Chương 59: Cung Điện Trong Đại Thế

Lưu quản sự vừa nói, cô gái kia trực tiếp câm lặng, cô thực sự định bán vị trí đi cùng này cho Lưu quản sự.
Bởi, cô cũng không tin Giang Tả.
Giang Tả nhàn nhạt nói:
- Nếu không bán lại vị trí cho tôi, ra giá đi.


Vừa nói xong, đừng nói là Lưu quản sự cùng cô gái kia, mà người đàn ông trung niên kia cũng kinh ngạc.
Lại là lấy lòng mọi người?
Tự cho bản thân một bậc thang?
Cần phải vậy sao?
Giang Tả nhìn cô gái kia:
- Tôi không có nhiều thời gian, ra giá đi!
Cô gái kia xoắn xuýt, cuối cùng liền cười.


Cô đã nghĩ thông, vốn cũng không có việc gì, tại sao lại phải so đo được mất, vốn đã coi là thất bại, không bằng theo tiểu hữu này đùa một chút.
- Được rồi, tôi không bán, đưa tôi vào đi!


Giang Tả vung tay trái lên, hai người lập tức biến mất, không chút chuẩn bị, không có bất kỳ dấu hiệu, cứ vậy mà biến mất.
Lưu quản sự cùng người đàn ông trung niên lập tức ngây người.
Làm sao có thể?
Điều này sao có thể?


Nhất là Lưu quản sự, hắn tận mắt nhìn thấy hai vị tiểu thư nhà mình biến mất, cũng vô thanh vô tức như thế, không tìm được bất cứ dấu hiệu nào.
- Sao hắn làm được? Ngẫu nhiên sao?
Người đàn ông trung niên nói:


- Còn ngẫu nhiên được sao? Nhìn rõ thực tế đi, người này không đơn giản như chúng ta nghĩ.
Lưu quản sự vẫn không tin, 1.3 có lợi hại, cũng có thể lợi hại tới mức nào?


available on google playdownload on app store


Cô gái kia còn chưa kịp phản ứng, thoáng cái đã xuất hiện trong một cung điện khổng lò, hai mắt cô lăng lăng nhìn cảnh tượng xung quanh, ánh mắt hiện vẻ không thể tưởng nổi.
Sau đó liền quay sang nhìn Giang Tả:
- Cậu, sao cậu làm được? Nơi này là đâu?
Giang Tả nhìn cung điện, nhàn nhạt nói:
- Không biết.


Sau đó, Giang Tả dự định đi hướng cung điện, thực tế hắn cũng không nghĩ tới nơi này lại có cung điện.
Thiên Địa đại thế hồn nhiên thiên thành, trung tâm đại thế là một không gian đặc thù, tu luyện trong này, nhất định có thể làm ít công to, là một chỗ tốt.


Chỉ là, không thể ở lại quá lâu mà thôi, nếu không rất dễ bị Thiên Địa đồng hóa.
Bây giờ, Giang Tả bắt đầu hấp thu Linh khí trong này, ở đây, không cần tới một tháng, hắn có thể luyện tới 1.4.
Lúc này, cô gái kia mới kinh ngạc thốt lên:
- Linh khí trong này, thực quá tinh thuần.


Giang Tả liếc đối phương một cái:
- Nếu muốn đột phá, trực tiếp tu luyện trong này là được, tôi sẽ để lại đường ra ngoài cho cô. Nhưng trong ba ngày nhất định phải ra, nếu không sẽ bị đồng hóa.
Sau đó, Giang Tả vẽ một đạo phù văn lên tay cô gái kia.


Có điều, vừa vẽ xong, phù văn liền biến mất.
- Sao có thể?
Giang Tả nhìn về phía tòa cung điện.
Theo lý mà nói, hắn có thể lợi dụng đại thế nơi này để mở đường ra, nhưng đại thế sai, đại thế ban đầu đã bị thay đổi.


Cái này, cũng tựa như bị đổi ổ khỏa, chìa khóa cũ không có tác dụng.
Cô gái kia hỏi:
- Sao vậy?
- Không ra được, cần phải kiểm tr.a lại.
Cô gái kia:
- Không được thì nói sớm đi? Lãng phí thời gian của tôi.
Nói xong, cô gái kia liền đi hướng cung điện.


Có thể dựng cung điện trong đại thế, hơn nữa có thể sửa đổi đại thế, Giang Tả thực có chút bội phục người này.
Thứ này, chẳng khác nào Thiên Địa đại thế đang không ngừng bồi bổ tòa cung điện này.


Cung điện rất lớn, hơn nữa cũng rất cao, chung quanh hơi sáng, không chút âm thanh, cũng không có bất kỳ dấu người.
Cô gái kia đi vào trong cung điện, Giang Tả cũng không lập tức đuổi theo, hắn lấy tiền xu, muốn thử tìm vị trí của hai người kia.


Hắn tới nơi này là để làm ủy thác, việc tu luyện căn bản không có bất cứ ý nghĩa, tốc độ tu luyện của hắn, tuyệt đối nhanh hơn nơi này.
Ba viên Ngũ phẩm Linh thạch tới tay, hắn có thể mua thêm một đợt thuốc nữa.
Sau đó tiến hành hấp thu.
Không cần mấy ngày, là có thể đạt tới 1.4.


Giang Tả động đồng tiền, sau đó liền di chuyển quanh tường rào.
- Cạc?
Hồng Thự mổ vào người Giang Tả.
Tiện tay cầm một quả Lê ném cho Hồng Thự, Giang Tả liền mặc kệ nó.
Chẳng cần liếc mắt, hắn cũng biết tiểu gia hỏa này đòi ăn.


May mà nó ăn không nhanh, nếu không mấy cân Lê căn bản không đủ cho nó ăn.
Ngoài cung điện không có gì, Giang Tả đi một hồi lâu, ngoài tường thì cũng chỉ có tường.
Mà khi vừa thấy một gốc cây ngoài tường, Giang Tả leièn dừng lại, Hồng Thự cũng dừng ăn Lê.


- Ngươi cũng cảm giác được sao? Cảm giác của ngươi giống ta chứ?
Giang Tả mở miệng cười nói.
- Cạc?
Lời này quá phức tạp, Hồng Thự nghe không hiểu.
Nó chỉ là ăn nhiều, nên mới muốn nghỉ một chút thôi.


Giang Tả cũng không để ý, lại đi tới bên cây, trên cây trói hai người, chính là hai người bị quỷ dọa hôm qua.
Hai cô gái bị trói trên cây, trơ mắt nhìn Giang Tả.
Hai người vốn đang tội nghiệp, lập tức liền biến thành hoảng sợ.
Người này, không phải là ác quỷ hôm qua sao?


- A a a, cứu mạng, có quỷ, đừng tới đây, anh đừng tới đây!
Cô gái lớn hơn kêu to.
Sau đó, tiểu cô nương còn lại liền vô lực nói:
- Tỷ, chớ kêu, người này có bóng, là người!
Cô chị sửng sốt:
- Thật sao? Nhưng ai nói là quỷ không có bóng? Bọn họ không thể ngụy trang ra bóng sao?


Cô em gật đầu:
- Cúng đúng, vậy chị cứ kêu to đi, em hết sức rồi!
Giang Tả đầy bất đắc dĩ, chỉ số thông minh của hai người này vẫn bình thường chứ?
Đi tới bên cạnh đối phương, Giang Tả liền hỏi thăm:
- Lưu Thiến Thiến với Lưu Thiến Thiến!
Lưu Thiến Thiến lớn và Lưu Thiến Thiến nhỏ.


- Thiến Thiến, em xem, chị đã nói hắn là quỷ rồi, mau, tỉnh lại, nếu không hắn sẽ bám thể đó.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Lưu Thiến Thiến nhỏ lập tức tỉnh thần.
Giang Tả: “…”
- Tôi là Phá Hiểu, nhận ủy thác tìm hai người, thuận tiện dẫn hai người ra ngoài.
Giang Tả lấy thẻ công tác ra.


Hai người này cùng nhận ủy thác hôm qua, cho nên cũng là người của bộ phận thị trường,
Quả nhiên, Lưu Thiến Thiến lớn cùng Lưu Thiến Thiến nhỏ đều sững sờ, Lưu Thiến Thiến lớn nói:
- Bộ phận thị trường?
Lưu Thiến Thiến nhỏ kinh ngạc:
- Phá Hiểu? Là người lấy tu vi 1.1 đánh 1.5 tới mức sinh tâm ma sao?


Lưu Thiến Thiến lớn hỏi:
- Thù lao ủy thác của anh là gì? Nếu như tôi trở về, sau đó tự mình nhận ủy thác, như vậy có phải là khen thưởng thuộc về tôi không?


- Chị, bộ phận thị trường có quy định, nếu bản thân trở thành nội dung ủy thác, vậy không thể tự nhận ủy thác, nhận cũng vô hiệu. Có điều có thể nói người quen nhận, sau đó chia thù lao.
Giang Tả thực sự phục hai người.
Trong lúc hắn muốn cứu hai người xuống, đột nhiên liền nghe tiếng bước chân.


Hơn nữa là tiếng của không ít người.
Giang Tả cũng không né tránh, mà chờ những người đó xuất hiện.
Hắn cảm giác được, nơi này thực ra có người ở, hơn nữa không phải ai xa lạ, chính là Huyết yêu hắn mới gặp lúc buổi sáng.


Như vậy, nơi này thú vị hơn nhiều rồi, hơn nữa hắn cũng đã biết cửa ra ở đâu.
Nếu thực đúng như hắn nghĩ, vậy thực quá thú vị, đáng để hắn chơi một vòng.
-----------






Truyện liên quan