Chương 44: 44: Nhan Sắc Bùng Nổ
Nhan sắc bùng nổ
Lộc Duy nhớ lại danh sách streamer tham gia.
Tham gia thi đấu trực tiếp có mười streamer, đều là con trai.
Trong đó có một người, do trong nhà có chuyện đột xuất nên không thể tham gia, vì vậy người thay thế là một nữ streamer có độ nổi tiếng cao...An Nhuyễn.
"Cô là...An Nhuyễn?"
Cô gái gật đầu, nghiêm túc nhìn cậu nói, "Anh trai nhỏ, lần trươc rất cảm ơn cậu."
Lộc Duy biết, cô đang nói đến lần chơi game đó.
Không để ý lắm xua tay nói, "Chắc là, chúng ta một đội."
Cậu vừa nói xong, thấy vai hơi nặng.
Lộc Duy quay đầu, nhìn thấy dáng người cao gầy, mặc bộ Armani màu xanh lam, chân đi giày cổ cao Martin đế vàng của Dr.Martens, khoảnh hai mươi tư tuổi, anh ta ngồi xuống bên trái cậu.
Đối phương ngầy bắt chéo chân, ngả người vào lưng ghế, chậm rãi rút tay trên vai Lộc Duy.
Khuỷu tay thả lỏng để lên ay vịn của ghế, chống cằm nghiêng đầu nhìn Lộc Duy.
Gương mặt đẹp trai, nam tính lộ ra.
Ánh đèn sân khấu làm lộ rõ đường nét khuôn mắt của người đối diện.
Thanh niên có lông mi rất dài, giống như cái quạt nhỏ.
Lông mi che ánh sáng từ trên cao, tạo thành bóng dưới mắt, ngăn cản tầm nhìn sắc bén.
Thanh niên nhướng mày, hàng lông mày thẳng nhìn rất quyến rũ.
"Xin chào, Heo nhỏ."
Giọng nói thô lại khàn khàn, rất dễ nhận biết, Lộc Duy nghe đã nhận ra người đội diện: "Phi, Anh Phi?"
An Nhuyễn ngồi bên cạnh, quay sang gật đầu chào hỏi Lộ Phi.
Lộ Phi nhếch miệng cười, gương mặt cũng dịu đi nhưng vẫn là một vẻ bất cần.
Là trong những streamer lâu năm nhất của Phi miêu, Lộ Phi rất có sức nặng.
Sau khi hắn ngồi xuống chào hỏi Lộc Duy, thì có rất nhiều streamer khác lướt qua Lộc Duy và Anh Nhuyễn đến chào hỏi hắn.
Tươi cười trên mặt Lô Phi thu lại, híp mắt gật đầu với bọn họ, lộ ra sự thiếu kiên nhẫn.
Sau vài phút, các streamer còn lại đã đến đủ, mười người ngồi ở hàng đầu đợi thi đấu.
An Nhuyễn ngồi bên phải Lộc Duy không chịu ngồi yên, liếc mắt nhìn xung quanh, xem trang trí của toàn bộ sân thi đấu.
Cô lại quay sang nhìn fans của Lộ Phi, rất đông đang đi vào, hồi hộp nắm chặt tay, giọng hơi run nói: "Tôi cũng không phải streamer chuyên chơi game, chỉ mong tý nữa thi đấu không kéo chân mọi người, không thì ăn mắng ch.ết..."
Lộc Duy cười an ủi cô, "Không đâu."
An Nhuyễn quay đầu nhìn cậu, hít thở sâu, "LuVi, cậu không lo lắng à?"
Lộc Duy rất muốn lắc đầu, nhưng nói thật cậu thấy hơi hồi hộp.
Cậu nhớ, ngày hôm qua có fan nói sẽ đến xem trực tiếp.
Bản thân Lộc Duy không để ý chân của mình nhưng chưa chắc fans cũng vậy...
Không ngờ An Nhuyễn có thể phát hiện cậu đang lo lắng, tay trai nắm chặt tay phải, nhẹ giọng nói, "Tôi thấy cấu cũng đang lo lắng đấy, nếu không tại sao không tháo khẩu trang xuống."
Lộc Duy sờ khẩu trang trên mặt, ấp úng không nói.
Lúc này fans đến xem thi đấu đã đến đầy đủ, Lộc Duy không dám quay đầu nhìn.
Tay nắm chặt để trên đùi, nói không nên lời.
Đúng lúc này, Lộ Phi bên trái nói, "Đừng lo lắng." Hắn nói quá nhanh Lộc Duy chưa nghe rõ.
Cậu ngơ ngác nhìn về phía Lộ Phi.
Còn chưa kịp nói chuyện, toàn bộ đèn sân khấu đổi hướng, xoay xung quang một vòng rồi tụ lại ở giữa sân khấu.
Người dẫn chương trình giải đấu Phi Miêu lên phát biểu chúc mừng kỷ niệm thành lập Phi Miêu.
Tiếp theo, người dẫn chương trình giới thiệu những khoảnh khắc tuyệt vời của giải thi đấu.
Trên màn hình lớn xuất hiện đoạn video tổng hợp những khoảnh khắc đó, bắt đầu từ streamer Thiên Tú.
Trên màn hình trình chiếu nhưng ván đầu lật kèo hay những khoảnh khắc điên rồ của streamer.
Mỗi một khoảnh khắc của streamer nào đó, Lộc Duy đều có thể nghe thấy âm thanh hét chói tai của fans người đó.
Toàn bộ hội trường tràn ngập tiếng hét của các cô, đập vào màng nhĩ của cậu.
Lộc Duy nhìn thấy video tổng hợp khoảnh khắc xuất sắc của Lộ Phi.
Bốn người đồng đội bị năm người đội bạn vây đánh, Lộ Phi chơi Triệu Vân, bắt nhanh vào vị trí chủ lực đối phương, gây náo loạn đội hình bạn.
Hạ gục luôn xạ thủ và đường giữa sau đó nhảy vào bụi trốn, sau đó lại bất ngờ xuất hiện hạ gục cả đội bạn.
Lộc Duy là người chơi đường giữa, khi xem cậu cũng thấy hào hứng.
Đừng nói đến fans ngồi sau bọn họ, không kể có phải fans của Lộ Phi hay không đều gào thét gọi tên Lộ Phi.
Tiếng hét quá lớn, Lộc Duy nổi cả da gà, cậu bị ảnh hưởng bởi không khí nhiệt huyết dần dần không còn lo lắng nữa.
Giây tiếp theo, An Nhuyễn bên cạnh hào hứng lấy tay đẩy cậu, "LuVi! LuVi! Nhìn đi, là cậu đấy!"
Lộc Duy ngẩng đầu nhìn, trong video là Điêu Thuyền, trên đầu mang tên LuVi, lướt vào giữa đội bạn, tung ra ấn hoa giữa đội bạn, một mình đối diện năm người.
Đó là ván cậu gặp An Nhuyễn.
Trên màn hình, đồng đội Điêu Thuyền đã nằm xuống hết chỉ còn lại mỗi Điêu Thuyền một mình phòng thủ.
Hai giây ngắn ngủi đổi liên tiếp các trang bị phòng thủ.
Dựa vào kỹ năng lướt đi của bản thân né tránh chiêu đối phương, một đánh năm, thành công thủ nhà!
Lúc trước Lộc Duy thấy cũng bình thường, bây giờ xem lại cũng phải khâm phục bản thân.
Lộ Phi bên cạnh hết lời khen: "Rất giỏi nha Heo tinh."
Lộc Duy chưa kịp cảm ơn đã thấy phía sau các cô gái gáo thét, "LuVi! Aaaa! Là Heo tinh đó!!"
"LuVi aaaaa!"
"LuVi giỏi thật nha, LuVi tiến lên tiến lên!!"
Âm thanh so với các streamer khác không bằng nhưng cũng không nhỏ.
Lộc Duy ngạc nhiên, cảm giác như có nhười bảo vệ, toàn thân ấm áp nói không nên lời.
Cậu muốn quay lại nhìn thì thấy người dẫn chương trình nói: "Mọi người phía dưới cùng chào đón streamer yếu thích của mình lên sân khấu đi nào!"
Người dẫn chương trình vừa dứt lời, toàn bộ khan phòng đều gào thét chói tai.
Trong lòng Lộc Duy căng thẳng, không biết phải làm sao, Lộ Phi bên cạnh đứng lên hất cằm với cậu.
An Nhuyễn cũng đứng lên, hai tay tạo hình chữ thập, nhìn hai người, "Chúng ta đi thôi!"
Lộc Duy thấy mình đứng dậy không nổi, bốn phía là tiếng reo hò của các cô gái, cậu tưởng tượng khi các cô nhìn thấy chân mình thì cả người không còn sức nữa.
An Nhuyễn khó hiểu nhìn cậu, "LuVi?"
Lộc Duy sờ chân, ngạp ngừng nói, "Chân...chân của tôi không tiện lắm."
Lộc Duy cúi đầu, giọng nói nhỏ dần, cuối cùng không nghe rõ cậu nói gì.
Lộ Phi lo lắng nhìn cậu.
An Nhuyễn bên cạnh hiểu ra.
Lúc này, máy quay của Phi Miêu chính diện bọn họ, sẵn sàng quay cảnh họ ên sân khấu.
Lộc Duy lấy hết can đam đứng dậy, đột nhiên An Nhuyễn bên cạnh mềm yếu ngã xuống đất, che chân mình lộ ra vẻ đau đớn.
"LuVi...cậu đỡ tôi lên với."
An Nhuyễn đứng trên mặt đất bằng phảng, sao có thể ngã được.
Lộc Duy thấy cô nháy mắt với mình, cũng hiểu ra ý của cô.
Vì vậy cậu ngồi xuống đỡ An Nhuyễn đứng dậy, cẩn thận đỡ tay cô lên sân khấu.
Đồng thời, Lộ Phi đi lên trước che máy quay, vừa vặn che khuất Lộc Duy.
Giúp hai người lên sân khấu.
LỘc Duy thấy mắt mình hơi cay, cậu nhỏ giọng, chân thành nói, "Cảm ơn hai người."
Lộc Hoài ngồi cùng đạo diễn ở ngoài, nhíu mày nhìn Lộc Duy, lúc này mới thả lỏng.
Chân Lộc Duy hơi khập khiễng, khi một mình đi chậm có thể khó nhận ra.
Nhưng chỉ cần đi đường giữa đám đông vẫn có thể thấy khác thường.
Nhưng An Nhuyễn giả vờ trẹo chân, hai người khập khiễng đi, chân Lộc Duy không bị lộ.
Mọi người đều chú ý việc Lộc Duy đỡ An Nhuyễn hơn nên không để ý chân cảu cậu.
Bên cạnh có Lộ Phi che phần lớn cảnh của Lộc Duy nên rất khó nhận ra.
Đợi đến khi mười streamer đều đứng trên sân khấu, máy quay chuyển sang nhóm người họ.
An Nhuyễn, Lộc Duy va Lộ Phi đứng một chỗ, so với mấy streamer còn lại thì đúng dễ nhìn hơn.
Khi hình ảnh dừng lại ở ba người, mặc kệ có phải fans của họ hau không đều hò hét khen ngợi nhan sắc.
Bề ngoài Lộ Phi và An Nhuyễn không phải nói, LuVi đứng giữa không lộ mặt nhưng nhìn nửa trên mặt cậu cũng đủ làm người ta đỏ mặt tim đập nhanh rồi.
KỂ thêm cậu mặc trang phục rất phù hợp.
Bên trên Lộc Duy mặc áo vest len dệt kẻ sọc cùng với áo thun màu nâu nhạt của Burberry, bên trong là áo sơ mi giản dị màu xanh da trời kiểu Pyjama, cổ tay màu trắng.
Bên dưới mặc quần ống đứng màu trắng của C**I (tác giả để như này), tay đeo đồng hồ dây bằng da của GlasShutte.
Chàng trai đứng thẳng lưng, dưới ống quần là đôi chân thẳng dài.
Chỉ cần đứng đó cũng khiến người ta nghĩ đến cây hàng dương xanh và đẹp không rời mắt được.
Trên sân khấu, giữa mười streamer có mỗi Lộc Duy chưa đạt 10.000 người theo dõi.
Nói đúng ra, cậu không được xếp cạnh streamer lớn nhưng MC nữ thấy đôi mắt đào hoa xinh đẹp thì lòng mềm nhũn, không muốn cậu đổi lại vị trí.
Thậm chí lúc giới thiệu Lộc Duy, còn hỏi xem cậu có thể bỏ khẩu trang xuống được không.
Lộc Duy cũng quên mất, mình còn đang đeo khẩu trang.
Dù sao bây giờ không cần đi lại, không cần khẩu trang che dấu lo lắng trong lòng.
Cậu đưa tay tháo khẩu trang xuống.
Máy quay của Phi Miêu đều tập trung vào cậu, lúc Lộc Duy bắt đầu tháo khẩu trang thấy hơi hồi hộp, màn hình lớn trên sân khấu đang chiếu hình ảnh của cậu.
Sau khi tháo khẩu trang xuống, khán đài đang ồn ào bỗng chốc im lặng.
Mọi người như bị ấn nút tạm dừng, mở to miệng nhìn chằm chằm khuôn mặt trên amnf hình, không nói nên lời.
Trên màn hình là một thiếu niên tuổi rất nhỏ, khuôn mặt như tác phẩm nghệ thuật tinh xảo, ngoan ngoãn đứng giữa sân khấu.
Đèn chiếu sáng tập trung lên người cậu một tầng sáng, làm cho bề ngoài càng thêm lộng lẫy.
Cậu xinh đệp rực rỡ, như một bức tranh đêm hè mà người họa sĩ Na Uy tìm kiếm cả đời.
Nhưng cậu vừa tinh xảo, vừa ngoan ngoãn, tuy rằng khí chất không mạnh nhưng lại theo hướng nhẹ nhàng.
Không còn từ nào để nói, cả người toát lên sự sang trọng cao quý.
Không biết ai là người phá yên tĩnh, ấp úng nói:
"Trời...trời ơi..."
"Vẻ đẹp này, thật sự có à?"
"Bây giờ xem streamer livestream game có cần đẹp như này không hả?"
Trong khan đài, có một bộ phận khan giả nữ hét chói tai:
"Oa oa oa, đúng là LuVi nhà chúng ta!!"
"Đúng là Heo tinh nhà tôi wowo, Heo tinh rất đẹp trai nha aaaaaa!"
...
Thành phố Z đang bắt kịp tiến độ lễ kỷ niệm quốc gia (chắc là ngày thống nhất hả), toàn bộ con đường trên vành đai số ba phía tây đã bị phong tỏ.
Sau khi Đỗ Dật Văn kết thúc cuộc họp, anh bị muộn ba tiếng mới đến được chỗ thi đấu.
Khi anh vừa mới bước vào sân thi đấu, đúng lúc Lộc Duy lộ mặt.
Khuôn mặt xinh đẹp làm hút hồn người, được ưu ái chiếu lên giữa màn hình.
Thiếu niên cảm nhận được máy quay về phía mình nên nghiêng đầu nhìn sang.
Lông mi dài và dày như cánh bướm, khẽ rung động để lộ ra đôi mắt đào hoa xinh đẹp.
Trong mắt cậu như có ánh sao phát ra, ánh mắt nhìn thẳng trên màn hình, đối diện với Đỗ Dật Văn đang đứng ở cửa.
Bàn tay của Đỗ Dật Văn buông lỏng bất giác nắm chặt.
Cuối cùng, anh cũng gặp lại được em.
...Lộc Duy..