Để nắm giữ trong tay Lăng Thị và đạt được quyền thừa kế, Lăng Chấn Vũ tất sinh những toan tính. Vì để đạt được mục đích, mọi thứ đối với hắn đều không quan trọng, cho dù nàng có con cá vô tội giữa đại dương cũng đều như vậy. Người này quả thật lạnh lùng như băng giá.
Hắn, chính là kẻ lãnh huyết khiến mọi người đều e ngại. Vì muốn chứng minh cho cha rằng mình tuyệt đối không dễ bị khống chế, hắn không từ thủ đoạn để cưới Hướng Hải Lam, đoạt đi sự thuần khiết trong sáng của nàng. Hơn thế nữa còn đưa ra một hiệp nghị vô cùng tàn khốc. Khách quý lâm môn ư, nàng thèm, phải nói là thiên sát tinh đến cửa mới đúng. Hướng Hải Lam ngày thường ở trong nhà bị khi dễ, nếu chịu nhẫn nhịn cũng có thể cho qua, ít nhất còn được sống tốt một chút, tiêu diêu tự tại, không ai làm phiền. Bây giờ lại bởi vì cái kẻ lãnh huyết vô tình đó mà phải lâm trận, đem cả bản thân gả cho một người chẳng hề có cái gọi là “tình yêu”.
Ông trời ơi, rốt cuộc thế giới này có công bằng không vậy? Chẳng lẽ số nàng đã định phải bi thảm cả đời hay sao? Còn chưa kể nam nhân trước mặt không chút động lòng mà đưa ra đề nghị, chỉ cần giúp hắn sinh một đứa con trai nối dõi tông đường, hắn ngay lập tức trả lại cho nàng tự do cùng tương lai rộng mở…Trên đời này liệu còn có kẻ nào ác liệt như hắn không.
Đối mặt với kẻ như thế, nàng…