Chương 54

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, liền có người ở ngoài trướng truyền lời, nói tướng quân cho mời. Đại Cá Tử gọi nàng dậy , Hạ Phù Dung từ từ nhắm hai mắt, theo quán tính duỗi hai tay ra, hắn bất đắc dĩ đành giúp nàng vừa mặc áo giáp vừa lải nhải nói: "Thật sự là trứng ngỗng lười , ngay cả quần áo cũng cần phải người khác giúp ngươi mặc."


Hạ Phù Dung cười hắc hắc, "Ta không có để cho người khác giúp ta mặc , ngươi cũng không phải người khác. Ngươi mặc chẳng khác nào ta mặc, hì hì"
Tiếng cười đột nhiên gián đoạn.
Tay của Đại Cá Tử vô ý quét đến trước ngực Hạ Phù Dung , ánh mắt hắn bỗng trợn to.


Trong lòng trầm xuống, làm sao bây giờ? Nói cho hắn tình hình thực tế, chỉ sợ vạn nhất sự tình bại lộ sẽ hại hắn. Nhưng là nàng lại đáp ứng là sẽ không lừa của hắn.
Đang do dự , chỉ nghe Đại Cá Tử không dám tin nói, "Nhìn ngươi như con khỉ ốm , thế mà còn có ngực cơ! Ngươi được đấy!"


Nói xong một quyền đánh vào trên vai Hạ Phù Dung , nàng nhịn đau xấu hổ cười, may mắn hắn không có phát hiện . Hì hì, Đại Cá Tử, đây chính là ngươi nói đấy nhé ~ ta không có lừa ngươi.


Chỉ nghe bên ngoài tiếng kèn vang lên . Đại Cá Tử vui vẻ nói, "Tiểu tử ngươi vận khí tốt, có thể tránh được huấn luyện ngày hôm nay , còn không mau đến trướng của tướng quân đi, ha ha"
Hạ Phù Dung nhìn hắn cười ngây ngốc , rồi cùng hắn đi ra khỏi trướng .


Đi đến trướng của tướng quân , nhìn thấy Thiện tướng quân thế nhưng ngồi ở vị trí phó tướng , vừa đánh giá người ngồi ở chính vị , nhất thời cảm giác toàn thân tóc gáy dựng đứng.
Tu! Hồng! Miễn! ? !


available on google playdownload on app store


Hắn, hắn, hắn làm sao lại đến đây? Hắn không phải là ở hoàng cung sao? Hạ Phù Dung chỉ cảm thấy cả người không được tự nhiên, tay chân đều không biết để chỗ nào mới tốt, đứng cũng không được, đi cũng không được, tâm tình hoảng loạn rất là khổ.


"Tướng quân." Hạ Phù Dung hành lễ với Thiện tướng quân , tự động xem nhẹ Tu Hồng Miễn. Dù sao nàng hiện tại là một binh lính, nếu biết rõ thân phân của Tu Hồng Miễn sẽ làm cho người sinh nghi.
"Ừ." Thiện tướng quân gật gật đầu, "Vị này, đó là quân chủ của Thánh Dụ vương triều chúng ta ."


Hạ Phù Dung ra vẻ sợ hãi , quỳ xuống nói, "Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế."
Tu Hồng Miễn gật gật đầu, "Trì thống lĩnh không cần đa lễ."
"Ty chức sợ hãi."
"Ha ha, Trì thống lĩnh không cần quá mức khách khí, đến, trẫm kính ngươi một ly." Dứt lời, hắn uống một hơi cạn sạch.


Hạ Phù Dung thấy hắn ở đây khác hẳn với lúc ở trong cung , hắn hiện tại rõ ràng hiền hoà, so với cái người hay diễn trò ở trong cung làm cho người ta cảm thấy thoải mái hơn.


Hạ Phù Dung tiếp nhận ly rượu mà hầu binh bên cạnh đưa qua , cũng uống một hơi cạn sạch. Đây là lần đầu tiên nàng thưởng thức rượu nơi này , vị không sai, chính là độ cồn hơi thấp, chắc là trong quân không thể uống say nên cố ý dùng loại này đi.


"Ty chức cả gan, nơi đây hiện tại rất nguy hiểm , xin hỏi hoàng thượng tại sao lại hạ mình đến tận đây?" Hạ Phù Dung ở trong lòng cân nhắc thật lâu, vẫn là quyết định hỏi một chút, thứ nhất là tỏ ra bản thân quan tâm đến tính mạng của hắn , thứ hai là thể hiện một chút chân thành. Tu Hồng Miễn chắc sẽ không trách tội nàng vô lý, dù sao người trong quân không giống trong cung, cũng không có nhiều cố kị như vậy.


Tu Hồng Miễn ha ha cười, "Khó được Trì thống lĩnh sảng khoái như thế . Chính là bởi vì nơi đây hiện đã nguy hiểm , trẫm mới càng phải tới đây, tự mình chỉ huy tác chiến."


Thấy Thiện tướng quân vẫn chưa cảm thấy ngạc nhiên, nói vậy nơi này quân chủ tự mình tác chiến cũng không hiếm thấy đi. Nhìn không ra Tu Hồng Miễn đối với phương diện tác chiến cũng tinh thông, hắn lần này đã đến, có thể nâng cao sĩ khí trong quân ."Tạ hoàng thượng khích lệ, chúng ta có thể có quân chủ tài đức sáng suốt như thế , nhất định có thể một lần đả bại Kiền Sở ."


Tu Hồng Miễn sang sảng cười, "Được . Có lời chúc của Trì thống lĩnh , ngày khải hoàn đã đến gần rồi." Tâng bốc vừa vặn tốt, xem ra Tu Hồng Miễn thật cao hứng. Lúc trước còn lo lắng hắn sẽ nhận ra nàng , không nghĩ tới hắn một chút đều không có hoài nghi quá, nói không chừng ngay cả nàng lớn lên trông thế nào hắn đều đã quên đi. Trong lòng không hiểu có chút không thoải mái, nàng có kém cỏi như vậy sao?


"Thiện tướng quân đã đem mưu kế của ngươi báo cho trẫm biết , trẫm cảm thấy mưu kế tuy tốt, nhưng lại quá mạo hiểm ."


Ngày đó nàng và Đại Cá Tử đi tìm A Hu , phát hiện trừ bỏ lao tù và nơi để thi thể có binh lính gác ở ngoài cửa , còn có một chỗ có trọng binh gác. Hỏi thăm mới biết được, lần trước trong lúc tác chiến, bắt được một gã mãnh tướng của Kiền Sở về làm tù binh . Nghe nói công phá Phồn Lăng thành, hắn là không thể bỏ qua công lao . Thiện tướng quân muốn từ trong miệng hắn moi ra chiến đồ của Kiền Sở , nhưng vẫn không có kết quả.


Mưu kế của nàng đó là bình yên đem tên mãnh tướng kia đưa trở về.






Truyện liên quan