Chương 72: 72: Cho Anh Chọn Tướng

Cho anh chọn tướng
Đỗ Dật Văn nhìn cô, không nói chuyện.
Lộc Duy vẫy tay với cô gái, "Xin chào, cô là?"
Cô gái hưng phấn, chắp tay trước ngực: "Heo tinh, tôi là "Tôi có một con mèo"!"
Cô sợ Lộc Duy không nhớ mình là ai, nghiêm túc bổ sung thêm một câu: "Tôi là người có tài khoản "Thanh Phong yêu Tiểu Duy" đó ~"


Lộc Duy: "...Khụ khụ."
Cô gái vui vẻ chỉ vào mình nói: "Tôi là Phương Ưu.
Chị gái của tôi là nhân viên của Phi Miêu, hôm nay tôi đi cùng với chị ấy đến đây chơi, lúc nãy Lộc tổng lại đây, nên chị gái bảo tôi ở đây chơi chờ chị ấy."


Lộc Duy không ngờ tham gia kỷ niệm năm năm thành lập Phi Miêu cũng có thể gặp fans của mình, cậu cảm thấy rất vui vẻ.
Cậu chưa biết phải nói gì cho tốt, thấy Phương Ưu lấy điện thoại từ trong túi, nắm chặt điện thoại, vẻ mặt hưng phấn nhìn cậu, lại quay sang cẩn thận nhìn Đỗ Dật Văn.


Cô nhỏ giọng hồi hộp nói: "Tôi có thể chụp ảnh chung với hai người được không? Tôi không ngờ có thể gặp được người thật nên muốn chụp một tấm ảnh khoe với chị em trong nhóm."


Phương Ưu nói rất thẳng thắn, nhưng lại rất lễ phép, cô không tò mò hỏi tại sao hai người đi cùng nhau mà chỉ muốn xin chụp ảnh chung.
Nếu chụp một mình mình, Lộc Duy thấy không sao.
Còn muốn chụp ảnh chung phải hỏi ý kiến Đỗ Dật Văn.


Cậu chỉ chỉ sang Đỗ Dật Văn bên cạnh, ý bảo Phương Ưu hỏi ý kiến của anh.
Không ngờ cô gái ngốc này lại nói thẳng ra:
"Ông chủ Thanh Phong, em có thể chụp ảnh của anh và chị dâu được không, em muốn khoe cho chị em trong nhóm xem."
Lộc Duy: "?!"


available on google playdownload on app store


Cậu xua tay với Phương Ưu, muốn thu hút tầm mắt của cô để hỏi tại sao lại gọi mình là chị dâu!
Vốn dĩ Đỗ Dật Văn không cho cô cơ hội, nhưng thấy đối phương gọi danh xưng của hai người, liếc mắt nhìn mặt đang đỏ của Lộc Duy thì gật đầu đồng ý, không cho Lộc Duy cơ hội từ chối: "Được."


Lộc Duy: "..."
Phương Ưu lui về sau một bước, giơ điện thoại lên: "Heey, hai người đứng gần nhau một chút ~"
Đỗ Dật Văn cúi đầu nhìn Lộc Duy, Lộc Duy chớp chớp mắt, dịch sát vào người đối phương hai bước."


Phương Ưu cầm điện thoại chọn góc chụp, thấy hai người không di chuyển nên thúc giục: "Nhanh, đứng gần nhau tý nữa ~"
Lộc Duy nhìn Đỗ Dật Văn không nhúc nhích: "Chồng ơi! Anh nhanh đứng gần lại đi."


Hai người đứng cách nhau không đến một mét, một tiếng "Chồng ơi" ở khoảng cách gần hơn bao giờ hết, tai của anh đỏ lên, yên lặng đứng sát vào người Lộc Duy.
Đỗ Dật Văn cao hơn Lộc Duy tâm mười mấy centimet, khi anh đứng gần Lộc Duy, Lộc Duy cảm thấy hơi áp bách.


Cậu nhịn không được vỗ vai Đỗ Dật Văn, đèn vai của đối phương xuống: "Anh cúi thấp một chút đi."
Phương Ưu đứng một bên cười thầm, đồng thời ghi lại tương tác của hai người.
Đỗ Dật Văn thở dài, hơi cúi người xuống sát vào Lộc Duy, cô nhanh chóng ấn chụp ảnh cho hai người.


Trên ảnh, một người trầm ổn lạnh lùng, một người xinh đẹp đáng yêu.
Ảnh chụp không qua bất kỳ quá trình chỉnh sửa nào cả.
Gương mặt có thể hạ gục bất kỳ bất cứ minh tinh mới nổi nào chỉ trong nháy mắt, dù chưa qua bất kỳ chỉnh sửa nào nhưng vẫn đẹp quá kinh diễm.


Lại thêm phần thuần khiết tự nhiên.
Đỗ Dật Văn dựa gần Lộc Duy, đầu sát vào vai trái của cậu, tay phải để lên vai phải của Lộc Duy, giống như đang ôm cậu trong ngực vậy.


Phương ưu thừa nhận bản thân là một người fan cuồng, vì thế lúc nhìn vào anh, cô có thể nhận ra tình cảm ám muội giữa hai người, ngọt đến ê răng.
Đợi cô chụp ảnh xong, nói chuyện với Lộc Duy một lát mới lưu luyến rời đi tìm chị gái mình.
Lúc này hoạt động buổi tối cũng sắp kết thúc.


Lộc Hoài lại phát biểu vài câu, tuyên bố hoạt động hôm nay thành công mỹ mãn.
Sau đó lạnh mặt nhìn em trai đang chào tạm biệt Đỗ Dật Văn, vội vàng kéo Lộc Duy lên xe về nhà.
Như vậy hoạt động náo nhiệt tối nay đã kết thúc.


Lộc Duy vê đến nhà, mở điện thoại phát hiện trong nhóm [Hôm nay LuVi có livestream không?] trên QQ có người tag cậu.
Cậu ấn vào xem, thứ đầu tiên thấy đó là ảnh chụp của cậu và Đỗ Dật Văn do "Tôi có con mèo" gửi vào nhóm.
Toàn bộ nhóm chat đang kêu gào, còn có người hưng phấn gửi cả tin nhắn âm thanh:


Bánh tráng dừa tím phơi sương: "Pimi~, bí mật thổ lộ với LuVi ~"
(*) Pimi là chỉ động tác hôn gió á.


Lộc Duy đọc tin nhắn của các cô, trả lời lại bằng một emoji: "Cảm ơn mọi người, là do tôi quá đẹp trái nên tôi đứng với ai chả xứng đôi [châm thuốc.jpg]"


Lộc Duy đợi một lát, không thấy Đỗ Dật Văn có động tĩnh, có thể anh không cầm điện thoại nên lập tức trả lời: "Hừ, cho dù tôi đeo kính râm thì cũng có người thích ~"
Cậu gửi tin nhắn đi đợi phản ứng của mọi người nhưng tin trả lời đâu tiên lại là Đỗ Dật Văn!
Thanh Phong Minh Dật: "."


Lộc Duy biết mình chỉ nói vui mà thôi nhưng không hiểu sao cậu nhìn tin nhắn của Đỗ Dật Văn lại thấy hơi hoảng.
Đột nhiên có cảm giác mình phạm lỗi gì đó.
Cậu đợi một lúc, không thấy đối phương gửi tin nhắn tiếp theo.


Vội vàng mở trò chuyện riêng với Đỗ Dật Văn, muốn nói chuyện riêng với anh, nhưng khi mở giao diện lên lại không biết phải nói gì, nhất thời có chút bế tắc.


Cậu muốn nói với anh là lúc nãy chỉ nói đùa mà thôi, nhưng mà cảm thấy nếu nói như thế lại giống như mình và đối phường đã ở bên nhau.
Không biết phải nói gì làm cậu rất khó chịu.


Cậu nhìn biệt danh của Đỗ Dật Văn mà mình đặt cho là "Đỗ Dật Văn hai mặt", suy nghĩ một chút, quyết định đổi thành "Đỗ Dật Văn là tổng tài ngọt ngào."
Sau đó đổi background tin nhắn của hai người thành ảnh Phương Ưu chụp, sau đó chụp ảnh màn hình gửi cho Đỗ Dật Văn.


LuVi: "Chồng ơi, anh nhìn đi, có đẹp không ~"
Nhưng Lộc Duy đợi mãi cũng không nhận được câu trả lời.
Từng phút từng giây trôi qua, Lộc Duy tưởng đối phương đã ngủ rồi thì nhận được tin nhắn của Đỗ Dật Văn:
Đỗ Dật Văn là tổng tài ngọt ngào: "."


Lộc Duy: "..." Cảm giác như kiểu làm tổn thương một cậu bé mới lớn thì phải làm sao bây giờ.
Lộc Duy suy nghĩ, hít hơi thật sâu, gửi sang một tin nhắn âm thanh: "Khụ khụ, chồng ơi...lúc nãy em chỉ nói đùa thôi mà, thật đó!"
Đỗ Dật Văn trả lời nhanh hơn lần trước, nhưng lại nói ngắn ngủn...


Đỗ Dật Văn là tổng tài ngọt ngào: "Ừm."
Lộc Duy: "..."
Cậu gãi đầu, không biết phải làm sao nữa.
Từ nhỏ đến lớn, Lộc Duy được mọi người trong nhà yêu thương dỗ dành, chưa từng phải đi dỗ ai bao giờ.
Cậu vắt óc suy nghĩ muốn trọc đầu cũng không biết phải làm gì.


Không biết có phải ông trời nghe được tiếng lòng của cậu hay không mà đúng lúc này Hàn Tranh tag tất cả mọi người trong nhóm LD Vikey.
"@Tag tất cả thành viên, kết quả huấn luyện của chúng ta hôm nay rất tốt, nhưng vẫn thiếu kinh nghiệm thực chiến.


Các đội khác sẽ đấu tập với các đối thủ nhung chúng ta chưa tìm được.
Vì thế ngày sáng ngày mai sẽ không đánh rank nữa, chia thành hai đội, một bên ba, một bên hai để nhìn ra vấn đề của đối phương."


Hàn Tranh: "Nếu các cậu có bạn bè hay fans chơi tốt, có thể rủ họ chơi cùng, chúng ta sẽ đánh party 5vs ."
Mạnh Khưu: "Được."
Lộc Duy đọc được tin này thì cười thành tiếng, cậu sắp xếp cho Đỗ Dật Văn một chỗ, sau đó chuyển sang giao diện nói chuyện với Đỗ Dật Văn, nghiêm túc gõ chữ:


LuVi: "Ngày mai, bọn em muốn đánh party, chia đôi người thành hai đội đấu tập với nhau.
Có thể kéo thêm bạn bè hoặc fans, anh có chơi được không ~"
Cậu gửi tin đi, Đỗ Dật Văn rất nhanh trả lời lại, nhưng là...
Đỗ Dật Văn là tổng tài ngọt ngào: "Ngày mai phải đi làm."
Lộc Duy cắn răng, có ma mới tin anh!


Cậu hít một hơi thật sâu, gửi tin nhắn âm thanh đi: "Chồng ơi, anh có thể chơi được không, đi mà ~"
Nhưng cậu gửi đi mà đối phương không trả lời.
Lộc Duy nghĩ lại một chút, lại bổ sung một câu: "Anh chọn tướng, anh chọn gì em chơi đó!"
Lần này Đỗ Dật Văn trả lời rất nhanh.


Đỗ Dật Văn là tổng tài ngọt ngào: "Được."
Lộc Duy: "..."
Vì sao cậu cảm giác mình giống như bị lừa vậy?
Sáng ngày hôm sau, Lộc Duy rửa mặt ăn sáng xong liền cọ xe của Lộc Hoài đến quán net.


Khi cậu bước vào phòng huấn luyện ở quán net, thấy Tần Duyệt và Lộ Phi ngồi cách nhau hai ghế, một người quay mặt về hướng đông, một người quay mặt về hướng tây.
Vẻ mặt của Lộ Phi, Lộc Duy không nhìn thấy, nhưng sắc mặt của Tần Duyệt thì lạnh băng, cậu cảm nhận rất rõ ràng.


Tuy rằng, trước đây hai người có vẻ đã xảy ra chuyện gì đó nhưng chưa bảo giờ lạnh mặt với nhau.
Không hiểu sao hôm nay lại chiến tranh lạnh, làm ba người còn lại trong phòng muốn đông cứng người.
Lộc Duy xoa xoa cánh tay, vẻ mặt tò mò nhìn Mạnh Khưu và Hàn Tranh.


Mạnh Khưu nhún vai, lắc đầu,nói nhỏ bên tai Lộc Duy: "Anh cũng không biết, sáng nay đến đã thấy như vậy rồi."
Hàn Tranh đẩy kính măt: "Nếu trong lòng có vấn đề, buổi huấn luyện sáng nay sẽ hủy/"
Nhưng hắn nói chưa dứt lời, Tần Duyệt giơ tay nói, giọng điệu lạnh lùng, xa cách: "Bắt đầu đi!"


Lộ Phi cũng gật đầu, cầm điện thoại đăng nhập vào trò chơi: "Không cần, bắt đầu thôi."
Lộc Duy gãi mũi, ngồi vào vị trí của mình, cầm điện thoại đăng nhập trò chơi, sau đó chia sẻ màn hình lên máy tính, bắt đầu chia sẻ livestream vào kênh chat.


Theo kế hoạch ngày hôm qua, năm người sẽ bốc thăm, Lộc Duy và Tần Duyệt một đội.
Lộ Phi, Hàn Tranh và Mạnh Khưu một đội.
Đội hình đã chia xong, Hàn Tranh ấn chế độ party 5vs riêng tư, gửi code vào trong nhóm đội LD.


Lộc Duy gửi code cho Đỗ Dật Văn, không đến hai phút, Đỗ Dật Văn đã vào trong phòng thi đấu, chủ động vào đội của Lộc Duy.
Như vậy, hai bên đã có ba thành viên.
Kênh livestream nhìn thấy Đỗ Dật Văn xuất hiện trên màn hình là bắt đầu náo nhiệt:


Lộ Phi đã hỏi fans của mình ngày hôm qua, có vài người ở mức trình độ Vương giả.
Lộ Phi thêm bốn người vào đội ngũ, mỗi bên hai người.
Như vậy đã đủ người để đánh chế độ 5vs riêng tư rồi.
Mọi người đều sẵn sàng rồi mới bắt đầu tiến hành thi đấu.


Lộc Duy vẫn còn nhớ lời nói mình gửi cho Đỗ Dật Văn ngày hôm qua nên hỏi qua ý kiến của anh: "Chồng ơi, em chơi con tướng nào?"
Giọng nói của Đỗ Dật Văn truyền qua hệ thống game, giọng nói trầm thấp như đáp nhẹ lên mặt nước, "Con tướng nào cũng được?".






Truyện liên quan