Chương 23: CUỘC ĐẤU KINH HỒN NGƯỜI MÙ KẺ SÁNG

Thái hậu cười lạt hỏi :-Võ công của Hoàng thượng cao thâm thì sao ? Chẳng lẻ ngươi lại giết ch.ết mẫu thân hắn ?Hải lão công tâu:-Tội nhiệp ! Tội nghiệp ! Việc ngổ nghịch này không nói ra được . Nếu nô tài nói đến thì sau khi ch.ết rồi tất phải bị vào địa ngục rút lưởi . Trong lòng nghĩ vậy thì ch.ết đi cũng phải sa vào địa ngục tẫy não mà chịu đựng đau khổ ….Lão ho mấy tiếng rồi nói tiếp :-Bọn nô tài có tên tiểu thái giám tên là Tiểu Quế Tử … Vi Tiểu Bảo nghe tới đây , giật nẩy mình lên , nghĩ bụng :-Lão con rùa nói đến ta rồi đây .Lại nghe Hải lão công nói tiếp :-Gã còn kém Hoàng thượng vài tuổi . Hoàng thượng rất yêu mến gã , thường cùng gã chơi đô vật để luyện võ công . Gã Tiểu Quế Tử do nô tài truyền thụ võ nghệ , tuy chưa đáng kể là cao thủ bậc nhất , nhưng đám trẻ cùng lứa tuổi ít có kẻ địch nổi gã .Vi Tiểu Bảo nghe Hải lão công tán dương mình thì không khỏi nhơn nhơn đắc ý .Thái hậu nói :-Ðã là minh sư tất có cao đồ . Dưới tay có tướng mạnh thì không có quân hèn .Hải lão công tâu :-Ða tạ Thái hậu ban lời vàng ngọc . Nhưng Tiểu Quế Tử động thủ ra chiêu với tiểu thánh thượng mười lần có đến tám lần thất bại . Bất luận nô tài dạy gã môn võ công gì , cũng kém Hoàng thượng một bậc . Xem thế đũ biết bản lãnh của sư phụ của đức đương kim Hoàng thượng còn cao thâm hơn nô tài nhiều lắm . Nô tài suy đi nghĩ lại thì những tay cao thủ võ học ở trong cung tất có một vị đại hành gia . Muốn tìm ra vị đại hành gia này vì lẽ gì đã sát hại hai vị hoàng hậu , một vị hoàng phi và một vị hoàng tử ., tưởng không lấy gì khó khăn lắm .Thái hậu hờ hững nói :-Té ra là thế ! Ngươi đi vòng vòng hàng mấy giờ rút cục để nói với ta câu chuyện này .Hải lão công tâu :-Thái hậu đã dạy : Có minh sư mới có cao đồ , hay ngược lại : Có cao đồ tất có minh sư . Hoàng thượng đã biết xử dụng 8 lần 8 là 64 chiêu thức về "Bát quái du long chưởng" . Người dạy chưởng pháp này chắc là biết xử môn "Hóa cốt miên chưởng" .Thái hậu hỏi :-Ngươi đã tìm ra tay cao thủ võ học đó chưa ?Hải lão công tâu :-Nô tài tìm ra rồi .Thái hậu cười lạt nói :-Ngươi thật là thâm mưu . Sở dĩ ngươi tận tâm dạy võ công cho Tiểu Quế Tử đến tỹ võ với Hoàng thượng hàng nữa năm nay là để thăm dò cho ra vị sư phụ của Hoàng thượng .Hải lão công thở dài nói :-Nô tài cũng chẳng có cách nào khác được . Ðáng giận cho Tiểu Quế Tử lại là đứa thâm độc khốn kiếp . Tròng mắt của nô tài bị gã dùng thuốc độc làm cho đui mù . Nếu không vì điều tr.a vụ bí mật lớn lao này cho được rõ ràng thì nô tài quyết không để cho quân khốn kiếp này sống được đến ngày nay .Thái hậu cười khanh khách nói :-Tiểu Quế Tử là đứa bé rất tinh khôn . Gã làm đui mắt ngươi là hay lắm , sáng mai ta sẽ trọng thưởng cho gã .Hải lão công tâu :-Ða tạ Thái hậu ! Nếu Thái hậu hạ chỉ hậu táng cho Tiểu Quế Tử thì gã ở dưới suối vàng cũng được đội ơn mưa móc của Thái hậu .Thái hậu hỏi :-Ngươi đã giết gã rồi ư ?Hải lão công tâu :-Nô tài nhẫn nại quá lâu rồi . Từ nay trở đi nô tài không thể dùng gã được nữa .Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi vừa nghĩ thầm :-Quả nhiên lão con rùa này biết ta không phải là Tiểu Quế Tử từ lâu rồi . Lão cũng biết cặp mắt của lão bị ta dùng độc hại . Té ra lão lợi dụng mình để hạ độc thủ dần dần . Lão dạy võ công ta hoàn toàn là để thám thính cho biết võ công của Hoàng thượng . Con mẹ nó ! Mình biết sớm thế này thì quyết không mắc bẩy lão , chẳng đem võ công của Hoàng thượng về kễ lại cho lão hay . Không biết bao giờ mới hăm dọa được lão té ********* vải phân cho hã giận ?Lại nghe Hải lão công vừa thở dài vừa nói :-Thái thượng hoàng vốn nóng tính , đã làm việc gì là làm cho bằng được ngay . Ðáng tiếc ngài làm đến thiên tử mà dể người yêu bị kẻ khác gia hại không cứu sống được . Ngài đã xuất gia mà vẫn chưa quên Ðổng Ngạc Phi






Truyện liên quan