Chương 15: Cái chết của miriam
Năm mới vừa qua là đến thời gian bận rộn, FBI bắt đầu túi bụi với các vụ án.
Hill vẫn chọn một con dao săn tặng cho Hannibal, con dao tinh xảo với phần lưỡi sắt bén khiến nó càng thêm hoàn mỹ, ít nhất có thể hoàn mỹ cắt đứt cổ một người.
Từ sau hôm bọn họ bị nhốt trong tuyết tới lúc công ty xe tải đến cứu họ ra, Hannibal và Hill chưa gặp mặt thêm lần nào, cả hai đều bận rộn chuyện của mình.
Cuộc sống bình tĩnh như vậy rốt cục bị đánh vỡ, bởi vì Miriam mất tích.
Nói mất tích cũng không thỏa đáng, trong quá trình điều tr.a vụ án Chesapeake Ripper cô ấy đi ra ngoài tìm một nhân chứng, sau đó biến mất, không thấy xuất hiện nữa, với kinh nghiệm phá án nhiều năm của FBI, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
Thế nhưng, không ai biết cô ở đâu, cũng không ai biết cô rốt cuộc tìm tới nhân chứng nào. Nếu chuyện này thật sự liên quan đến vụ án của Chesapeake Ripper thì Miriam hẳn là đã tìm ra sơ hở của hung thủ, uy hϊế͙p͙ tới đối phương.
Không chỉ vì cô gái trẻ tuổi đáng thương, mà còn vì đầu mối Miriam tìm được, Crawford đem tất cả nhân lực trong BAU rải ra tìm người, sống phải thấy người ch.ết phải thấy thi thể, mất tích nghĩa là sao chứ?
Thế mà chưa được mấy ngày, dự cảm bất hạnh đã được chứng minh.
Crawford thu được đoạn ghi âm, bên trong là giọng nói thất kinh của Miriam: “Jack, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi… tôi không ngờ… xin ông, cứu tôi với.”
Đoạn ghi âm đã được xử lý, cắt đi vài câu trong đó, Crawford hoài nghi đoạn bị cắt đi có chứa tin tức của hung thủ. Mà hung thủ ghi lại lời cầu cứu của Miriam gửi cho FBI chính là vì đùa cợt và khiêu khích.
Crawford vừa ảo não cực độ vừa nổi trận lôi đình nhưng lại không có cách nào. Kỹ thuật viên đã cố gắng hết sức sửa chữa âm tần, đồng thời chia các tầng âm, nhưng cũng chỉ mơ hồ nghe được một chữ không cắt sạch sẽ: “… là y… do…”
Âm tiết tiết lộ thân phận duy nhất “Do” có rất nhiều từ có thể, tỷ như Dog, Douglas, Doctor, Donna,…, tên với âm tiết như thế thì vô số kể, FBI không có khả năng tr.a xét cho hết.
Trong khi chia các tầng âm, ngoại trừ giọng của Miriam, các kỹ thuật viên còn nghe thấy một tiếng hít thở rất khẽ, tiếng động ấy được tận lực đè thấp hầu như nghe không rõ, và tiếng nước rơi. Phân tích viên cho rằng đó là một tầng hầm rỉ nước, trong lúc ghi âm Miriam, hung thủ nọ vẫn nấp ở một bí mật nơi gần đó, thưởng thức sợ hãi của Miriam, đưa cho cô hy vọng rồi cứ thế tước đoạt đi.
Khi Miriam tỉnh lại từ hôn mê, phát hiện trước mắt mình có một chiếc điện thoại di động thì cho dù biết đó là quỷ kế, cô cũng vẫn mừng rỡ như điên, trong lòng dấy lên một tia hy vọng. Thế nhưng cô cũng không biết hung thủ từ đầu chí cuối vẫn ở đó, y trốn ở một nơi bí mật gần đó, nhìn cô nói xong những gì y cần, rồi bóp lấy cổ cô, tha cô về phía địa ngục.
Dành cho hy vọng rồi sau đó cướp lấy, còn hơn trực tiếp cướp đoạt càng thêm khiến người ta tuyệt vọng thống khổ.
Chesapeake Ripper là tên biến thái không hơn không kém, thích ngược đãi! Hành vi của y mang theo ác ý mà nhân loại không thể tưởng tượng, giống như suy nghĩ của ma quỷ, chỉ cần lóe lên ý tưởng là có thể tà ác đến kinh thế hãi tục, mà y vẫn có thể bình chân như vại thực hiện nó.
Crawford bị đả kích rất lớn, đoạn ghi âm nói rõ tỉ lệ tử vong của Miriam là 90%, còn 10% hy vọng là do chưa tìm được thi thể, cho nên mới cho nên mới tồn tại hy vọng yếu ớt.
Thế nhưng lấy phương thức hành vi Chesapeake Ripper mà phân tích, y tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Miriam.
Sếp sòng của BAU lần đầu tiên cảm nhận được bàn tay mình dính máu và mùi vị của hổ thẹn, là gã đã đem Miriam vào vụ án này. Gã cho rằng thứ Miriam điều tr.a được cũng không có gì quan trọng, chỉ là điều tr.a thân thế nạn nhân… Miriam vô cùng ưu tú, theo thời gian, cô sẽ trở nên chín chắn, trở thành đặc vụ xuất sắc.
Là gã đem chim non đưa vào trong miệng dã thú, khi chim non còn chưa đủ lớn, chưa thể đọ sức cùng chim ưng khổng lồ và dã thú. Đây đều là do gã tự đại, gã đã hại ch.ết cô gái trẻ này.
Mặc dù tâm tình rất tệ, Crawford cũng không biểu hiện ra mặt, gã chỉ xụ mặt, như sắp nổi bão làm chùn bước biết bao nhiêu người dám nhìn.
Hill cũng không vui vẻ, hắn rất thích cô gái ấy, cô là người có thiên phú nhất trong tất cả học sinh. Cô ấy độc lập, lạc quan, rộng rãi, hiểu bản thân muốn cái gì, hắn phảng phất có thể thấy tương lai cô ấy sẽ trở thành đặc vụ ưu tú đến thế nào.
Thế nhưng, hiện tại, cô ấy ngay cả thi thể cũng không còn.
Trong người nhiều như vậy, hắn là người duy nhất biết ý nghĩa của âm “Do” ấy chỉ “Doctor”, cô ấy chỉ Hannibal, Doctor Hannibal Lecter, hắn cũng biết rơi vào tay Hannibal, Miriam quả thực ngay cả toàn thi cũng không thể.
Cô ấy đã bị làm thành một món trên bàn ăn, bị dùng để chiêu đãi khách khứa, bị những người không biết gì cả ăn vào bụng.
Hill có chút phẫn nộ nhưng lại không biết điều này nhằm vào ai. Có lẽ là nhằm vào gã Crawford bảo thủ, hắn đã nhắc nhở gã đừng để thực tập sinh làm công việc nguy hiểm như thế, kinh nghiệm của họ còn quá ít, không có khả năng là đối thủ Chesapeake của; có lẽ nhằm vào Miriam bởi vì hắn cũng đã căn dặn cô phải cẩn thận, cho dù là đầu mối nhỏ nhặt đến thế nào, đều phải cẩn thận, cô nhất định không ngờ Hannibal chính là sát thủ mà cô đuổi bắt; có lẽ là nhằm vào chính hắn, bởi vì cho dù hắn lo lắng chuyện này thế mà cuối cùng cũng không làm ra chuyện gì để thay đổi, hắn không nhắc nhở đến nơi đến chốn, hắn biết rõ cho dù là Crawford hay Miriam cũng sẽ không để lời hắn nói trong lòng…
Cũng có thể, hắn nên trách cứ đầu sỏ gây nên, cũng chính là hung thủ giết ch.ết Miriam—
Hannibal, Chesapeake Ripper.
Đây là người nên trách cứ nhất, nhưng cũng là người mà hắn không có tư cách đi trách. Lẽ nào Hill không biết Hannibal giết người để ăn thịt? Hay là hắn không biết Miriam truy tr.a Hannibal?
Hắn đã lựa chọn giữa Miriam và Hannibal, nhưng khi biết tin dữ của Miriam, hắn vẫn oán hận phẫn nộ. Đúng vậy, bất luận kẻ nào đều có thể phẫn nộ với hung thủ, chỉ có hắn là không thể, bởi vì, tất cả chuyện này xảy ra đều là do hắn ngầm đồng ý.
Đây là dối trá, giả nhân giả nghĩa, làm bộ làm tịch khiến người khác buồn nôn.
Hill cười khổ một tiếng, lắc đầu. Người Hannibal giết cũng không chỉ có Miriam, thế nhưng hắn đâu để ý đến những người khác, trong đó còn có người mà hắn đã ăn vào bụng… Chỉ bởi vì Miriam là học sinh hắn thưởng thức, yêu thích, nên hắn mới có những cảm xúc này.
Miriam đã ch.ết, hắn lại không thể báo thù cho cô, lại càng không thể vì cô mà chĩa mũi nhọn vào Hannibal. Đây là chuyện thực.
#
Giết ch.ết thực tập sinh FBI kia chỉ là bất ngờ, hoàn toàn không ở trong dự đoán của Hannibal.
Hannibal đối với lựa chọn nguyên liệu nấu ăn thì cũng có nguyên tắc của mình, y là người rất nghiêm cẩn, y dựa theo kế hoạch và quy tắc mà làm việc. Tỷ như, eat the rude, mà cô gái trẻ tóc vàng xinh đẹp kia hiển nhiên không nằm trong số đó.
Chuyện này không thể trách y, đó là bản năng sinh tồn, y cảm thấy bị uy hϊế͙p͙ thế nên y tiêu diệt uy hϊế͙p͙. Sau khi y giết ch.ết người có khả năng uy hϊế͙p͙ đến mình, y đương nhiên cũng có quyền hưởng dụng chiến lợi phẩm. Trong văn hóa truyền thống của bộ lạc thời xưa, đây là lệ cũ. Hannibal vẫn luôn nghĩ mình là người lạc hậu, có lẽ nếu như y không sống trong cái thế giới tự nhận là văn minh này, nếu như y sinh sớm hơn một chút, nói không chừng y chính là con người mẫu mực điển hình ấy chứ.
Ngay khi cô gái ấy nói tên nạn nhân, cho dù là Hannibal có trí nhớ khá tốt cũng phải mất một lúc mới nhớ tới, thì ra đó là món gan tươi non mà mình ăn trong hôm nào đó, thuộc về một người thợ săn. Năm đó, y đang khám bệnh trong bệnh viện, buổi tối khám cho mấy ca cấp cứu, thay người này khám bệnh, thế nhưng quý ngài đây quả thật không hiểu lễ nghĩa, lấy oán trả ơn.
Thực tập sinh FBI so với đặc vụ chính thức còn khó cắt đuôi hơn, Hannibal có thể hiểu khi bọn họ nhận được một cơ hội để được trọng dụng thì hưng phấn đến thế nào. Bọn họ sẽ cẩn thận tr.a ra từng chi tiết nhỏ, một chút mùi yếu ớt cũng không bỏ qua, cố chấp mà nghiêm túc. Đối với FBI đây là một chuyện tốt, thế nhưng đối với y thì nguy hiểm vô cùng.
Y không thể mạo hiểm để cô ấy tiếp tục tr.a tìm, Hannibal dám đánh cược, nếu hôm nay y thả cô đi, chưa đến một tuần sau, nhà y sẽ bị đặc vụ FBI bao vây, nói không chừng bọn họ sẽ lục soát từng góc phòng….
Y lập tức quyết định, cô gái này không thể bước ra.
Hannibal mượn cớ lấy sổ sách, đi vào phòng trong, bỏ giầy, cầm lấy dao nhỏ trở về phòng khách. Y thấy cô gái đang nhìn bản nháp phác hoạ của y trên bàn.
Y nhớ tới trước đây mình có vẽ một vài bức tranh không nên để người khác thấy. Thực sự là sơ suất quá, y cần tìm chút thời gian xử lý mấy thứ này, tuy rằng bức vẽ Wounded man (1) có thể xem như là giáo trình y học ngoại khoa, thế nhưng nếu phối hợp với các đầu mối khác thì quả thật khiến người khác nghi ngờ, không ai đang yên đang lành mà tâm huyết dâng trào vẽ thứ ấy.
Cô gái này còn quá trẻ, kinh nghiệm không đủ. Bằng không cô sẽ không mặc váy đồng phục bó sát, còn đi giầy cao gót, không mang bất cứ vũ khí phòng vệ gì mà đi tr.a án, mặc dù bây giờ y chỉ là “nhân chứng”, cô cũng không nên bất cẩn như thế.
Võ tự vệ của FBI cô ấy học rất tốt, đáng tiếc, bộ đồng phục khiến cô không dễ cử động, Hannibal thì lại là một người đàn ông cao hơn cô khá nhiều, quanh năm săn bắn khiến y càng thêm thành thạo, mạnh mẽ, chiếm được thế thượng phong.
Hannibal từ phía sau đánh bất ngờ, y dùng cánh tay chắc khỏe siết lấy cổ cô gái, cô gái tội nghiệp không ngừng phản kháng, lấy tay chống lại tay Hannibal, móng tay phí công mà nắm lấy bộ âu phục sang quý của Hannibal, nhưng bộ âu phục này chất lượng rất tốt, ngay cả vết xước cũng không có, cô đá chân, rồi chậm rãi bất động bởi vì thiếu dưỡng khí.
Trong giây cuối cùng, Hannibal đổi ý, y không cần dùng dao, mà dùng tay bóp cổ cô gái, còn bây giờ, y thậm chí không bóp ch.ết cô. Mùi thơm trên đầu của cô gái khiến y nhịn không được cúi đầu khẽ ngửi, cuối cùng khẽ hôn một cái trên mái đầu cô gái trẻ. Đây là yêu mến mà cũng là áy náy, rất xin lỗi vì đối xử với cô như vậy, bởi vì cô không nên có số phận như vậy.
Nếu FBI đã đưa chim non đến tận cửa y, thì lý gì y không vui vẻ nhận lấy.
BAU ngu xuẩn, Hannibal khinh miệt nghĩ, đột nhiên y lại có ý tưởng mới. Dù sao cô gái này cũng trốn không thoát, y có thể nhắn nhủ với đám chó chăn cừu một vài tin tức.
Y nhớ tới Hill, cậu đặc vụ không giống người thường kia, y không khỏi nở nụ cười, hy vọng đối phương sẽ thích “món quà” mà y tặng. Bởi vì ở một trình độ nào đó, y thật sự thích con dao săn ấy, đồng thời xem đó như một hành vi mời chào.
*Hết chương 15*
*Kaori: *Ở đây có vài chi tiết khác trong phim nè. Có ai nhìn ra không?