Chương 47: Bí mật!
Edit: kaylee – DĐLQĐ.
Hạc Minh nói xong, cười híp mắt cầm cây quạt gõ đầu của Hạ Lan Phiêu, sau đó vui vẻ tiến cung. Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, cầm quạt gõ đầu của Hạ Lan Phiêu đã trở thành một trong những ồn ào nhất định sẽ xảy ra giữa hai người trong mỗi ngày. Hắn cũng không sợ thường xuyên gõ đầu nàng sẽ đánh nàng thành ngốc.
Hạc Minh khốn khiếp! Chỉ biết khi dễ ta! Tên khốn khiếp, tên khốn khiếp! Ta nhất định phải…. Nhịn xuống cơn tức này (haha). Đừng cười ta vô dụng, nếu muốn tiếp tục sống, Hạc Minh là chỗ dựa duy nhất của ta….
Hạ Lan Phiêu hung dữ nhìn chằm chằm bóng lưng đã đi xa của Hạc Minh, sau đó thở dài, bắt đầu công việc của nàng ở Hỏa Liên cung. Nàng theo thói quen muốn lấy nước lau bàn, nhưng đều bị người vượt lên trước một bước, ngăn cản. Bọn thị nữ giống như đã thương lượng với nhau, không để cho nàng làm việc, chỉ để nàng ngồi trên ghế uống trà, cắn hạt dưa.
“Chuyện này…. Đây là chuyện gì xảy ra?” Hạ Lan Phiêu lqđ kinh ngạc nhìn một màn quỷ dị trước mắt: “Minh Châu tỷ tỷ, tại sao không để cho ta làm việc? Chẳng lẽ sợ ta làm bể bình hoa sao? Nhưng đại nhân cũng không nói gì mà.”
“Ngươi là khách quý của Đại nhân, chúng ta tự nhiên không thể để ngươi làm việc nặng rồi. Trước đây bọn tỷ muội có chút hiểu lầm ngươi, ngươi cũng sẽ không ngại, đúng không?”
Nhìn đôi mắt có chút khẩn trương của Minh Châu, Hạ Lan Phiêu đột nhiên hiểu. Nàng biết sau tối hôm qua, khẳng định mọi người đều cho rằng nàng cùng Hạc Minh có một chân (mờ ám á), không dám lại đắc tội, mà nàng cũng lười giải thích. Cho nên, nàng giả vờ từ chối mấy lần, cũng liền không khách khí nữa mà đặt mông ngồi xuống, hưởng thụ một chút đặc quyền của ‘nữ nhân của Quốc sư đại nhân”. (tỷ vui lại còn giả bộ >_