 17: Lại thử đao phong
- Chương 18: Gãy cả hai cánh
- Chương 19: Cố Thạch kiến cừu
- Chương 20: Thiên ngoại hữu thiên
- Chương 21: Vẫn chưa đến đích
- Chương 22: Lấy đức báo oán
- Chương 23: Ác giả ác báo
- Chương 24: Trượng nghĩa trừ độc
- Chương 25: Huyết trái huyết hoàn
- Chương 26: Tuẫn nghĩa hương tiêu
- Chương 27: Tá hoa hiến Phật
- Chương 28: Quân tử tương tranh
- Chương 29: Xông vào hổ huyệt
- Chương 30: Liền cánh liền cành
- Chương 31: Huỳnh tuyền linh quang
- Chương 32: Lương tâm chưa tận
Danh xưng là "sư phụ, đệ tử" nhưng thực chất giữa Nhậm Sương Bạch và "Cửu tâm tuyệt đồ" Khuất Tịch lại chẳng hề có chút nghĩa sư đồ . Nhậm Sương Bạch vì mối gia thù mà bái sư, Khuất Tịch lại vì tham lợi riêng mà nhận đệ tử . Và để được truyền thụ tuyệt nghệ "Kiếp hình tứ thuật" Nhậm Sương Bạch phải chấp nhận làm cho Khuất Tịch năm việc bất kể tốt xấu, ti tiện hay tàn nhẫn, thương thiên bại lý ...
Liệu Nhậm Sương Bạch có tiếp tay cho kẻ ác hay không? Nếu không thì chẳng hoá ra Nhậm Sương Bạch là kẻ vong ân bội nghĩa, không trọng danh dự, lời hứa???