Chương 74: Lưu Quản Sự Bắt Đầu Sợ
Giang Tả ngồi trên giường, mặt đầy âm trầm, nếu không phải không thể giết người qua điện thoại, hắn đã xông về phía bên kia, giết ch.ết đối phương.
Quấy rối giấc ngủ của hắn thì cũng thôi, đã thế còn là một tên lừa đảo.
Giang Tả ngáp ngáp, sau đó xem thời gian, phát hiện mới hơn ba giờ, còn chưa hết buổi trưa nha.
Điện thoại lại vang, hẳn là trong nhóm có người nhắc hắn.
Lấy điện thoại ra xem, phát hiện Biên Hải Đao Khách nhắn:
- @Phá Hiểu đạo hữu, gần đây Thánh địa có ủy thác, cần hỗ trợ tấn công Huyết yêu, không biết đạo hữu có hứng thú không?
Liễu Y Y cũng nói:
- Nghe nói có thể tiếp xúc gần với Thánh nữ, đây là cơ hội tốt.
Giang Tả nghĩ một chút, việc tấn công Huyết yêu, cũng không mâu thuẫn với kế hoạch của hắn.
Giang Tả liền hỏi:
- Thời gian? Thù lao?
Biên Hải Đao Khách:
- Thời gian là năm ngày sau, khen thưởng thì thấy bảo liên quan tới cống hiến, giết một tên Huyết yêu Nhất giai được một viên Nhất phẩm Linh thạch, Nhị giai được Tứ phẩm Linh thạch, Tam giai được Ngũ phẩm Linh thạch, Tứ giai Lục phẩm, Ngũ giai Bát phẩm.
Giang Tả chặc lưỡi hít hà, phần thưởng này rất phong phú, giết một tên Ngũ giai đã được Bát phẩm Linh thạch, nếu giết được một tên, vậy trong thời gian ngắn hắn sẽ không lo thiếu Linh thạch.
Đáng tiếc, không đánh được.
Phá Hiểu:
- Thi thể hay đầu người?
Thấy lời này, Biên Hải Đao Khách liền đổ mồ hôi:
- Đạo hữu, nếu có thể thì nên cân nhắc bắt sống, nghe nói thù lao nhân đôi. Nếu không thì thi thể, hoặc đầu người đều được!
Bắt sống? Có thể cân nhắc.
Trần Ức lại nói:
- Đại lão, chúng tôi cũng đã nhận ủy thác, đến lúc đó có thể hợp tác!
Phá Hiểu:
- Mấy người? Có lợi ích gì? Hơn nữa không phải mấy người ở Cảm Tri bộ sao? Nhận ủy thác ra ngoài thích hợp sao?
Tiêu Tiểu Mặc giải thích:
- Cảm Tri bộ thay phiên nhau trực, ngoài thời gian trực, chúng tôi có thể làm việc khác. Hơn nữa, năng lực cảm nhận của chúng tôi rất mạnh nha. Mặc dù tu vi thấp, nhưng ba người hợp lực thù dưới Tam giai đều có thể cảm giác được, dù là Tam giai thì cũng có tỷ lệ nhất định.
Giang Tả liền trả lời, đám Tiêu Tiểu Mặc liền câm lặng:
- Không có Huyết yêu nào có thể ẩn dưới mắt tôi!
Tiếp đó, Giang Tả lại nói:
- Đại bản doanh của đám Huyết yêu ở địa phương đặc thù, phương thức truyền tin bình thường không có tác dụng, các người có nhận được tin hay không còn khó nói! Hơn nữa, bên trong không chỉ có Huyết yêu, còn có thứ đặc thù nữa, tu vi quá thấp, đề nghị không đi!
Lục Nguyệt Tuyết gửi sticker kinh ngạc:
- Phá Hiểu đạo hữu đã tới?
Phá Hiểu:
- Ngoài ý muốn!
Lần này, cả đám đều bị kinh động, hóa ra người đã vào lại ở ngay cạnh họ.
Tiêu Tiểu Mặc không còn lời nào để nói, xem ra các cô không thể đi rồi, vẫn là nên ở ngoài hỗ trợ tìm kiếm thì hơn.
Sau đó, Giang Tả không nói gì thêm, năm ngày sau tháh địa sẽ hành động, vậy ba hoặc bốn ngày sau hắn sẽ vào.
Bây giờ đã náo nhiệt như vậy, khả năng Tô Kỳ đi vào sẽ rất lớn.
Mà đám Huyết yêu này lại nói, chỉ cần nửa tháng là có thể đánh trọng thương Thánh địa.
Thánh địa cường đại thế nào, Giang Tả có thể hiểu, đời trước, tuy Thánh địa không có cả tư cách cầu sinh trước mặt hắn, nhưng đây không phải do Thánh địa yếu, mà là hắn quá mạnh.
Có thể khiến Thánh địa phải trọng thương, dù chỉ là tổn thất một phần, nhưng cũng không phải đám người quanh đây có thể đối kháng.
Những người này có ch.ết hay không, Giang Tả sẽ không quản, nhưng hắn không muốn để Tô Kỳ có bất trắc trong trận chiến này.
Hơn nữa, đi vào trước cũng có thể cho hắn thời gian tìm tòi trong cung điện, nếu không ai biết lúc khai chiến sẽ xuất hiện tình huống gì?
Không gian đặc thù có Thiên Địa đại thế, nói an toàn thì an toàn, nhưng nói nguy hiểm thì cũng cực nguy hiểm.
Cái này không phải trận pháp, Giang Tả muốn tìm lối ra cũng không đơn giản.
Duỗi người một cái, Giang Tả liền đứng lên.
Thuận tiện tới bộ phận thị trường để nhận ủy thác, sau đó xem có việc gì để làm hay không.
Về phần hty, Giang Tả thấy nó nghịch nước rất vui, cho nên ném qua hai quả Lê, sau đó liền mặc kệ.
Sau đó không lâu, Giang Tả đã tới dưới chân Tập đoàn Thiên Hòa.
Có điều, vừa tới hắn đã thấy hai người.
Một là Lưu Thiến Thiến, một là Lưu quản sự.
Lúc này, bọn họ cũng phát hiện Giang Tả, Lưu Thiến Thiến lập tức liền chạy tới.
- Phá Hiểu đạo hữu, chúng ta lại gặp mặt!
Lưu Thiến Thiến cười chào hỏi.
Giang Tả nhìn qua đối phương, không nói gì, tiếp tục đi thẳng.
Để lại hai người ngẩn người trong gió.
Bọn họ thực chưa từng thấy ai như vậy!
Lưu Thiến Thiến lập tức theo sau:
- Đạo hữu, chúng tôi có việc cần thương lượng với anh!
Giang Tả không ngừng nhịp bước:
- Không có hứng thú!
Lưu Thiến Thiến lại nói:
- Là thế này, chúng tôi cùng Thánh địa có hợp tác, hy vọng đạo hữu theo giúp đỡ. Yên tâm, chắc chắn sẽ không thiếu thù lao cho đạo hữu!
Thần sắc Giang Tả càng lạnh hơn, hợp tác với Thánh địa?
Dùng ngón chân cũng có thể biết, nội dung hợp tác này chính là cửa vào!
Đừng nói là hắn không thể hợp tác với Thánh địa, mà dù là có thể, hắn cũng không thích hợp tác với Lưu gia này.
Ngay cả thù lao cơ bản cũng cong lên quấn xuống đủ các loại bẫy, thứ người như vậy, tuyệt không thể có được hảo cảm của Giang Tả hắn.
Huống chi, cái gọi là hợp tác, không phải là hắn xuất lực sao?
Giang Tả không chút do dự cự tuyệt, tiếp tục đi.
Lúc này, Lưu quản sự từ sau trực tiếp tới ngăn đường, hắn âm trầm nói:
- Cậu có thấy bản thân quá đáng không?
Giang Tả không nhìn, trực tiếp lách qua, tiếp tục đi vào trong đại sảnh.
Nơi này tạm thời không có ai.
Tới hiện tại, đã là cực hạn chịu đựng của Lưu quản sự, tu vi Giang Tả mới có 1.3, bọn họ tới, thuyết phục cũng chỉ là tiên lễ hậu binh thôi.
Bất kể Giang Tả có đáp ứng không, cuối cũng đều phải theo hắn.
Cho nên, thấy nơi này không có người, Lưu quản sự lập tức không chút do dự, xuất thủ với Giang Tả.
Hắn đã nhịn Giang Tả lâu, lần này không ai có thể ngăn cản nữa, dù là Lưu Thiến Thiến cũng không thể.
Đây là lệnh từ trong gia tộc!
Phải mang người này trở về.
Thấy Lưu quản sự xông lại, Giang Tả không chút hoang mang, thậm chí còn có chút buồn cười.
- Thời gian còn ba ngày, vừa hay!
Giang Tả nói nhỏ.
Lúc này, Lưu quản sự đã vọt tới bên cạnh Giang Tả, chỉ thiếu chút nữa là có thể tóm được vai hắn, trên tay đã ẩn hiện thuật pháp bắt người, tuyệt đối sẽ không để Giang Tả chạy mất.
Mà khoảng cách như vậy, bất luận kẻ nào cũng không thể né tránh.
Có thể nói, vận mệnh Giang Tả đã được xác định.
Lưu quản sự vui mừng, hắn muốn dạy Giang Tả biết phải làm người thế nào.
Nhưng hắn chỉ vui được trong nháy mắt, nháy mắt cái, hắn liền sửng sốt, bản thân không thể động đậy, trong lúc khẽ bối rối, đã thấy Giang Tả động.
Trong hoảng hốt lại có kinh ngạc.
Lưu quản sự đã thấy trên tay Giang Tả xuất hiện một cây đao, khi cây đao kia gần như chém tới, sự kinh ngạc trong mắt Lưu quản sự lại hiện vẻ sợ hãi.
----------