Chương 38: Vô đề
Hill không còn lời nào để nói.
Những tên giết người hàng loạt biến thái có rất nhiều, bản thân tâm lý của Hannibal cũng rất méo mó. Thế nhưng méo mó đến mức dùng xương cốt của một bé gái bốn tuổi ch.ết đã vài chục năm ra làm lợi thế, uy hϊế͙p͙ anh trai người ta, Hill cũng là lần đầu tiên gặp phải.
Kết hợp với những lời Catherine đã nói, không khó đoán trước đây đã xảy ra chuyện gì. Cô bé ch.ết lúc bốn tuổi, nhưng không tìm thấy thi thể, hung thủ bị trả thù, người anh trai trả thù cho cô em gái là cannibal… Khi tất cả xâu thành một chuỗi, một câu chuyện mông lung đại khái hình thành. Vì sao không tìm thấy thi thể Mischa năm ấy? Lý do duy nhất là do cô bé không có thi thể.
Bởi vì bị người ăn.
Ảnh hưởng của việc tận mắt nhìn em gái nhỏ của mình bị ăn đối với tâm lý trẻ em là không thể tưởng nổi, Hannibal gần như ỷ lại vào việc ăn thịt người, có hình thành thế giới quan và nhân sinh quan quỷ dị cũng là chuyện không lạ.
Không khó tưởng tượng nếu thấy lại xương cốt của Mischa, Hannibal sẽ bùng nổ đến mức nào. Y tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Catherine, cho dù thất hứa, y cũng sẽ giết ch.ết người quấy rối an bình của em gái anh ta.
Ban đầu, Hill không lo lắng về tự chủ của Hannibal, chỉ cần Hannibal đã hứa, y nhất định sẽ giữ lời. Mà việc Catherine đối phó Hannibal cũng không phải chuyện dễ dàng, y có năng lực tự bảo vệ mình.
Thế nhưng, cho tới bây giờ hắn cũng không nghĩ tới Catherine điên đến mức này… Bây giờ, mọi chuyện đã không thể khống chế được nữa rồi, chuyện Hill có thể làm chỉ là ổn định Hannibal rồi chuyện Catherine xử lý sau.
“Họ ở đâu?” Hill nghiêm túc hỏi.
“Well, em…” Catherine nói chưa nói xong đã bị Hill ngắt lời nói: “Cô nghĩ rằng tôi chỉ vì anh ấy thôi sao? Lúc giáp mặt với cô, Hannibal không có lợi thế không chỉ vì nhà Curson có quyền có tiền.”
“Còn bởi vì anh ấy không muốn làm lớn chuyện, làm mình không còn đường lui mà thôi. Thứ anh ấy kiêng dè không phải cô, mà là FBI!” Hill nhanh chóng nói: “Cô làm anh ấy bùng nổ, đến lúc anh ấy không còn kiêng dè gì nữa, anh ấy tuyệt đối không bỏ qua cho cô. Hannibal sẽ từng bước từng bước gây xích mích lòng người, khiến thuộc hạ, người hầu của cô phản bội; anh ấy sẽ kiên trì không ngừng gây rắc rối cho cô, đem thi thể giấu vào từng công ty của nhà Curson, khiến FBI niêm phong, quấy rầy cuộc sống của cô, anh ấy có đủ kiên trì chờ, chờ đến khi cô và người của cô mệt mỏi thì xuất hiện bên cạnh mà giết ch.ết cô. Trừ phi cô dự định nửa đời sau đều phải có vệ sĩ bảo vệ 24/24 mà sống.”
“Anh ấy không muốn dây dưa không ch.ết không thôi với cô, bởi vì không cần tốn sức như vậy, dù sao mục tiêu của cô cũng là tôi. Thế nhưng điều đó không có nghĩa anh ấy không thể không dây dưa không ch.ết không thôi với cô, bây giờ, nói cho tôi biết anh ấy đang ở đâu?”
Bất cứ ai coi y như chú mèo con chỉ biết vươn móng vuốt cào người vài cái đều phải trả cái giá đắt đỏ. Thứ Hannibal khiến người ta sợ hãi không chỉ bởi vì sự tàn nhẫn và tài năng của mình, mà còn là bởi cách y khống chế con người. Một tổ chức quy mô càng lớn, khả năng xảy ra phản bội càng lớn, không gian cho Hannibal càng lớn.
Catherine là một người thông minh hiếu học, sống qua hai đời càng thêm lão luyện, thế nhưng nói đến chuyện khống chế nhân tâm con người, cô cũng không phải đối thủ của Hannibal, năng lực của y quả thực trời sinh, trời sinh đã có năng lực đầu độc lòng người. Một ngày làm Hannibal tức giận, thắng bại khó nói, nhưng Catherine tuyệt đối không chiếm được phần tốt.
“Họ ở đâu?” Hill lập lại lần thứ ba.
Catherine nói ra một địa chỉ: “Ở đó có một căn nhà gỗ, đó là chỗ thợ săn để tạm con mồi.”
Hill đứng dậy chuẩn bị đi.
Catherine ở sau người gọi hắn: “Elland, anh quan tâm đến em, hay anh lo rằng bác sĩ Lecter sẽ giết em?”
Hill quay đầu lại: “Anh ấy nhất định sẽ giết cô.”
Sau đó hắn không quay đầu lại đi thẳng.
#
Kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp thay đổi, đây quả thật chí lý.
Cho nên, khi Hannibal đồng ý giúp đỡ Hill hoàn thành kế hoạch của hắn thì y đã chấp nhận tất cả mọi chuyện có thể xảy ra. Thế nhưng trong đó tuyệt đối không bao gồm cả chuyện liên lụy đến Mischa! Hannibal nhìn vào chiếc hộp, cả người bình tĩnh đến đáng sợ.
Y không phải người kiêng kỵ chuyện đã xảy ra trong quá khứ, cho dù mỗi khi nhớ lại những chuyện xảy ra, y vẫn đau đớn khôn nguôi. Dù vậy y không phủ nhận quá khứ của mình. Nếu như Catherine chỉ là đem chuyện xưa ra kích thích y, cho dù là hành động mạo phạm thô lỗ, thế nhưng cân nhắc đến lời hứa với Hill, y sẽ không tính toán quá mức.
Thế nhưng, dám đem xương cốt Mischa đào lên…
Hannibal sẽ không quên tới cuối cùng y cũng không thể tìm thấy hết xương cốt của Mischa, trong cái bồn tắm nho nhỏ ấy, y chỉ tìm được vài chiếc răng sữa bé xíu và vài mẫu xương đùi trắng trắng nhỏ nhỏ. Có lẽ lúc ấy, những kẻ đó đã đói đến mức ngay cả xương cũng nuốt vào bụng, hoặc khi ăn xong thịt đã tiện tay ném nào góc rừng nào đó rồi bị động vật ăn mất.
Loại chuyện này y không muốn nghĩ đến. Sau khi báo thù, hắn đem tất cả xương cốt nho nhỏ còn tìm được lẫn bồn tắm và di vật mẹ để lại chôn ở bìa rừng.
Trang sức chân trâu, nhành hoa màu bạc bởi vì thời gian dài vùi lấp mà trở nên xam xám, dủ vậy chúng vẫn mang nét cổ kính tinh xảo, và hơi thở quý tộc hào nhoáng xa hoa.
Bà nội của y có rất nhiều châu bảo, năm đó, quân đội Xô Viết đã lấy đi phần lớn, chỉ còn một hộp bảo thạch nhỏ nhoi này được giấu đi, chôn dưới một ô gạch ở hầm ngầm tòa thành Lecter.
Cha mẹ y bao giờ cũng muốn tìm cơ hội dẫn họ đến Paris, chú của y đã được đưa đến đó trước khi quân Xô Viết đến, kế thừa sản nghiệp nhà Lecter lưu lại tại Paris. Bọn họ chỉ cần đi qua tuyến phong tỏa Đông Đức – Tây Đức là có thể thoát khỏi khống chế của Xô Viết.
Có lần, mẹ của hắn đã mang hai anh em đi qua mật đạo đến hầm ngầm, bà lấy ra một chiếc vòng mang lên tay Mischa, sau đó lấy chuỗi trân châu ướm đặt lên đầu con bé. Bà nói, khi đến được Paris, sau khi Mischa lớn lên, lúc con bé kết hôn, bà sẽ dùng thứ này biến Mischa trở thành cô dâu đẹp nhất trên đời.
“Đồ trang sức đưa cho Mischa làm đồ cưới, bảo thạch và vàng giữ lại cho Hannibal của mẹ, con có thể dùng chúng làm thành khuy măng sét, hoặc đem khảm lên gậy chống hay đồng hồ đeo tay, giống chưa ông của con vậy.” Mẹ ôm chiếc hộp trong tay, chiếc váy cũ kỹ dính đầy cát đất và chiếc hộp châu bảo lấp lánh hình thành một bức tranh sơn dầu đầy tính ẩn dụ.”
“Mischa của mẹ sẽ là cô dâu đẹp nhất trên đời.”
“Mischa… Hannibal…”
“Hannibal!”
Giọng nói non nớt của bé gái vang lên trong đầu y, Mischa bị người kéo đi trước mặt y, con bé vươn tay với y, trong đôi mắt nâu giống như y tràn đầy tin tưởng mà gọi:
“Hannibal—-”
Đôi mắt Hannibal trong chớp mắt hiện lên màu đỏ tươi, rồi biến mất dường như chỉ là ảo giác ánh sáng.
Người Catherine phái tới đối phó Hannibal là thủ hạ tinh anh của cô, lúc trước từng tham gia “bắt cóc” Moriaty, dù sao Catherine cũng biết Hannibal khó đối phó.
Cô cũng không trông cậy vào Kalou và Moros có thể giết Hannibal, trên thực tế, cô cũng không cần giết Hannibal lúc này. Nếu như muốn làm thành tượng sáp thì lúc còn sống chế tác vẫn tốt hơn.
Hannibal bị Kalou chỉa súng vào đầu, một bên kia Moros loay hoay với chiếc hộp trên bàn, chọc ghẹo: “Kalou, đôi khi tao không hiểu vì sao sẽ có người để ý tới mấy khúc xương này đến vậy?”
Trong phòng có mùi xăng rất nặng, mùi phát ra xung quanh chiếc hộp, một ngày có một tia lửa, xương cốt Mischa sẽ biến thành tro tàn, biến mất trong biển lửa.
Người đã ch.ết vẫn là đã ch.ết, cho dù thế giới này tồn tại linh hồn, linh hồn cũng sẽ không phụ thuộc vào vào thi cốt mà tồn tại. Nếu Mischa thật sự tồn tại như vậy, nếu như thượng đế thật sự tồn tại, thì Ngài lại có lý do gì từ chối Mischa ngoài cửa thiên đường?
Thứ Hannibal quan tâm không phải mấy mảnh xương không có linh hồn, thứ y quan tâm là sự hạ nhục của đối phương với Mischa, cho dù con bé đã ch.ết, cho dù linh hồn con bé từ lâu đã yên nghỉ nơi thiên đàng, không ai được phép hạ nhục Mischa.
Dùng cái này uy hϊế͙p͙ y, đây là tính toán sai lầm nhất.
Chúng phải ch.ết, cho dù là hai con chó trước mắt hay Catherine phía sau màn. Chúng đều phải ch.ết. Mặc dù y thất hứa với Hill cũng vậy. Bởi vì lời hứa hẹn với bất cứ ai đều kém sự thương yêu bảo vệ của y với Mischa.
Y nhìn về phía Moros, sau đó đem đường nhìn lưu luyến dừng lại phía chiếc hộp, phảng phất như đang nói lời từ biệt.
Linh hồn Mischa đã sớm ngủ yên… Tạm biệt, Mischa.
Vài chục năm trước, y tiễn bước linh hồn Mischa, tạo một mộ phần cho con bé; bây giờ, y lại phải tiễn bước thi cốt của Mischa.
Hannibal nhắm mắt, sau đó đột nhiên mở ra —
Khống chế tay cầm súng của Kalou, khuỷu tay kích thẳng ngực đối phương, bóp lấy cổ Kalou. Lực mạnh đến nỗi đem hai người kia đụng vào vách tường nhà gỗ. Bởi nơi này là chỗ thợ săn để con mồi nên khắp nơi đều có móc sắt rất lớn. Kalou né mấy cái móc sắt, quát Moros: “Bắn đi!”
Moros quẹt que diêm trên tay, uy hϊế͙p͙: “Trong cái hộp này không phải củi gỗ đâu, là em gái mày đó.”
Hannibal không để ý tới hắn mà chỉ đập tay Kalou vào móc sắt, đau đớn khiến gã buông súng, súng rơi vào tay Hannibal. Y không vội vã nổ súng, Hannibal không thích vũ khí nóng, hơn nữa bị bắn ch.ết quả thực quá nhẹ nhàng. Bọn chúng sỉ nhục Mischa, thứ chúng nên được chỉ có sự tàn nhẫn.
Diêm rơi vào hộp gỗ tẩm ướt xăng, trong nháy mắt lửa bùng lên. Moros buông tha dùng hài cốt Mischa uy hϊế͙p͙ Hannibal, ngược lại rút súng bên hông ra, thế nhưng đã chậm một bước.
Hannibal lấy một chiếc móc sắt rỉ sét to cỡ bàn tay trong góc nhà gỗ, dừng như nó đã bị vứt bỏ không được sử dụng từ lâu. Y không chút lưu tình dùng đầu sắc bén của chiếc móc đâm xuyên qua cổ họng Kalou, xuyên gã vào cái móc sau đó dùng lực kéo dây thừng gắn với móc, đem Kalou kéo lên như một con heo trong lò giết mổ.
Toàn bộ trọng lượng của gã đè nặng lên vết thương ở cổ họng, Kalou như cá sắp ch.ết giãy giụa co giật. Hannibal không thèm nhìn đem dây thừng cố định trên tường, sau đó mới lấy súng đi về phía Moros.
Moros nổ súng về hướng Hannibal, thời gian cấp bách gã không kịp ngắm bắn, một súng đó bị Hannibal né qua, sau đó ném một cái ghế bằng gỗ ném về phía Moros, ngăn trở gã nổ phát súng tiếp theo.
Chỉ cần mấy giây ngắn ngủi đó cũng đủ để Hannibal tới gần Moros, lưỡi dao sắc bén như cắt bơ nhẹ nhàng cắt từ dưới lên, Moros thậm chí còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì đã cảm thấy thân thể trôi mất, có thứ gì đó chảy ra, gã cúi đầu nhìn, đó là một khúc ruột trơn tuột, trơn tuột như con cá mới vừa được vớt lên thuyền.
Hannibal thoải mái mà cầm khẩu súng thứ hai trên tay, dùng mũi dao dính máu rạch lên mặt Moros một chữ “M”
“M for Mischa.” lời thoại】
Ngọn lửa lan rất nhanh trong căn nhà gỗ, rất nhanh đã bò lên khắp tường, Hannibal nhìn chiếc hộp đã ngập trong lửa, buông Moros ra, tùy ý gã như chảy nhão ra sàn, Kalou trên móc sắt cũng chưa ch.ết, gã cũng đang giãy giụa thống khổ.
Mặc dù tức giận trào khắp đầu, Hannibal cũng có đủ lý trí phán đoán tình huống hiện trường. Y không cùng hai gã đã ch.ết chắc dây dưa lâu lắc, nhanh chóng rời khỏi nhà gỗ.
“Hannibal!” Thấy ngọn lửa toát lên từ nhà gỗ, hắn chỉ biết mình đã đến chậm một bước nên chạy đến định đón Hannibal đang đi qua, sau đó khó khăn lắm mới dừng lại khi chỉ cách y còn vài bước.
Hắn cũng không phải kẻ ngu si, sát khí đầy người và ánh mắt lạnh lùng vô tình như thế. Hannibal đang tức giận, hơn nữa đầu sỏ gây nên còn ở sau lưng hắn… Catherine cũng theo tới.
“Mischa đâu?” Mặc dù biết những lời này tuyệt đối chỉ làm người nọ hận mình thêm, thế nhưng Hill vẫn hỏi.
Hannibal lạnh lùng nhìn hắn, sau đó lựa chọn đem lực chú ý lên người Catherine.
Rất tốt, không cần hỏi nữa.
Hill nhìn một chút hai người đang giằng co, rồi lại nhìn căn nhà gỗ đã chìm phân nửa trong biển lửa, sau đó, hắn làm một chuyện ngu xuẩn khiến người ta phải mở rộng tầm mắt—
Hắn chạy ào vào nhà gỗ đang ngút lửa.
Hannibal giật mình, sau đó y thấy Catherine sững sờ mờ mịt, rồi kinh khủng thét về phía nhà gỗ: “Elland!”