Chương 54: NGHE TRẺ BA HOA , ÔNG GIÀ NGƠ NGÁC
Tiếng âm nhạc còn đang réo rắt, Mộc Kiếm Thanh hô lớn:- Mời các vị nhập tiệc.Y dẫn mọi người tiến vào sảnh đường.Giữa lúc nhà khách sảnh kêu một cỗ bàn bát tiên phủ gấm thêu hoa.Hai bên tả hữu đều kê một bàn. Những đũa chén bày bàn tuy không sang trọng bằng ở phủ Khang Thân Vương nhưng cũng khá lịch sự.Mộc Kiếm Thanh hơi cúi người xuống nói:- Mời Vi Hương Chủ thượng toạ cho Vi Tiểu Bảo coi cục diện bữa nay nhận thấy thủ tịch dành cho mình liền đáp :- Ðã vậy tại hạ không dám khách sáo.Mộc Kiếm Thanh ngồi mé dưới bồi tiếp.Mọi người an vị rồi, Mộc Kiếm Thanh lại hô:- Vào mời sư phụ.Tô Cương và Bạch Hàn Phong tiến vào nội thất đón một lão già ra.Mộc Kiếm Thanh đứng dậy nghinh tiếp nói:- Thưa sư phụ ! Bữa nay có Vi Hương Chủ ở Thanh Mộc Ðường trong Thiên Ðịa Hội giá lâm, thật hân hạnh cho chúng ta.Ðoạn y quay lại giới thiệu với Vi Tiểu Bảo :Vi Hương Chủ! Vị này là Liễu lão sư phó, ân sư của tại hạ.Vi Tiểu Bảo chắp tay chào, nói:- Tại hạ ngưỡng mộ đại danh từ lâu.Lúc này thân hình cao lớn, mặt mũi hồng hào . Tóc bạc đã rụng hết, trên đầu không còn sợi nào .Hiển nhiên lão đã ngoài 70 tuổi, nhưng tinh thần quắc thước.Cặp mắt lấp loáng ánh thần quang.Lão đưa mắt nhìn Vi Tiểu Bảo cười ha hả nói:- Gần đây thanh danh Thiên Ðịa Hội rất hưng thịnh...Thanh âm lão vang dội khác thường. Lão nói câu này một cách bình thường mà cũng bằng người khác lớn tiếng quát tháo nghe rất chói tai.Lão nói tiếp :- Quả nhiên sản xuất ra lắm nhÂn tài. Vi Hương Chủ còn nhỏ tuổi thế này đã thành bậc kỳ tài hiếm có trong võ lâm.Vi Tiểu Bảo cười đáp :- Tại hạ không phải bậc anh tài mà cũng chẳng phải hạng kỳ tài, có thể nói ngu xuẩn nữa là đằng khác. Bữa trước tại hạ bị Bạch sư phó vặn tay không nhúc nhích được, xuýt nữa phải la làng gọi mẹ.Còn võ công tại hạ lại rất tầm thường. Ha ha! ...Mọi người nghe gã nói vậy đều ngạc nhiên biến sắc.Nét mặt Bạch Hàn Phong càng cổ quái hơn.Lão già cũng cười hô hố một hồi rồi nói:- Vi Hương Chủ tính tình bộc trực . Quả nhiên là bản sắc của đấng anh hùng, khiến lão phu phải khâm phục đến ba phần.Vi Tiểu Bảo đáp:- Ba phần khâm phục thì nhiều qụá! Con mẹ nó! Tại hạ chỉ mong được nửa phần hay một phần không coi tại hạ là thằng nhỏ ăn xin, thằng khỉ thối tha cũng đủ lấy làm thoả mãn.Lão kia càng cười lớn hơn nói:- Vi Hương Chủ thật khéo nói giỡn!Huyền Trinh đạo nhân hỏi:- Lão tiền bối danh chấn động Thiên Nam. Phải chăng người trong võ lâm đều kêu bằng Thiết bối thương long Liễu lão anh hùng?Lão già cười đáp:- Không dám! Huyền Trinh đạo trưởng cũng biết đến tiện danh của lão phu thì thật là hân hạnh.Huyền Trinh trong lòng run sợ nghĩ thầm:Mình chưa thông danh tính mà lão đã biết tên . Xem thế đủ tỏ chuyến này Mộc gia chuẩn bị cực kỳ chu đáo