Chương 21: Lục cấp văn minh
"Đấu khí áo giáp!" Lăng Vân biến sắc, nhất thời đem năng lượng áo giáp ở bên ngoài thân thể trung niên nam tử thu vào mắt.
Mọi người chỉ cần ai có chút ít kiến thức đều rõ, tại lục địa này, cường giả có thể dùng đấu khí ngưng tụ ra áo giáp làm triệt tiêu thương tổn, thì nhất định là Nhị giai Kiếm Sư trở lên.
Không thể tưởng được, nhiều năm qua như vậy chưa từng thấy qua Kiếm Sư, hôm nay vừa thấy lại chính là một vị có Nhị giai thực lực. Tu vi bậc này, phóng nhãn toàn bộ Tử Vân đế quốc, có thể thắng được hắn vẻn vẹn chỉ có vị thủ tịch Kiếm Sư "thâm cư bất xuất".
Trung niên nam tử ly khai rất xa chỗ chiến hạm bị rơi xuống, đem cô gái trên mặt vẫn còn chưa hết sợ hãi bỏ xuống. Sau đó thở dài một hơi, chậm rãi đem ánh mắt phóng tới trên người Lăng Vân cách bọn họ không xa.
"Nhị giai Kiếm Sư……" nhìn qua chiến hạm, hơn nữa thấy người ta đối với chính mình hiển nhiên không quá thân thiện, Lăng Vân cũng không tự làm mình mất mặt. Hắn thi triển thân pháp, cả người không dùng sức một chút nào hướng vào rừng cây phía sau rời đi.
Hắn bỗng nhiên thi triển lộ ra thân pháp phiêu dật, làm cho trung niên nam tử ánh mắt sáng ngời, vội vàng nói: "Kiếm Sư trẻ tuổi các hạ, xin dừng bước!"
Lăng Vân có hơi dừng lại một lát, bốn phía không có ai, hiển nhiên là kêu mình. Hắn hiện tại tu vi Tiên Thiên cảnh giới, đã cùng thiên địa khai thông, lấy tu vi đó mà nói thực sự không ở dưới kiếm sư. Nếu luận về độ sắc bén của Cửu Cửu Thượng Huyền Kiếm, cho dù là cùng đại chiến một trận với Nhị giai Kiếm Sư cũng có lòng tin.
Hắn xoay người, đợi trung niêm nam tử phía sau nói:
"Kiếm Sư các hạ, chắc chắn cố sự trước mắt ngươi cũng thấy. Đang bay qua phía trên rừng rậm thì chúng tôi gặp phải một đầu ma thú công kích, làm cho chiến hạm rơi vỡ, phát sinh sự tình ngoài ý muốn này thật là chúng ta bất hạnh. Lúc này, ta bị nội thương nhất định, nếu như gặp phải chuyện gì nguy hiếm, chỉ dựa một mình ta sợ là khó có thể bảo vệ tốt tiểu thư nhà ta. Bởi vậy, ta nghĩ muốn thuê ngươi bảo hộ hai người chúng ta ra khỏi phiến rừng rậm này tới thủ đô Tử Vân đế quốc, không biết………"
"Thật có lỗi, tại hạ có việc trong người, nhiệm vụ này sợ là khó có thể đảm nhiệm." Lăng Vân lắc đầu, xoay người bước đi.
Trung niên nam tử hơi ngừng lại một lát, không nghĩ hắn cự tuyệt dứt khoát như vậy. Bất quá vẫn không buông tha nói: "Xin dừng bước! Ngươi có điều kiện gì, chúng ta đều có thể chậm rãi thương lượng. Ta là hộ vệ trong Mạc gia- một trong tứ đại gia tộc của Tứ cấp văn minh Thiên Không đế quốc, mà vị này là Thất tiểu thư Mạc gia nhà chúng ta. Nếu ngươi đồng ý hỗ trợ bảo hộ Thất tiểu thư an toàn đi đến vương đô Tử Vân đế quốc, Mạc gia chúng ta khẳng định sẽ tận khả năng giúp ngươi hoàn thanh nguyện vọng của mình.
"Tứ cấp văn minh Thiên Không đế quốc" Thân phận này, Lăng Vân cũng không sợ hãi.
Tứ cấp văn minh cùng Tam cấp văn minh tuy rằng chỉ là hơn kém một cấp, nhưng đại biểu cho ranh giới văn minh bậc trung cùng văn minh bậc thấp. Nghiêm khắc mà nói thì bọn họ có khác biệt rất lớn, ngay tại lực lượng không trung, Tứ cấp văn minh mới có tư cách đạt được Thần Chi Công Huân, mới có thể tự mình mua được Tuần Không Chiến Hạm.
"Tứ cấp văn minh gia tộc thiếu nhân tình, đích thật là điều mê người!"
Trung niên nam tử tự tin cười, hắn tin tưởng, bất luận ai ở Tam cấp văn minh cũng không dễ dàng cự tuyệt lợi thế mà mình đưa ra, cho dù đối phương đạt tới cảnh giới Kiếm Sư.
"Tuổi của ngươi sợ là chưa vượt qua ba mươi, nhìn thân pháp ngươi vừa rồi thi triển sợ là thực lực không thua Kiếm Sư. Tuổi còn trẻ như vậy mà đã là Kiếm Sư cao thủ, nếu như các hạ không chê, có thể gia nhập Mạc gia chúng ta. Bằng vào các loại công pháp tinh diệu cùng linh đan diệu dược, ngày sau thuận lợi tấn chức Tam giai, thậm chí là Tứ giai đại Kiếm Sư cũng có khả năng."
Lăng Vân gật đầu: "Gia nhập Tứ cấp đế quốc gia tộc quyền thế, đích thật là tiền đồ vô lượng, bất quá……ta có thói quen sinh hoạt tự do tự tại, không muốn bị hạn chế, cũng không muốn can dự vào vòng xoáy bên trong gia tộc. Bởi vậy, hảo ý của ngươi, ta tâm lĩnh."
Lúc này, thiếu nữ lúc nãy sợ hãi phía sau trung niên nam tử tựa hồ đã hồi phục lại tinh thần, nghe được Lăng Vân cư nhiên có dũng khí cự tuyệt lời mời của Mạc gia, nhất thời tính tình đại tiểu thư lại nổi lên, như đối với hạ nhân bình thường nói: "Hừ, không phải do ngươi tùy ý cự tuyệt, Mạc gia chúng ta tôn trọng ngươi, đó là phúc khí của ngươi. Lập tức đi chế tạo một cái cáng, đưa bổn tiểu thư đi đế đô Tử Vân đế quốc"
Trung niên nam tử cười khổ một tiếng, vị Thất tiểu thư này ngày thường ngang ngược thì thôi, hiện tại không xem đây là địa phương gì còn tính tình đại tiểu thư. Lấy tình hình thanh niên nam tử trước măt biểu hiện tính cách xem ra, việc mời bảo tiêu này sợ rằng là một trò đùa.
Lăng Vân nhún vai, mỉm cười, thân hình chợt lóe, tiêu thất trong rừng cây.
Nhị giai Kiếm Sư đối với hắn trái lại có chút hứng thú, nhưng nói chuyện với loại tiểu thư thất thường này quả thực lãng phí thời gian.
"Ngươi……một người dân Tam cấp đế quốc nho nhỏ cũng dám cãi mệnh lệnh bổn đại tiểu thư!" Thiếu nữ vẻ mặt tức giận, nhìn thấy Lăng Vân biến mất vô tung, lập tức ra lệnh nói: "Mạc Lôi thúc thúc, ta muốn đem hắn bắt trở về, băm thây vạn đoạn!" Loại ngữ khí nói chuyện vô cùng tự nhiên, giống như giết một người là chuyện tình thập phần bình thường.
Mạc Lôi tuy rằng không nói nhưng bản thân cũng có phần không chịu nổi. Nhưng dù sao Thất tiểu thư cũng là đối tượng chính mình nguyện trung thành, đành phải nhắc nhở nói: "Tiểu thư, người xác định muốn để ta đi truy đuổi hắn? Đối phương là một vị Kiếm Sư thực sự, nếu không có lý do đầy đủ chỉ sợ rằng chúng ta bắt được hắn, cũng không thể đưa hắn vào chỗ ch.ết."
Thiếu nữ đang tức giận muốn mệnh lệnh hắn đi lấy cái mạng nhỏ của Lăng Vân, nhưng nhìn bốn phía bóng đêm mịt mờ đen tối, nghe thỉnh thoảng tự bốn phương tám hướng truyền đến tiếng thú rống, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi trắng lên vài phần
"Ta …….. chúng ta trước tiên ly khai chỗ này, đến địa phương an toàn. Sau đó bảo Hoàng đế Tử Vân đế quốc hảo hảo chỉnh lý tên không biết tốt xấu này."
Mạc Lôi khẽ thở dài một hơi, nếu là kiếm sĩ bình thường mà nói, vì lấy lòng Mạc gia bọn họ thì Hoàng đế Tử Vân đế quốc khẳng định sẽ không lưỡng lự mà ra tay. Nhưng đây là một vị Kiếm Sư thực sự, đừng nói là Tam cấp đế quốc, cho dù ngay cả đối với Tứ cấp đế quốc mà nói, đó cũng là một phần tài phú quý giá.
….
Nghỉ ngơi một đêm, đi được nửa ngày thì rừng cây đã tiêu thất, chỉ còn một ít cây cối lưa thưa đứng vững ở đường núi, hướng hai sườn nhìn lại thấy có thôn trang lớn nhỏ không đồng nhất xuất hiện ở trong tầm nhìn, một vị thôn dân giản dị, đang ở đồng ruộng làm việc siêng năng.
Ngẩng đầu hướng phương xa nhìn lại, tựa hồ ở trên trời có một bóng đen cao ngất trong mây, mơ hồ xuất hiện trong tầm mắt giống như cột đá lớn chống đỡ thiên địa. Đợi một ngày Lăng Vân mới nhìn rõ ràng, kia đúng là một toà Thần Điện thật lớn.
Trên không có thể nhìn thấy thành tường hùng vĩ, kiến trúc to lớn rõ ràng hiện ra ở trước mắt mọi người. Kiến trúc rầm rộ giống như một vị thần linh đỉnh thiên lập địa, nhìn xuống dưới phù hộ cho sinh hoạt của ngàn vạn con dân.
Nhin thấy một kiến trúc siêu thời đại xuật hiện tại thời đại đế chế, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy kính nể: "Thật không hổ là bút tích của thần linh. Kiến trúc to lớn như thế đặt ở trên địa cầu, sợ rằng cũng chỉ có cấp bậc thành thị thủ đô mới có. Bất qua, Thần Điện so với cái gọi là nhà cao tầng còn to lớn huyền huyễn hơn nhiều."
Đỉnh Thần Điện có một bảo thạch thật lớn sáng chói hào quang, giống như mặt trời thứ hai trong không trung, phóng thích một cỗ năng lượng khủng bố rung động lòng người. Một cỗ năng lượng nguyên tố nồng hậu mắt thường khó có thể thấy được bị lực lượng lớn của bảo thạch hấp dẫn, đó là năng lược cung cấp cho cả tòa Thần Điện vận hành. Không tận mắt nhìn thấy thần tích kiến trúc vĩ đại này thật không thể tin, lực lượng thần linh dĩ nhiên to lớn thần thông như thế.
Lăng Vân trong lòng sinh ra một tia nghi hoặc:"Nếu như để cho khoa học kỹ thuật văn minh địa cầu, cùng thần linh văn minh tinh cầu này giao chiến… Đến tột cùng là ai mạnh ai yếu..."
Trước mắt hắn đã nhìn thấy, chỉ vẻn vẹn là Tam cấp văn minh đế quốc thế nhưng đã có thể có được Thần Điện to lớn như vậy. Vậy Ngũ cấp, Lục cấp văn minh đế quốc thì thế nào nhĩ? Còn có đại biểu cho đỉnh phong của tinh cầu ----- Thất, Bát cấp đế quốc văn minh!
Nếu không có thể tích của tinh cấu này to lớn, bọn họ cực hạn phát triển văn minh ra bên ngoài vũ trụ,bằng không mà nói, những thuộc địa của thất bát cấp đế quốc, sợ rằng đã trải rộng một vùng tinh hệ? Chờ chốc lát trên ngàn vạn năm, bọn họ có hay không có thể thăm dò sự tồn tại của địa cầu trong giải ngân hà.
Đến lúc này, Lăng Vân trong lòng cuối cùng thu hồi khinh thị đối với văn mình trên phiến đại lục đế chế này.
Đột nhiên, trong đầu hắn hiện lên một đạo linh quang, chợt sinh ra một cái ý niệm kinh người trong đầu: "Tinh cầu này đấu khí văn minh đã phát triển tới trình độ như vậy, tu luyện cũng phổ biến tới mỗi một người dân. Vậy cao thủ đối với năng lượng kia vận dụng như thế nào? Những Thất giai ấy, thậm chí Bát giai, Cửu giai Kiếm Sư cùng sở học Cửu Cửu Thượng Huyền Kiếm của ta có hay không có chỗ nào đồng dạng. Bút ký tu luyện của bọn họ có hay không đối với ngưng tụ Kiếm hồn của ta có điều trợ giúp?"
Vạn pháp quy tông! Tu luyện đến cảnh giới cao thủ thì mọi người đều truy cầu truyền thuyết bất hủ là siêu thoát thiên địa. Chẳng qua quá trình truy cầu là con đường bất đồng mà thôi, tuy rằng quá trình không giống nhau nhưng những chỗ quan trọng vẫn có điểm tương đồng, chung quy có thể từ đó tìm ra một chỗ chung.
Nghĩ vậy, Lăng Vân trong lòng bình thản dâng lên một ý niệm nóng bỏng muốn khiêu chiến với bát đại Kiếm Sư cao thủ Tử Vân đế quốc.