- Chương 1: Hoa tàn, lá rụng, một kiếp duyên
- Chương 2: Bầu trời, bao giờ mới thôi xanh?
- Chương 3: Nếu chỉ đi ngang đời nhau, xin đừng để lại cho nhau thương nhớ
- Chương 4: Thời gian là thứ dễ bỏ quên
- Chương 5: Hạnh phúc để dành
- Chương 6: Một khắc hoan ca
- Chương 7: Tôi đi tìm một mùa hoa cải không tàn
- Chương 8: Những lần gặp gỡ
- Chương 9: Bệnh con gái
- Chương 10: Mùa sang, người đi mất, ai sẽ là ai?
- Chương 11: Đơn phương 1
- Chương 11-2: Đơn phương 2
- Chương 12: Vì mấy khi yêu, mà chắc được yêu
- Chương 13: Đêm hạ chí ngọt ngào
- Chương 14: Khúc tự tình của thời gian
- Chương 15: Anh rất yêu em
- Chương 16: Ký ức tựa mùa rơi
Thể loại: văn học Việt Nam, ngôn tình.
Là một câu chuyện nhẹ nhàng vè tình yêu của hai nhân vật chính.
Năm giờ sáng, tiếng chuông báo thức từ nhà tắm vọng ra. Tôi uể oải mở mắt, bò ra khỏi giường, chân vừa đặt xuống nền nhà liền co rụt lại, lạnh tái người. Tôi ngồi đực cuối đuôi giường, nhìn chằm chằm cái tivi đang phát chương trình chào buổi sáng. Tối qua lại ngủ quên lúc xem phim.
Giữa tháng chín, thành phố nhỏ chìm trong mưa ẩm, có hôm mưa liên tục mấy ngày liền, sương giá và khí lạnh quẩn quanh, không khí chưa lúc nào cao hơn mười lăm độ. Đánh răng trong cái thời tiết này quả là tra tấn, nước lạnh vừa vào khoang miệng, cả thể chất lẫn tinh thần đông cứng lại, lạnh như băng.
Sáng nay anh Khang ra tòa. Lý do: li dị.
Tôi thương anh nhất trong mấy người anh họ, chẳng ngờ cuộc sống của anh lại lâm vào bước đường này. Thời đại bây giờ, con người ta yêu nhau rồi lấy nhau, hết yêu sẽ chia tay. Nghĩ cho cùng mới thấy, thế hệ trước vĩ đại thế nào.