Chương 7: Thứ thích hợp nhất
Trình Khinh Vũ chỉ ở lại Nhậm gia một đêm, ngay sáng hôm sau đã lập tức quay lại Tinh Vân học viện.
Tuy rằng nàng hiện tại đã là gia chủ, nhưng mọi chuyện đều không thể nắm trong tay, tốt nhất trước tiên cứ rời khỏi vũng nước đục này rồi tính. Hơn nữa, trong ký ức cũng có ghi lại, Hoàng đế trước sự phản đối gay gắt của Nhậm gia, đã từng mở ra kim khẩu, nói rằng nếu Trình Khinh Vũ đến hai mươi lăm tuổi không thể tấn cấp Đại võ sư, vậy chức vụ tộc trưởng sẽ do Nhậm gia định đoạt.
Ngẫm lại, bản thân hiện tại mới là thất cấp võ sĩ, tuy nói còn có tám năm thời gian, nhưng hai cái cảnh giới, nói đạt là đạt được dễ dàng vậy sao? Hơn nữa, khối thân thể này hình như ngộ tính cũng không cao, lại bị dưỡng thành ngu xuẩn nóng vội tính cách, trước đây mỗi lần tu luyện đều không quá ba cái chu thiên đã từ bỏ. Nho nhỏ thất cấp võ sĩ, thế nhưng một đường dùng đan dược tiến đến!
Trình Khinh Vũ tuy không lớn lên ở thế giới này, nhưng đã được hệ thống bổ sung thường thức căn bản, tự nhiên hiểu được Nhậm tiểu gia chủ này có bao nhiêu phế vật!
Đoán chừng cũng vì nguyên nhân này mà người Nhậm gia có thể nhẫn bảy năm qua. Nếu như vẫn là nguyên bản Trình Khinh Vũ, tám năm sau khẳng định không thể tấn cấp Đại võ sư. Cho nên, cứ mặc nàng ta làm một con rối bù nhìn phân tán ánh mắt ngoại nhân, bọn hắn có thời gian lựa chọn cùng đào tạo gia chủ kế nhiệm.
Bất quá, nói gì thì nói, hiện tại đến nàng tiếp quản khối thân thể này, cũng không thể chấp nhận tiếp tục như vậy.
Trình Khinh Vũ ngồi xuống, dựa vào ký ức của nguyên chủ, tiến hành đả tọa, thông qua vận chuyển công pháp để thu nạp thiên địa nguyên khí.
Một chu thiên, hai chu thiên…
Cảm nhận được một luồng khí theo lộ tuyến chạy dọc cơ thể, rồi ngưng tụ tại đan điền, Trình Khinh Vũ còn chưa kịp mừng rỡ, một cơn đau nhức trong não hải đã truyền đến. Tuy rằng rất ngạc nhiên vì dường như trong trí nhớ không hề xuất hiện loại đau đớn này, Trình Khinh Vũ vẫn cắn răng tiếp tục.
Nàng nếu bỏ cuộc, vậy có khác gì nguyên chủ đâu?
Hai mươi lăm chu thiên… Ba mươi tám chu thiên…
Mồ hôi trên trán Trình Khinh Vũ đã to bằng hạt đậu, toàn thân ướt đẫm run rẩy, môi mím chặt, móng tay bấm sâu vào da thịt đến ứa máu.
Nhưng nàng chưa bỏ cuộc.
Ở trong thức hải, không gian chưởng khống giả thông qua một tia ý thức ký gửi tại trên hệ thống cũng đang âm thầm quan sát, không khỏi ngạc nhiên. Kí chủ này, ngộ tính khá tốt, tâm tính lại càng không sai!
Quả thực, tại lần đầu tiên tiến vào tu luyện, lại có thể thu nạp được nhiều nguyên khí thế kia, tuy chưa phải kỳ tài, nhưng tư chất cũng có thể liệt vào thượng giai. Chỉ tiếc, nàng đến cùng vẫn là xuyên qua, độ dung hợp dù cao cũng không phải chính bản, tự nhiên phải chịu sự bài xích của thiên địa. Đau đớn kia, là từ đạo lý này.
Năm mươi mốt chu thiên…
Trình Khinh Vũ đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ý thức dần dần tan rã.
Khi tỉnh lại, không ngờ đã ở vào trạng thái linh hồn. Nhìn cái máy tính trước mặt, Trình Khinh Vũ biết, bản thân bất tri bất giác đã tiến vào trong thức hải rồi.
“Hệ thống?”
- Kí chủ muốn nhận nhiệm vụ, hay là tiến hành trao đổi vật phẩm?
Nàng suy nghĩ một lúc: “Ta có thể đổi công pháp sao?”
- Có thể! Bất quá, số lượng tích phân hiện tại tối đa đổi được trung cấp Địa giai công pháp.
Cũng rất cao rồi đi? Nàng hiện tại tu luyện, chỉ là sơ Huyền giai sơ cấp đây này.
Trình Khinh Vũ hưng phấn. Khi trước, nàng lựa chọn nam chủ để xác nhận trợ giúp, tuy chỉ đơn giản một câu nói, nhưng đây thuộc loại nhiệm vụ chủ tuyến, quyết định toàn bộ quá trình về sau, cho nên tích phân không tệ, đến 10.000 điểm. Quả nhiên có thể đổi được công pháp tốt hơn.
“Hệ thống, phiền ngươi phân tích tình huống thân thể này, rồi lựa chọn công pháp phù hợp nhất.”
- Loại phù hợp nhất?
Hệ thống có chút ngạc nhiên, người bình thường gặp tình huống này không phải nên đổi loại tốt nhất có thể sao?
“Ừm. Đôi khi, đem đến hiệu quả cao nhất không phải loại xịn nhất, mà là thứ phù hợp nhất!”
Hệ thống ngẩn ngơ.
Đạo lý này, nghe qua thực đơn giản, nhưng hắn đi qua vô số vị diện, tiếp xúc vô số cá thể, lại chưa từng gặp kẻ nào đứng trước lựa chọn lại nguyện ý bỏ qua thứ tốt nhất. Kí chủ này…
Aiii, nếu nàng đã muốn phù hợp nhất, thật ra có một thứ. Bất quá, giá trị của loại đồ vật này, vượt rất xa so với số tích phân hiện tại của nàng… Thôi thôi, nể tình khi nãy nàng cố gắng như thế, coi như hắn tốt bụng một lần đi…
- Được.
Thanh âm vừa dứt, trước mặt Trình Khinh Vũ hiện ra một quả cầu thủy tinh, vỏ ngoài trong suốt, bên trong lại có lưu quang ba động, nhìn qua cực đẹp mắt.
- Cái này là nguyên tố thủy tinh cầu của ma pháp vị diện. Trong thiên địa, nguyên khí cũng có thuộc tính, phân biệt là thủy – hỏa – phong – lôi – quang – ám. Ở ma pháp thế giới, chiến sĩ trước hết dựa vào thủy tinh cầu để trắc thí, sau mới lựa chọn công pháp phù hợp. Ở thế giới này, võ giả cũng hấp thu nguyên khí, lại không biết những điều này.
Trình Khinh Vũ cao hứng cắt ngang thanh âm đều đều phát ra từ màn hình máy tính:
“Nói như vậy, ta có thể tìm ra bản thân phù hợp loại nguyên tố nào, rồi lại tiến hành lựa chọn công pháp? Nhưng mà, công pháp của thế giới khác hiệu lực sao?”
- Nói về công pháp, bất quá là vật dẫn, giúp tu luyện giả hấp thu thiên địa nguyên khí. Chỉ cần làm được điểm này, nguồn gốc từ đâu không là vấn đề.
Trình Khinh Vũ gật đầu, rồi làm theo chỉ dẫn của hệ thống, đặt tay phải lên thủy tinh cầu. Một luồng chú ngữ từ màn hình đột nhiên vang lên, rồi ánh sáng chói mắt chợt tỏa ra, thủy tinh cầu giống như một khối dạ minh châu lớn rung bần bật, màu sắc bên trong không ngừng biến ảo, đỏ - tím – xanh lam – bạc…
- Thể lực 35, thể chất 41, tinh thần lực 72, nhanh nhẹn 28, Thủy hệ nguyên tố cảm ứng độ 2, Hỏa hệ nguyên tố cảm ứng 87, Lôi hệ nguyên tố cảm ứng độ 6, Quang hệ nguyên tố cảm ứng độ 5.
“Này có ý nghĩa gì?”
Hệ thống nếu có thể biểu lộ ra xúc cảm, Trình Khinh Vũ nhất định sẽ thấy được một đôi mắt trợn to. Bởi vì, kết quả trắc thí này của nàng, nếu đặt ở ma pháp thế giới, tuyệt đối sẽ gây oanh động. Đây chính là sinh ra để trở thành hỏa hệ ma pháp sư đâu!
Hệ thống lặng im tr.a cứu số liệu, phát hiện ở tất cả ma pháp vị diện, số người có được độ cảm ứng nguyên tố trên 70, đã hiếm như phượng mao lân giác. Còn về trên 80 cận 90, ách, hắn không có bình luận nữa…
- Chúc mừng kí chủ, có thể lựa chọn Hỏa hệ công pháp.
…
Hơn một nghìn năm trước, đại lục xuất hiện một vị tuyệt thế thiên tài. Hắn tự mình sáng tạo ra một loại công pháp nghịch thiên, khiến cho người tu luyện không hề gặp bình cảnh, lấy tên là Khai Thiên Tạo Hóa công.
Người này quật khởi cực nhanh, vẻn vẹn sáu mươi năm thời gian đã luyện đến Thánh cấp, lại dùng Vũ Thánh chiến lực đối kháng sự vây công của ba vị Vũ Thần, sau đó còn thành công tẩu thoát. Việc này đã làm rúng động cả đại lục, các thế lực đỉnh cấp lần đầu đạt thành hiệp định: không tiếc tất thảy diệt sát người này, không cho hắn tiếp tục phát triển.
Trận chiến năm ấy, có thể sánh với một lần diệt môn! Vô số võ giả ngã xuống, máu tươi biến rừng xanh thành tử địa, các thế lực đều tổn thất cực lớn, mới có thể đem vị kia diệt sát.
Nhưng là, không kẻ nào may mắn tìm được Khai Thiên Tạo Hóa công.
Năm đó, khi Trình Phong dưới cơ duyên xảo hợp thu được, cũng từng kinh hỉ đến phát điên! Bất quá, hắn lập tức khóc không thành tiếng, bởi vì điều kiện tu luyện loại công pháp này quá mức hà khắc.
Trên hai mươi tuổi. Là thân đồng nam. Muốn tu luyện, trước hết phải tự hủy tu vi.
Con bà nó!
Chưa nói cái khác, chỉ tính tuổi tác, hắn khi ấy đã ba mươi hai, căn bản không cách nào bắt đầu. Còn nếu đem loại công pháp này truyền ra ngoài, cũng cực ít người đạt đủ điều kiện. Dù sao, nam tử quá hai mươi tuổi, mấy kẻ còn chưa khai bao? Cho dù là có, cũng bao nhiêu người dám tự hủy tu vi làm lại từ đầu?
Cho nên, đặt ở kiếp trước, Khai Thiên Tạo Hóa công đối với Trình Phong mà nói, giống như gân gà.
Bất quá, tình huống lúc này lại bất đồng.
Thân thể này năm nay hai mươi mốt tuổi, lại vẫn là đồng nam. Đừng thấy nguyên chủ thường ngày quần là áo lượt hành sự hoang đường, trong chuyện nam nữ ngược lại nghiêm túc khó tin. Hắn từ bảy năm về trước đã thích Tử Yên công chúa, nhìn nàng từ tiểu cô nương trở thành thiếu nữ e lệ, khối tình si này chỉ tăng không giảm, thậm chí không nguyện ý chạm vào nữ nhân khác.
Điều kiện cuối cùng, lại càng đơn giản. Trình Cung nhếch môi. Nhị cấp võ sư? Căn bản không đáng tiền! Hủy đi không có gì nuối tiếc.
Hít sâu một hơi, hai mắt nhắm lại, Trình Cung khoanh chân ngồi trên giường, vận chuyển công pháp sẵn có, nhưng theo lộ tuyến hoàn toàn phản ngược.
Hắn, chuẩn bị thoát công.
Phá rồi lại lập, vô kiên bất tồi…