Thất Ngược Khí Phi
✍ Thiển Tiểu Lê Qua
128 chương
1,516 lượt xem
3 ✩
✎
- Chương 1: Đêm đại hôn
- Chương 2: Ngọ thiện gặp lại
- Chương 3: Người ngoài tham gia
- Chương 4: Một ngày một đêm
- Chương 5: Trừng phạt ác liệt
- Chương 6: Bệnh nặng mới khỏi
- Chương 7: Ngẫu nhiên gặp tại hoa viên
- Chương 8: Cơ thiếp trong phủ
- Chương 9: Không màng tranh sủng
- Chương 10: Có sẵn hiềm nghi
- Chương 11: Cố tình vu oan
- Chương 12: Thống khổ nhớ lại
- Chương 13: Nằm trong dự liệu
- Chương 14: Roi đánh tàn nhẫn
- Chương 15: Gây hấn tại đại lao
- Chương 16: Tính mạng nguy hiểm
- Chương 17: Tâm cứng như thép
- Chương 18: Rời khỏi nơi ở
- Chương 19: Hoàn cảnh ác liệt
- Chương 20: Tiếp tục bị chế nhạo
- Chương 21: Thị thiếp khiêu khích
- Chương 22: Gặp gỡ Sở Vương
- Chương 23: Hiên Vương nổi giận
- Chương 24: Tức giận đùng đùng
- Chương 25: Hận tới thấu xương
- Chương 26: Quyết không hối hận
- Chương 27: Không bằng cầm thú
- Chương 28: Sống không bằng chết
- Chương 29: Nam tử mang mặt nạ
- Chương 30: Nâng phần thưởng tìm phi
- Chương 31: Thoát khỏi kinh thành
- Chương 32: Tư tưởng xấu xa
- Chương 33: Bị đánh gãy chân
- Chương 34: Sủng ái người
- Chương 35: Để yên cho nàng trong một tháng
- Chương 36: Mâu thuẫn gia tăng
- Chương 37: Nguy hiểm cường bạo
- Chương 38: Sát thủ Lãnh Tuấn
- Chương 39: Là địch hay là bạn
- Chương 40: Ai vô tội?
- Chương 41: Phía sau màn độc thủ
- Chương 42: Cùng nhau dùng bữa
- Chương 43: Thập nhật thực tâm
- Chương 44: Có thâm ý
- Chương 45: Như có sương mù
- Chương 46: Kinh hoảng lúc nửa đêm
- Chương 47: Hắn không tin
- Chương 48: Mập mờ
- Chương 49: Ghen tuông ngập trời
- Chương 50: Bắt được chủ mưu
- Chương 51: Đá hắn xuống giường
- Chương 52: Chết không rõ nguyên nhân
- Chương 53: Có bầu
- Chương 54: Thẹn thùng xấu hổ
- Chương 55: Thai nhi đã chết
- Chương 56: Trong cơn giận dữ
- Chương 57: Đuổi tận giết tuyệt
- Chương 58: Tuyệt tình bắt phá thai
- Chương 59: Đau đớn triệt nội tâm
- Chương 60: Huyết nhục mơ hồ
- Chương 61: Trong lòng sinh nghi
- Chương 62: Đánh rắn động cỏ
- Chương 63: Đau lòng không chịu nổi
- Chương 64: Vào ở Duẫn phủ
- Chương 65: Nhất thời hồ đồ
- Chương 66: Ở chung ấm áp
- Chương 67: Dừng ở đây
- Chương 68: Trở lại Vương phủ
- Chương 69: Khinh người quá đáng
- Chương 70: Ác độc đến vậy
- Chương 71: Muốn tăng thêm tội
- Chương 72: Sức nóng của Chiện thiết
- Chương 73: Mặc Băng cứu giúp
- Chương 74: Truy tìm
- Chương 75: Không oán không hận
- Chương 76
- Chương 77: Tắm máu Vương phủ
- Chương 78: Chịu khổ hủy dung
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Tiệc rượu tại Nam Dục
- Chương 82: Cầm sắt cùng ô
- Chương 83: Hàn độc phát tác
- Chương 84: Phát hiện ngoài ý muốn
- Chương 85: Không chịu thừa nhận
- Chương 86: Bắt cóc
- Chương 87: Rời xa rồi lại gặp lại
- Chương 88: Mai phục họa căn
- Chương 89: Khó khăn mới được như vậy
- Chương 90: Dây dưa đến chết
- Chương 91: Mặc Băng thật là phiền phức
- Chương 92: Tuyệt tình vô tâm
- Chương 93: Sự đau đớn của trái tim
- Chương 94: Tin qua đời kinh hoàng
- Chương 95: Ấm áp
- Chương 96: Không thể phụ lòng
- Chương 97: Núi tuyết lở
- Chương 98: Thâm tình như thế
- Chương 99: Yêu không kìm lòng được
- Chương 100: Mất trí nhớ
Tên gốc: Bảy ngược khí phi
Thể loại: Xuyên không, ngược tâm ngược thân ( rất rất ngược >.Edit: Tinker Chuông
Độ dài: 128 chương
Vị trí vương phi này của nàng là do hắn dùng kiệu hồng đưa qua cửa chính nhưng lại chẳng khác gì những thị thiếp trong phủ của hắn, phải chờ đợi sự ân sủng của hắn.
Thành thân nửa năm, 7 đêm làm bạn
Cơ thiếp trong phủ nhiều như mây, khiêu khích, đả kích, nàng đều lạnh nhạt ứng phó.
Đáng tiếc, đao kiếm quang minh dễ tránh nhưng ám tiễn lại khó phòng.
Cho dù nàng bị người hãm hại, bị hủy dung, mất đi giọng nói hắn cũng chưa từng nói một lời nào.
Hắn khiến nàng sống không bằng chết để vơi đi phần nào nỗi hận trong lòng hắn.
Hại người phụ nữ hắn yêu thương nhất, như thế nào lại đổ lên đầu nàng.
Nàng là một u hồn đến từ hiện đại, hắn khinh thường, chán ghét nàng nhưng tuyệt đối không cho nàng chết.
Đáng thương thay nàng đã mang cốt nhục của hắn nhưng hắn lại nhẫn tâm bỏ. Trái tim chết, thể xác lụy tàn, nàng quyết định rời khỏi vương phủ. Cái thai lần này nàng nhất định phải bảo vệ nó.