- Chương 1: Lời mở đầu
- Chương 1-2: Vân ơi, Vân là ai?
- Chương 1-3
- Chương 2: Bàn tay mẹ thoăn thoắt đan áo, cơm…
- Chương 3: Diễn với Đời
- Chương 4: Từ nhỏ, tôi đã biết cất giữ một bí mật gia đình…
- Chương 5: Khi mà mình chỉ là dân đen
- Chương 6: Ôi những lát sâm thần thánh…
- Chương 7: Sau bữa tiệc, màn con hát bắt đầu
- Chương 8: Chỉ tại ông Trương Nghệ Mưu
- Chương 9: Và lòng tôi tràn ngập một niềm thương cảm lớn
- Chương 10: Lỡ một kiếp vợ chồng
- Chương 11: Nơi ấy có một bờ vai rộng…
- Chương 12: Và có tiếng cười đùa của các thiên thần thức dậy
- Chương 13: Và Thượng đế sẽ bù trì tất cả
- Chương 14: Tôi là tôi, là đàn bà
- Chương 15: Tôi là tôi, là đàn bà 2
- Chương 16: Vì sao tôi chọn Lê Vân
Tôi đã sống một cuộc đời thường có cả điều đúng, có cả điều sai, có cả những đau khổ tự chuốc lấy trong khi đó tôi cũng trút đau khổ lên không ít người khác. Tôi có cả mọi tuổi thơ cay đắng mà không biết đỗ lỗi cho ai. Tôi từng có thể muốn gì được nấy, những thứ mà bất cứ người bình thường nào cũng đều thèm khát. Và ngược lại, tôi cũng phải đối mặt với biết bao sự ê chề trong đó có cả tôi, có cả do người khác gây ra cho tôi. Tóm lại tôi chẳng việc gì phải dựng nên những thứ mà tự nó đã chặt kín trong cuộc đời mình rồi. Nhưng nếu vẫn có ai đó không tin mục đích của tôi khi chấp nhận có cuốn sách này, thì tôi cũng không hề vì thế mà thiếu tôn trọng họ. Chúng ta được đào luyện trong một môi trường mà lòng thành thật không phải lúc nào cũng được đặt ở những vị trí xứng đáng.
Đôi khi tôi lại nghĩ, hình như mình đang “vạch áo cho người xem lưng”... Tại sao tôi lại phải cứ làm cho những người thân của mình đau lòng? Nhưng hóa ra người đau lòng nhất lại chính là tôi. Giờ đây thì mọi việc đã không thể nào dừng lại được. Thôi thì ai muốn nghĩ gì về tôi là quyền của họ. Tôi chấp nhận cả sự nguyền rủa. Bởi vì nếu cuốn sách này trở thành nguyên nhân của những hiểu lầm có thể xảy ra, thì nó cũng đồng thời là một cơ hội để cho tôi tự thanh tẩy tâm hồn mình. Mục đích lớn nhất của tôi là sám hối mặc dù tôi biết không phảimọi sự sám hối đều được tha thứ. Tôi muốn tự trừng phạt mình thay cho một sự trừng phạt từ trên cao sớm muộn rồi cũng giáng xuống...