Chương 18: PHỦ THIẾU BẢO ĐIỀU TRA KINH PHẬT
Tuy trong bụng Vi Tiểu Bảo nghĩ vậy , song ngoài miệng vẫn cung kính đáp :-Dạ ! Tiểu tử xin tuân lịnh .Rồi gã theo viên thái giám kia xuyên qua mấy tầng tòa viện .Viên thái giám đứng ngoài cửa có che rèm tâu vọng vào :-Khai bẩm Thái hậu ! Tiểu Quế Tử xin yết giá .Ðoạn hắn vén rèm lên bỉu môi ra hiệu .Vi Tiểu Bảo khoa chân bước qua cửa . Phía trong cửa còn một bức rèm bằng hạt trân châu xâu lại , chiếu ra ánh sáng êm dịu .Một cô cung nữ vén rèm châu lên .Vi Tiểu Bảo cúi đầu tiến vào . Gã hơi ngếch mắt lên ngó thấy một thiếu phụ 36,37 tuổi ngồi trên ghế . Vua Khang Hy đứng bên thiếu phụ .Không cần nói cũng biết thiếu phụ đó là Hoàng thái hậu .Vi Tiểu Bảo quỳ xuống dập đầu .Hoàng thái hậu mĩm cười gật đầu lên tiếng :-Ngươi đứng dậy đi !Vi Tiểu Bảo vừa đứng lên , Thái hậu lại nói tiếp :-Ta nghe Hoàng thượng nói bửa nay bắt được phản thần Ngao Bái là nhờ công lớn của nhà ngươi .Vi Tiểu Bảo tâu :Khải tâu Thái hậu ! Kẽ nô tài chỉ biết giử vẹn lòng trung bảo vệ thánh chúa . Chúa thượng chỉ dụ làm sao , nô tài khâm tuân làm như vậy , nô tài hãy còn nhỏ tuổi chưa biết chi hết .Gã ở hoàng cung chưa đầy một năm , nhưng nhờ bản tính thông minh , nhân khi đánh bạc gã đã được nghe bọn thái giám nói về mọi chuyện trong triều . gã nhất nhất ghi nhớ . Gã còn hiễu chủ nhân rất ghét kẽ nô tài ỷ mình công lớn , nếu công càng cao bao nhiêu , càng phải giả vờ như mình chẳng có công trạng chi hết thì chủ mới tin yêu . Nếu tỏ ra một chút kiêu căng thì ngoài chuyện bị chủ nhân chán ghét , có khi còn rước lấy vạ sát thân .Vi Tiểu Bảo tâu như vậy , quả nhiên Hoàng thái hậu rất hoan hỹ , phán :-Ngươi còn nhỏ tuổi mà ăn nói đắc thế , so với Thiếu Bảo Ngao Bái còn có phần hơn . Nhai nhi ! Ngươi tính chúng ta thưởng gã bằng cách nào ?Vua Khang Hy tâu :-Xin Thái hậu định đoạt .Hoàng thái hậu trầm ngâm một lúc rồi hỏi :-Ngươi làm thái giám đã có phẫm trật gì chưa ? Ðổng thái giám dự hàng ngũ phẫm vậy ta thưởng cho ngươi đứng hàng lục phẫm và thăng cho ngươi làm thủ lãnh thái giám , theo hầu kế cận bên mình Hoàng thượng .Vi Tiểu Bảo không lấy thế làm vinh hạnh , gã rũa thầm trong dạ :-Lục phẫm nhất phẫm thì làm con mẹ gì ? Dù mụ có phong cho lão gia đến nhất phẫm thái giám , lão gia cũng chẳng muốn .Nhưng ngoài mặt gã ra chiều hớn hở , quỳ xuống dập đầu tâu :-Tạ ơn Hoàng thái hậu . Tạ ơn Chúa thượng .Nguyên nhà Thanh đã qui định trong cung có 14 tổng quản thái giám , 8 phó tổng quản , 189 thủ lãnh thái giám . Còn thái giám thường thì không nhất định là bao nhiêu .Khi nhà Thanh vừa mới lên , đã có hơn một ngàn tên và sau tăng lên hơn hai ngàn . Về phẫm trật cao nhất là tứ phẫm , thấp nhất là bát phẫm . Bọn thái giám thường thời không có phẫm trật .Vi Tiểu Bảo đang từ tên thái giám trơn được nhãy một bước lên lục phẫm , đáng kể là một vinh hạnh đặc biệt .Hoàng thái hậu gật đầu nói :-Ngươi ráng hết lòng làm việc cho vẹn đạo thần tử .Vi Tiểu Bảo vâng dạ mấy tiếng rồi đứng lên đi giật lùi trở ra .Bỗng mắt gã ngó thấy trên mặt bàn bên chổ Thái hậu ngồi có một cuốn sách . Bên cạnh cuốn sách là cái túi lụa , trên đề năm chữ lớn "Tứ Thập Nhị chân kinh" .Vi Tiểu Bảo ngẫn người ra nghĩ bụng :-Lão gia mấy chục ngày trời kiếm pho sách này ở trong ngự thư phòng . Té ra nó ở đây thì lão gia còn kiếm thấy làm sao được ?Hoàng thái hậu thấy Vi Tiểu Bảo ngó sách kinh liền mĩm cười hỏi :-Tiểu Quế Tử ! Ngươi có biết chữ không ?Vi Tiểu Bảo tâu :-Nô tài không được học nên chỉ biết được mấy chục chữ mà thôi .Hoàng thái hậu nói :-Vậy ngươi nhân lúc nhàn rỗi tìm các thái giám có biết chữ mà học hỏi .Vi Tiểu Bảo tâu :-Xin tuân lời Thái hậu .Ðoạn gã khom lưng lui ra .Cô cung nữ kia vén rèm châu lên , Vi Tiểu Bảo lại nhân lúc này ngó trộm Hoàng thái hậu một lần nữa thì thấy ngài nét mặt trắng bệt , mục quang lấp loáng , nhưng mày hơi nhăn lại , dường như có vẽ buồn rầu mà cũng giống như người có tâm sự gì chưa giải quyết được