Chương 66
Thiện Xá cau mày dừng chút mới đáp, " Chém."
Cả người Hạ Phù Dung chấn động, lúc ấy lòng nàng quá đau đớn, chỉ muốn báo thù cho Đại Cá Tử, lại không nghĩ tới sẽ mang đến hậu quả như vậy.
"Trì tướng quân và trẫm đã là huynh đệ, lệnh đệ phạm sai lầm, vi huynh tất nhiên cũng có lỗi, đợi sau khi trảm Trì tướng quân, trẫm sẽ tự nhận bốn mươi đại bản."
Lời của Tu Hồng Miễn vừa nói ra, toàn quân xôn xao.
Hạ Phù Dung ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thì ra là hắn dùng khổ nhục kế.
"Hoàng thượng. Trì tướng quân mặc dù có vi phạm quân quy, nhưng công lao của hắn lại lớn hơn sai lầm. Quân quy là ch.ết, nhưng người là sống !" Thiện Xá quỳ một chân trên đất xin tha cho nàng.
Có hắn dẫn đầu, cho nên tướng sĩ đều quỳ xuống cầu xin cho nàng."Trì tướng quân và Vương đội trưởng là huynh đệ cùng sống ch.ết, rất đáng khâm phục có thể tha!" "Trì tướng quân làm rạng danh quân ta, tuy vi phạm nhưng có thể tha !"
Tu Hồng Miễn nghe mọi người góp lời,bày ra bộ dạng rất khó xử. Không nói gì
"Hoàng thượng. Bây giờ đang là lúc nguy hiểm, nếu chém nhân tài như Trì tướng quân, sẽ chỉ làm địch quốc được lợi !" Thiện Xá xin tha cho nàng lần nữa.
Tu Hồng Miễn thở dài, "Cũng được, Thiện tướng quân nói rất đúng, an nguy của quốc gia quan trọng hơn tất cả." Hạ Phù Dung nhìn hắn ở nơi đó diễn xuất thần nhập hóa, nàng không thể không khâm phục kỹ xảo của hắn, rõ ràng chính là hắn cố ý cho mọi người mắc bẫy, nhưng hiện tại lại giống như mọi người đang thiếu nợ hắn."Trì tướng quân."
"Có mạt tướng!"
"Ngươi biết lỗi chưa?"
"Mạt tướng biết sai! Sau này nhất định sẽ lấy đại cục làm trọng, tuyệt đối không phạm sai lầm tương tự”
" được ." Tu Hồng Miễn miễn cưỡng gật đầu một cái, "Niệm tình ngươi biết sửa sai, trẫm liền miễn cưỡng tha ngươi một mạng. Nhưng tội ch.ết có thể miễn, tội sống khó tha. Truyền lệnh, đánh 70 đại bản!"
Lòng Hạ Phù Dung run lên, lần trước 32 đại bản liền đánh cho nàng dở sống dở ch.ết rồi, thương thế vừa mới tốt lên, giờ lại muốn đánh à?
" Hoàng thượng vạn lần không được! 70 đại bản không phải muốn lấy mạng của Trì tướng quân sao!" Binh lính phía dưới bắt đầu ầm ỹ , trong lòng Hạ Phù Dung cảm động một hồi, không ngờ hình tượng của nàng trong lòng binh sĩ lại tốt như vậy
"Hoàng thượng, Trì Tô mặc dù mắc phải lỗi lớn, nhưng lại lập được công lớn , sao không lấy công đền cho tội, chấm dứt chuyện này?" Thiện Xá đề nghị.
Mọi người phía dưới nhất trí tán thành.
"Hoàng thượng! Trì Tô tự nguyện chịu 70 đại bản!"
Toàn quân xôn xao.
Tu Hồng Miễn chau mày, "Nếu lấy công đền cho tội, cũng là một ý kiến tốt."
"Hoàng thượng, Trì Tô tự nguyện chịu 70 đại bản!" Hạ Phù Dung lặp lại lần nữa.
"Đã như vậy, người đâu, đánh Trì tướng quân 70 đại bản !"
Rõ ràng Hạ Phù Dung cảm thấy lần này người đánh xuống tay đã lưu tình vô cùng, nhưng sau khi đánh xong 70 đại bản , nàng vẫn cảm giác toàn thân co quắp, " ọe ~~" trực tiếp nằm ói trên ghế dài
"Nhanh đi thông báo hoàng thượng, Trì tướng quân nôn!" Binh lính nhìn sắc mặt Hạ Phù Dung không ổn, lập tức hô lên.
Hạ Phù Dung cảm thấy dạ dày trống rỗng, nằm ở chỗ này không ngừng nôn mửa , bên tai vang lên tiếng ông ông, âm thanh xung quanh càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ. . . . . .
Chậm rãi mở mắt ra, Hạ Phù Dung phát hiện mình đang nằm ở trên giường , trong thoáng chốc, nàng nhớ lại mình sau khi bị đánh xong liền ói.
"Đệ vì sao không lấy công đền tội, mà lại tình nguyện chịu phạt?" Tu Hồng Miễn thấy nàng tỉnh, liền hỏi.
Hạ Phù Dung suy yếu lắc đầu một cái, cảm thấy cả người vô lực. "Nếu lấy công đền cho tội, vậy địa vị tướng quân của đệ cũng không bảo vệ được rồi."
"Địa vị tướng quân quan trọng hay là tính mạng của đệ quan trọng? !"
"Địa vị tướng quân quan trọng hơn!" Hạ Phù Dung cắn môi, gằn từng chữ một.
" Đệ vì sao lại coi trọng nó như vậy?"
Hạ Phù Dung yếu ớt cười một tiếng, " Địa vị tướng quân rất là cao, rất nhiều người liều mạng cả đời cũng không đạt được, đệ thật may mắn mới có cơ hội này, đương nhiên là muốn nỗ lực bảo vệ nó."
Tu Hồng Miễn cau mày rơi vào trầm tư, lát sau nhìn nàng nói: " Đệ tốt nhất nên nghỉ ngơi đi, đại phu vừa mới khám cho đệ, nói đệ phải nghỉ ngơi thật tốt."
"Đại phu đã tới?"
“ Ừ."