Lao Nhanh Trên Đại Đạo Tìm Đường Chết
✍ Dương Chu
Hoàn thành
Đô ThịNgượcĐam Mỹ
72 chương
1,475 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1: ~~Quan hệ cha con (Niên hạ)~~
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Thế giới 2: Di niên ký sự
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21: Bắt đầu Lang thang ký
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: ~~ Bắt đầu suối nước trong ~~
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41: Bắt đầu “Những tháng ngày tươi sáng”
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53: Bắt đầu “Trưởng minh”
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61: Bắt đầu “Đường về”
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
Bạn đang đọc truyện Lao Nhanh Trên Đại Đạo Tìm Đường Chết của tác giả Dương Chu. Giang Vô Ngôn đời này từng làm một chuyện ngu không ai bằng, chính là tự sát.
Có điều, còn chưa có chầu Diêm Vương hẳn hoi đã bị một hệ thống vớt đi, sau đó bị buộc phải tới các thế giới làm nhiệm vụ.
Việc của hắn chính là phải bảo hộ tốt những đối tượng được chỉ định công lược, còn phải hy sinh hết thảy vì họ, kể cả sinh mạng.
Giang Vô Ngôn:…
Hệ thống: Ồ, không phải kí chủ muốn chết à? Lại đây, để tôi giúp cậu, chết bằng cách cực kì quang minh chính đại, hiên ngang lẫm liệt, anh dũng hy sinh, chết bằng những kiểu đa dạng nhất, thế nào, sung sướng không!
Giang Vô Ngôn vốn dĩ cho rằng thuận theo tự nhiên chết là chết thôi, mỗi lần đều sẽ bất tri bất giác mà trở nên thân thiết quá mức với đối tượng công lược, lại không thể hiểu được phát sinh quan hệ với họ.
Giang Vô Ngôn: shit, để tôi chết đi, tôi muốn chết một lần thôi.
Thẩm Ly: Để anh đi cùng em.
Có điều, còn chưa có chầu Diêm Vương hẳn hoi đã bị một hệ thống vớt đi, sau đó bị buộc phải tới các thế giới làm nhiệm vụ.
Việc của hắn chính là phải bảo hộ tốt những đối tượng được chỉ định công lược, còn phải hy sinh hết thảy vì họ, kể cả sinh mạng.
Giang Vô Ngôn:…
Hệ thống: Ồ, không phải kí chủ muốn chết à? Lại đây, để tôi giúp cậu, chết bằng cách cực kì quang minh chính đại, hiên ngang lẫm liệt, anh dũng hy sinh, chết bằng những kiểu đa dạng nhất, thế nào, sung sướng không!
Giang Vô Ngôn vốn dĩ cho rằng thuận theo tự nhiên chết là chết thôi, mỗi lần đều sẽ bất tri bất giác mà trở nên thân thiết quá mức với đối tượng công lược, lại không thể hiểu được phát sinh quan hệ với họ.
Giang Vô Ngôn: shit, để tôi chết đi, tôi muốn chết một lần thôi.
Thẩm Ly: Để anh đi cùng em.