Lãnh Hoàng Phế Hậu
✍ Hồ Tiểu Muội
379 chương
1,123 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Lầm phu quân
- Chương 2: Không có thứ gì là không chiếm được
- Chương 3: Diễm ngộ ở đầm sen
- Chương 4: Chuyện xưa giữa Đế và hậu
- Chương 5: Ngươi có thật là Hạ Lan Phiêu?
- Chương 6: Sự tồn tại không được chào đón
- Chương 7: Yến tiệc
- Chương 8: Hạc minh
- Chương 9: Liên minh
- Chương 10: Bảo hổ lột da
- Chương 11: Hạ Lan Thụy uy hiếp
- Chương 12
- Chương 13: Thấy chết không sờn
- Chương 14: Cử hành vãn tiệc
- Chương 15: Lễ hội đèn lồng
- Chương 16: Giải cứu
- Chương 17: Xao động
- Chương 18: Tuyệt vọng
- Chương 19: Diệp Văn biến thái
- Chương 20: Thủy lưu ly
- Chương 21: Người sống đời sống thực vật
- Chương 22: Ta không muốn chết!
- Chương 23: Tiêu Mặc trở về
- Chương 24: Cầu xin ta!
- Chương 25: Đấu trí đấu dũng
- Chương 26: Ôn nhu! Ruốt cuộc Tiêu Mặc đại nhân cũng ôn nhu một chút, đổ mồ hôi!
- Chương 27: Sự lãnh khốc của Hoàng đế!
- Chương 28: Rời cung
- Chương 29: Quán rượu
- Chương 30: Trò chơi nói thật lòng!
- Chương 31: Câu dẫn cùng phản quyến rũ!
- Chương 32: Người anh em rất lớn
- Chương 33: Người tình của Quốc sư đại nhân
- Chương 34: Hai người ăn cơm chùa
- Chương 35: Hạc minh đúng là người giàu có
- Chương 36: Cùng hạc minh đại nhân tôn quý chung giường?
- Chương 37: Dạy bảo tiểu tỳ nữ cười
- Chương 38: Cùng giường chung gối!
- Chương 39: Cho ăn cơm
- Chương 40: Chiêm tinh!
- Chương 41: Chỉ tay kỳ lạ!
- Chương 42: Hoàng đế của Tề quốc
- Chương 43: Dạ tiệc VS Tiêu Mặc VS Hạc Minh
- Chương 44: Giằng co
- Chương 45: Cuộc hẹn lãng mạn cùng Hạc Minh đại nhân!
- Chương 46: Bàn tay quấy rối!
- Chương 47: Bí mật!
- Chương 48: Thả ngươi rời đi. Ruốt cuộc cùng Hạc Minh đại nhân KISS!
- Chương 49: Cùng Trẫm hồi cung!
- Chương 50: Tiểu Hạ Lan bắt cóc Hoàng đế
- Chương 51: Túy Hà Y phát tác
- Chương 52: Thanh tỉnh
- Chương 53: Cuối cùng cũng giải độc!
- Chương 54: Không cho người khác chạm vào
- Chương 55: Dấu ấn của Tiêu Mặc
- Chương 56: Phản kích Thục phi
- Chương 57: Uy nghiêm của Hoàng hậu
- Chương 58: Tiêu Nhiên đỏ mặt
- Chương 59: Kinh biến!
- Chương 60: Sự uy hiếp của tử vong
- Chương 61: Sự khát máu của Hoàng đế
- Chương 62: Tiêu Mặc thắng lợi
- Chương 63: Ta sẽ không khóc
- Chương 64: Bẻ gãy hai cánh
- Chương 65: Kế hoạch thuần phục
- Chương 66: Mệnh lệnh khuất nhục
- Chương 67: Có chút thương tiếc
- Chương 68: Tắm
- Chương 69: Dụ dỗ trần trụi
- Chương 70: Trẫm không phế hậu
- Chương 71: Bất ngờ dịu dàng
- Chương 72: Bí mật của Lãnh Tuyền điện
- Chương 73
- Chương 74: Thay đổi bất ngờ
- Chương 75: Thánh Thủy đáng sợ
- Chương 76: Tiêu Mặc khắc nghiệt
- Chương 77: Cũng có thể tổn thương
- Chương 78: Thăm hạ lan thụy
- Chương 79: Bí mật
- Chương 80: Liên phi trong Lãnh Tuyền điện
- Chương 81: Hình thành âm mưu
- Chương 82: Cuối cùng cũng bước vào Lãnh Tuyền điện
- Chương 83: Liên phi
- Chương 84: Mẫu phi của Tiêu Mặc
- Chương 85: Dịu dàng phụ thuộc
- Chương 86: Bắt kẻ thông dâm
- Chương 87: Tiêu Mặc tức giận
- Chương 88: Đưa cho Tiêu Nhiên?
- Chương 89: Lời đồn đại
- Chương 90: Trẫm thích ngươi
- Chương 91
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
Thể loại: Xuyên không, ngược
Conveter: ngocquynh250
Editor: Minnie Phạm + kaylee
Nhân vật chính: Tiêu Mặc – Hạ Lan Phiêu
Truyện rất rất dài, có 2 kết thúc.
Chuyện ngoài ý muốn xảy ra khiến Hạ Lan Phiêu xuyên qua thời không tới….. thanh lâu mua vui!!!
Càng kinh khủng hơn khi xung quanh nàng còn có bốn tên mỹ nam yêu nghiệt đang vây lấy.
Trời ạ, tại sao lại xảy ra tình trạng hỗn loạn thế này?
Nàng bị bắt gian tại giường, sao mấy người kia lại gọi nàng là “hoàng hậu”.
Chẳng lẽ nàng lại trở thành vị hoàng hậu đầu tiên trong lịch sử đến kỹ viện để tìm nam nhân, mà lại còn bị bắt gian tại trận nữa. >o
Ông trời ơi, nàng thật sự chết không được tử tế rồi.
Hoàng thượng, sao ngươi dám chỉa tay thẳng vào mặt ta, còn mắng ta là đồ tiện nhân hả? Ta cứ thích làm một hoàng hậu lăng loàn cho ngươi bị cắm sừng đấy!!!
Nhưng tại sao đến cùng ngươi vẫn không chịu phế một hoàng hậu đã sớm không còn chút tiết hạnh nào như ta chứ?
Là ngươi muốn lợi dụng ta, hay chính ngươi… đã lỡ yêu phải một kẻ bất trị như ta…