Chương 17: TIỂU ANH HÙNG CỨU GIÁ BẮT CƯỜNG THẦN

Mười hai tên tiểu thái giám quỳ rạp xuống tâu :-Dĩ nhiên bọn nô tài phải vì Hoàng thượng mà ra sức .Vua Khang Hy mĩm cười phán :-Vậy cứ thế mà làm ! Trẫm muốn khảo sát các ngươi xem tên nào gắng công học tập , tên nào lười biếng . Các ngươi đứng dậy đi !Vi Tiểu Bảo ngấm ngầm kính phục tự nghĩ :-Nhà vua không lộ chút gì trước mặt bọn tiểu thái giám là có ý phòng ngừa lũ tiểu quỷ này khỏi hồi hộp để lộ âm mưu khi gặp Ngao Bái .Bọn tiểu thái giám đứng lên rồi , vua Khang Hy mở cuốn sách ra coi , Vi Tiểu Bảo thấy ngài nhỏ nhẹ ngâm nga . Thanh âm không hồi hộp , tay không run rẫy . Trước việc tày đình nhà vua vẫn trấn tĩnh như thường . Còn gã lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi . Gã tự mắng thầm :-Vi Tiểu Bảo ! Thế là mi so với Tiểu Huyền Tử chẳng những võ công thua kém mà cả định lực cũng không bằng hắn .Rồi gã tự nhủ :-Hắn làm Hoàng đế dĩ nhiên lớn mật hơn ta . Giả tỹ ta làm Hoàng đế hẳn còn mạnh dạn hơn hắn nhiều .Nhưng trong lòng gã vẫn ngấm ngầm tự biết là mình nghĩ như vậy chẳng qua để tự che dấu cái dỡ của mình mà thôi .Sau một lúc lâu , ngoài cửa có tiếng giày đi lẹp kẹp . Một tên thị vệ hô :-Ngao thiếu bảo yết giá , bái chúc Chúa thượng vạn an .Vua Khang Hy phán :-Ngao thiếu bảo ! Khanh hãy vào đây !Ngao Bái vén rèm cửa bước vào , quỳ xuống dập đầu .Vua Khang Hy cười hỏi :-Ngao thiếu bảo ! Khanh đến vừa đúng lúc . Mười hai tên tiểu thái giám của trẫm đây đang luyện đô vật . Trẫm nghe nói khanh là đệ nhất dũng sĩ ở Mãn Châu . Vậy khanh chỉ điểm cho chúng được chăng ?Ngao Bái tủm tĩm cười tâu :-Chúa thượng đã cao hứng , kẻ vi thần xin ra sức .Vua Khang Hy tươi cười bảo Vi Tiểu Bảo :-Tiểu Quế Tử ! Ngươi ra truyền cho bọn thị vệ ở ngoài đi nghĩ ngơi . Nếu trẫm không tuyên triệu thì khỏi phải vào chầu hầu .Nhà vua lại mĩm cười nheo mắt nhìn Ngao Bái . Ngao Bái cười khanh khách .Vi Tiểu bảo chạy ra ngoài hạ lệnh cho bọn thị vệ rút lui .Vua Khang Hy khẽ nói :-Ngao thiếu bảo ! Khanh khuyên trẫm đừng đọc sách của người Hán , trẫm nghĩ lại thì lời khanh rất đúng . Chúng ta ở thư phòng này chơi trò đô vật hay hơn . Có điều đừng để người ngoài biết , e rằng sẽ đến tai Hoàng thái hậu , thì ngài bắt trẫm phải đọc sách .Ngao Bái cả mừng tâu ngay :-Chúa thượng nói đúng lắm ! Ðúng lắm ! Mình đọc sách của người Hán thì được ích gì ?Vi Tiểu Bảo trở vào thư phòng tâu :-Bọn thị vệ đa tạ hồng ân . Chúng rút lui cả rồi .Vua Khang Hy cười nói :-Hay lắm ! Bây giờ chúng mình chơi với nhau . Bọn tiểu thái giám kia ! Các ngươi mười hai tên chia làm sáu đội , vật nhau đi cho trẫm coi .Mười hai tên tiểu thái giám nai nịt gọn gàng , xắn tay áo lên chia thành sáu cặp mà vật lộn nhau .Ngao Bái đứng coi cười hề hề . Hắn thấy bọn tiểu thái giám võ công quá tầm thường thì vừa cười vừa lắc đầu .Vua Khang Hy cầm chung trà uống một hớp rồi cười nói :-Ngao thiếu bảo ! Bọn con nít này bản lãnh có ra gì không ?Ngao Bái cười tâu :-Coi cũng tạm được .Vua Khang Hy cười nói :-Bọn chúng tỹ thí với khanh thì dĩ nhiên không vào đâu .Nhà vua vừa nói vừa nghiêng mình , buông tay ra . Chung trà rớt xuống đất đánh "choang" một tiếng . Miệng bỗng la lên :-Úi chao !Ngao Bái sửng sốt hỏi :-Chúa thượng !....Hắn vừa hô được hai chữ thì mười hai tên tiểu thái giám đã xông lại vặn tay kéo chân ôm lưng đấm ngực , đồng thời tấn công






Truyện liên quan