Chương 58: Chuẩn Bị Vào Sao?
- Tìm được cửa vào, thưởng một viên Tứ phẩm Linh thạch, nếu không tìm được, vậy bất luận ở đây bao lâu, cũng sẽ không được bất cứ thứ gì.
Lưu quản sự nói.
Giang Tả cau mày, hắn cảm thấy, phần thưởng này thực sự khiến người khó chịu.
Tìm được cửa vào, những người này lập tức sẽ vọt vào cứu người, khen thưởng ban đầu trực tiếp biến thành một viên Tứ phẩm Linh thạch, đúng là kế sách hay.
Hai người khác cũng cau mày, có điều cũng không nói gì thêm.
Giang Tả đại khái cũng hiểu hai người họ nghĩ thế nào, bởi Giang Tả cũng có một suy nghĩ.
Sau đó, hai người kia bắt đầu kiểm tra, Giang Tả chỉ đứng một bên.
Một lúc sau lại lui ra ngoài.
Giang Tả lui ra, Lưu quản sự tự nhiên cũng thấy, lòng hắn khẽ khinh thường, tu vi 1.3 mà cũng dám tới thử vận may?!
Sau đó, Lưu quản sự nhìn về hai người khác, thực tế, hôm nay có không ít người tới, nhưng một chút tiến triển cũng không có.
Hắn cũng biết, đám người này hiểu rõ cái bẫy trong phần thưởn, nhưng cũng không sao, bởi vì một khi phát hiện lối vào, nhất định có thể tăng giá.
Nhưng, cho tới hiện tại, vẫn chưa có ai tăng giá.
Giang Tả lui ra, nhưng cũng không rời đi, mà đi vòng ra bên ngoài.
Ngoài sân có một cái cây, Giang Tả nhảy lên cây, từ trên cao nhìn xuống, trên tàng cây, hắn có thể thấy Lưu quản sự, mà Lưu quản sự cũng có thể nhìn thấy hắn.
Trong mắt Lưu quản sự vẫn ánh lên một tia khinh thường, có điều Giang Tả cũng không chú ý, vị Lưu quản sự này, còn không lọt nổi mắt hắn.
Nhìn vào trong sân, chân mày Giang Tả khẽ nhíu lại, không nhìn ra, hắn không nhìn ra bất cứ điểm khác thường nào.
Lúc này, Hồng Thự đang gặm Lê, đột nhiên la lên:
- Cạc!
Giang Tả nhìn về phía Hồng Thự:
- Ngươi lại nhìn ra?
Hồng Thự gật đầu:
- Cạc!
Giang Tả không biết Hồng Thự nhìn ra cái gì, khí tức? Khả năng không lớn, hắn có Tiên Thiên nhị khí, vốn rất nhạy cảm với khí tức.
Nhưng trừ khí tức ra, còn có cái gì? Trận pháp?
Với ánh mắt của hắn, sao có thể có trận pháp nào mà hắn không nhìn ra?
Lúc này, Giang Tả nghe được người đàn ông trung niên kia nói với Lưu quản sự:
- Có thể là địa cung các thứ không? Trực tiếp đào xuống không phải là được sao?
Cô gái kia cũng quay trở lại:
- Vô dụng, tôi vừa đào rồi, bên dưới rất bình thường, không có địa cung!
Lưu quản sự cau mày:
- Vẫn không có cách nào sao? Chẳng lẽ cửa vào lại còn động?
Hai người kia cũng lâm vào trầm tư.
Nếu cửa vào thực sự di động, vậy thực sự khó mà lần ra được đầu mối.
Cửa vào di động?
Giang Tả không nghĩ vậy, hắn đã xem ra, nơi này hết thảy đều hồn nhiên thiên thành, nhiều lắm chỉ có một số dấu vết khảo sát.
Hồn nhiên thiên thành? Giang Tả có chút sững sờ.
Hắn lập tức nhảy trở lại sân.
Đám Lưu quản sự cũng không để ý tới Giang Tả, hai người còn lại thậm chí đã có ý lui.
Thù lao tuy tốt, nhưng bọn họ vốn không có giao tình gì với người thuê, cho nên không được thì thôi, không cần ở lại lãng phí thời gian.
Đây cũng là nguyên nhân, vì sao nhiều người tới như vậy, lại không có ai ở lại.
Giang Tả đi tới bên cạnh cô gái kia, hỏi:
- Ngự Linh tông?
Cô gái kia cau mày:
- Có việc gì?
- Có thể triệu hoán Linh thú phi hành không?
Giọng điệu cùng thái độ nghi ngờ của Giang Tả, khiến cô gái này rất khó chịu, có điều cũng không chờ nói lại, Giang Tả đã lại nói:
- Nếu như thành công, tôi có thể đưa cô cùng vào chỗ đó.
Giang Tả vừa nói, ba người liền khiếp sợ.
Sau đó lại khinh thường. Tu vi 1.3, lại dám nói như vậy, cho rằng mọi người là kẻ ngốc sao?
Cô gái kia cũng không tin, nhưng dù sao cũng không thiệt, thử chút cũng không sao.
Sau đó liền hứng thú hỏi:
- Cậu nói đưa tôi vào, cậu không cần phầm thưởng tìm được cửa?
Giang Tả nhàn nhạt nói:
- Một viên Thất phẩm mới đáng để tôi mở cửa.
- Cậu!
Lưu quản sự căm tức nhìn Giang Tả, sau đó lạnh lùng nói:
- Nếu cậu thấy bản thân nói như vậy mà chúng tôi sẽ tin? Sẽ cho rằng bản thân ra giá thấp nên không được? Ngây thơ, lại còn ngu xuẩn!
Giang Tả không để ý tới hắn, lại nhìn cô gái kia:
- Nếu đồng ý, vậy triệu hóa Linh thú phi hành đi.
Cô gái kia cười nói:
- Được, có điều nó rất hung dữ, nếu có chuyện, tôi không chịu trách nhiệm.
Sau đó, một đầu Cự Ưng bị triệu hoán tới, thực lực tiếp cận Nhị giai.
Trong nháy mắt nó xuất hiện, Giang Tả liền nhảy tới, nhảy lên người Cự Ưng.
Cự Ưng giận dữ, vốn muốn phản kháng, nhưng đột nhiên một tiếng “Cạc” vang lên.
Cự Ưng run lên, sau đó động cũng không dám động.
Giang Tả kinh ngạc nói với hty:
- Ngươi còn có năng lực áp chế huyết mạch sao? Hậu duệ như vậy rất hiếm thấy nha!
Đúng, trời sinh có thể áp ch.ết huyết mạch rất ít.
Bất kể là người hay thú, theo thời gian trôi qua, rất nhiều thứ sẽ biến mất trong dòng sông lịch sử.
Sự kính sợ với thiên địa, e ngại đối với thần, cung kính với tiền bối… tất cả thứ này, đều đang biến mất.
Cho nên, đừng nói là hậu duệ, dù là hậu đại trực tiếp của thánh thú, cũng không nhất định có thể dùng huyết mạch để áp chế.
Bất kể là vật gì, cũng sẽ xuất hiện sức chống trả cùng với miễn dịch.
Mà Hồng Thự có thể thành công, vậy trừ việc nó kế thừa thiên phú này, quan trọng hơn là đầu Cự Ưng này có trí lực rất thấp.
Không biết cho nên mới kính sợ!
Đương nhiên, cũng có một thứ gọi là, không biết thì không sợ.
Sau đó, Giang Tả liền cưỡi Cự Ưng bay lên cao.
Cô gái Ngự Linh tông kia đầy kinh ngạc, chỉ có cô biết, trên người Giang Tả có một đầu Linh thú lợi hại.
Nhưng từ lúc đầu, cố lại không hề cảm giác được, điểm này thực sự khiến cô ngạc nhiên.
Giang Tả bay tới không trung, lại một lần nữa nhìn xuống, sau đó liền cười.
Quả nhiên, hắn không thể nhìn ra dấu vết, bởi nơi này hồn nhiên thiên thành.
Nơi này không có trận pháp, cũng không phải là thiên nhiên trận pháp, mà là nơi này có thế, Thiên Địa đại thế.
Với thực lực hiện tại của Giang Tả, căn bản không thể đứng trong đại thế mà nhìn ra được đại thế, cũng tựa như sống trong núi không thể thấy diện mục của núi, chỉ khi nhảy ra mới có thể nhìn thấy.
- Chỉ cần cộng hưởng với đại thế, liền có thể đi vào. Hai người kia đúng là may mắn, lại ngẫu nhiên cộng hưởng với Thiên Địa đại thế.
Muốn cộng hưởng với đại thế, nói khó cũng khó, mà nói đơn giản cũng đơn giản.
Tựa như hai cô gái kia, nói đi vào là đi vào.
Nhưng mà muốn ra vào tự nhiên, vậy phải có hiểu biết thấu triệt, đồng thời còn phải dẫn động chính xác.
Người khác làm được không, Giang Tả không biết, nhưng hắn có thể làm được.
Nhìn rõ Thiên Địa đại thế, Giang Tả liền để Cự Ưng hạ xuống, không bao lâu liền trở về mặt đất.
Giang Tả vừa nhảy xuống đấy, Cự Ưng lập tức bay đi.
Bay tới bên cạnh cô gái kia, còn không chờ cô gái kia mở miệng, Giang Tả đã nói thẳng:
- Chuẩn bị chưa?
- Hả?
Cô gái kia có chút không kịp phản ứng.
- Dẫn cô đi vào!
Lúc này, cô gái kia lập tức kinh ngạc, thật hay giả đây? Cô có chút không tin.
Vốn cô còn tưởng Giang Tả sẽ tìm lý do thoái thác, nói hiện tại không vào được, ai biết vừa mới gặp lại, đối phương đã trực tiếp hỏi cô chuẩn bị xong chưa?!
Rất nhanh, cô gái liền tỉnh ngộ, cười nói:
- Có thể bán lại vị trí không? Tôi không nhất định phải đi vào.
Còn không chờ Giang Tả trả lời, Lưu quản sự đã nói thẳng:
- Xin lỗi, chúng tôi không mua vị trí như đùa bỡn như thế.
-------------