- Chương 1-1
- Chương 1-2
- Chương 2-1
- Chương 2-2
- Chương 3-1
- Chương 3-2
- Chương 4-1
- Chương 4-2
- Chương 5-1
- Chương 5-2
- Chương 6-1: H
- Chương 6-2
- Chương 7-1
- Chương 7-2
- Chương 7-3
- Chương 8-1: VIÊN MIÊU, ĐỪNG TRÊU CHỌC TÔI
- Chương 8-2
- Chương 8-3
- Chương 9-1
- Chương 9-2
- Chương 9-3
- Chương 10: Vậy anh ta biết tối qua cô ở chỗ này cùng tôi sao?
- Chương 10-2: Cô cố ý muốn xóa sạch mọi quan hệ với tôi?
- Chương 10-3: Bình Bình và Lôi Diệp, đó là gia đình của tôi
- Chương 11-1: Khi anh ấy đến gặp tôi, anh ấy tìm mọi cách để tôi chấp nhận luật sư anh ấy mời, nhưng cô không nghe lời, thậm chí còn bị ép chết
- Chương 11-2: Cô nói: Không có anh, em sẽ thiếu một nửa; Anh nói: Thiếu em anh chỉ thiếu một nửa.
- Chương 11-3: Viên Miêu, bây giờ cô nói dối cũng không chớp mắt.
- Chương 12-1: Có lẽ tất cả mọi người đều giống nhau. Ngồi ở dưới mái hiên, đều phải cúi đầu.
- Chương 12-2: Tôi cũng rất muốn kết thúc, nhưng tôi không biết làm sao để kết thúc. Hoặc là cô nói cho tôi, làm sao để kết thúc.
- Chương 13-1: Phải làm thế nào để kết thúc tình yêu? Lấy hận thù để kết thúc. Làm thế nào để sự hận thù có thể kết thúc? Nhưng chưa chắc đã đảo ngược lại được.
- Chương 13-2: Cam tâm tình nguyện một lần, coi như làm cảm ơn tôi, như thế nào?
- Chương 14-1: Cô nhìn màn hình một lúc lâu, mới nhắn lại ba chữ: “Anh yên tâm.”
- Chương 14-2: Nghiệt chủng, không cần thiết phải giữ lại, trên đời này cũng không có ai hoan nghênh nó.
- Chương 15-1: Thật ra thì mỗi sáng sớm cô sẽ dày vò anh ta tỉnh dậy, làm như vậy mấy ngày, anh ta sẽ đem cô đuổi ra ngoài.
- Chương 15-2: Tôi là Viên Miêu, bạn gái của Chư Nhất Hành.
- Chương 15-3: Không có sự đồng ý của tôi, cô đừng nghĩ được tiếp xúc với người khác.
- Chương 16-1: Một tấm rèm, ngăn cách hai người, mọi người đều có tâm sự suy nghĩ của riêng mình.
- Chương 16-2: Chúng tôi là một gia đình ba người, và không ai muốn gặp Chư tổng.
- Chương 17-1: Anh có biết những người từng đi tù, sẽ bị hủy hộ khẩu không?
- Chương 17-2: Năm đó ba của cô dùng thủ đoạn, chiếm đoạt ông ty của ba tôi, ép ba mẹ tôi nhảy lầu. Tôi chẳng qua là ép ba cô một chút, là tôi nợ cô sao?
- Chương 17-3: Viên Miêu, tôi chỉ hỏi cô một câu: Đứa bé đó , là của ai?
- Chương 18-1: Anh biết em hận anh, cả đời này dây dưa như thế này, anh cũng chỉ có thể để cho em hận anh.
- Chương 18-2: Sức mạnh của đôi tay xuyên thấu qua da thịt, chạm tới xương thịt, đau nhức dần dần biến mất.
- Chương 18-3
- Chương 18-4: Viên Miêu, quay lại đi, anh bằng lòng làm lại mọi thứ.
- Chương 19-1: Giấc mơ sắp thành hiện thực, người trong một nhà đều mang dáng vẻ vui mừng phấn khởi.
- Chương 19-2: Trai gái ở bên nhau, vẫn là phải có tình yêu, cô không đành lòng lừa dối anh ta.
- Chương 19-3: Tôi vĩnh viễn suốt đời sẽ không nói cho anh biết anh ta là ai. Thằng bé là của tôi, một mình tôi.
- Chương 20-1: Chư Nhất Hành là một người có tính cách khắc kỷ lại là người có chút nhạy cảm, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện mình cho là vô nghĩa.
- Chương 20-2: Con nói thật với mẹ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với đứa bé này?
- Chương 20-3: Muốn uy hiếp tôi, cũng không cần kéo theo nhiều người như vậy, một mình Bình Bình đã quá đủ rồi.
- Chương 20-4: Anh biết, với tư cách là người em yêu, anh không thể viết lên trái tim em. Nhưng dù là người anh ghét, anh nhất định cũng phải viết lên.”
- Chương 21-1: Sau nhiều năm, Viên Miêu đã hình thành thói quen trông chờ vào tương lai.
- Chương 21-2: Cô thử xem, đó có phải mật khẩu wifi không?
- Chương 21-3: Bình Bình là con trai ruột của cô, vậy sao ban đầu cô phải gửi thằng bé đến viện mồ côi chứ?
- Chương 22-1: Nếu tôi thật sự muốn thêm cái gì đó, thì tôi phải yêu cầu nó.
- Chương 22-2: Cuộc sống của cô là của tôi.
- Chương 22-3: Đời này, tôi cũng sẽ không yêu anh nữa.
- Chương 23-1: Cuộc đời này, em chỉ yêu mỗi mình anh. Cuộc đời này, tôi cũng sẽ không yêu anh nữa.
- Chương 23-2
- Chương 23-3: Năm đó anh có thể bỏ qua cho chúng tôi, tôi rất cảm ơn anh. Nhưng nếu đã bỏ qua, anh có thể tiếp tục nhân từ như vậy được không?
- Chương 24-1: Nói thật cho tôi biết, đứa bé đó là con của ai.
- Chương 24-2: Hiện tại, anh nói những lời này, có được tính không?
- Chương 25-1: Thật ra bà ấy không yên tâm con và Nhược An….. đúng không?
- Chương 25-2: Năm đó sau khi ra tù cho tới bây giờ em cũng không tìm anh nói chuyện của Bình Bình, em thật sự không có ý định trả thù anh?
- Chương 25-3: Trong vòng một tháng, anh sẽ cho Bình Bình một ngôi nhà hoàn chỉnh.
- Chương 26-1: Anh có thể chịu được áp lực từ gia đình anh không? Anh có cách để cô ấy trở về cuộc sống ban đầu của mình một lần nữa sao?
- Chương 26-2: Anh chẳng qua là phải làm bằng chứng xác thực, một ngày, một giờ, một phút, một giây, anh cũng không muốn trì hoãn.
- Chương 26-3: Nếu Chư Nhất Hành quay lại, dì có còn chấp nhận cậu ấy không?
- Chương 27-1: Tôi đã nộp đơn xin từ chức, và đơn từ chức có hiệu lực từ bây giờ.
- Chương 27-2
- Chương 27-3
- Chương 28-1
- Chương 28-2
- Chương 29-1
- Chương 29-2
- Chương 30-1: Câu hỏi này khiến cô cảm thấy như kim châm, trong lòng cô lo lắng, phảng phất tia lửa, càng đốt càng cháy.
- Chương 30-2: Năm năm này, cô cảm thấy nước mắt đã khô, đã có thể mạnh mẽ dửng dưng đối mặt với mọi chuyện, hóa ra, không có chuyện để đau khổ mà thôi.
- Chương 30-3: Anh sẽ sớm chấm dứt tình trạng này.
- Chương 31-1: Một gia đình ba người điển hình.
- Chương 31-2
- Chương 31-3: Biết thằng bé sợ, liền chuyển tới sớm một chút. Anh một mình đưa thằng bé, luôn có việc gì đó không thể lo được.
- Chương 32-1: Con gái tôi trong sạch, ngay cả khi con bé tự xin ăn, cũng tuyệt đối không vì con trai mình mà làm như vậy.
- Chương 32-2: Mọi người có thể sa thải tôi, tôi có thể nói dối.
- Chương 33-1
- Chương 33-2
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36: Chương Cuối
- Chương 37: Tác giả viết ở cuối chương
Bạn đang đọc truyện Không Yêu Lúc Sau của tác giả Thường Nhàn. Anh vì báo thù, hại gia đình cô tan vỡ.
Cho đến khi mọi thứ hạ màn, anh ngỡ ngàng nhận ra, hạnh phúc của anh đã do chính tay anh xé nát.
Giờ đây anh mới hiểu, thù hận, ân oán đã che mờ lý trí anh, hạnh phúc mới thứ quan trọng nhất anh cần nắm lấy, không có gì đủ đáng giá để đổi lấy hạnh phúc cả.
Anh hỏi: Anh phải làm sao em mới chịu trở về?
Cô đáp: Trừ khi anh đem tất cả trả lại hết cho tôi.
Cô cư xử lạnh nhạt, anh từng bước bức ép.
Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ truyện cùng thể loại như: Trọng Sinh Lần Này Sẽ Hảo Hảo Yêu Anh hay Lưỡng Triều Hoàng Hậu