Chương 70: LỬA HỜN GHEN ĐỐT CHÁY TÂM CAN

Ðào Hồng Anh đã bôi mặt hoá trang, nên sắc diện mụ thế nào người ngoài không nhìn rõ, song nhãn thần mụ vẫn lộ vẻ hãi hùng.Vi Tiểu Bảo hỏi:- Cô cô ! Cô cô thử tính xem gia nhập Thiên Ðịa Hội có tiện không?Gã nghĩ bụng:- Thiên Ðịa Hội ta người nhiều, thế lớn. Thần long giáo có ghê gớm đến đâu cũng không đủ sợ.Ðào Hồng Anh ngơ ngác hỏi:- Tại sao ngươi lại muốn ta gia nhập Thiên Ðịa Hội?Vi Tiểu Bảo đáp:- Thiên Ðịa Hội chủ trương phản Thanh phục Minh, tức là cùng một lý tưởng với lệnh Thái sư phụ và lệnh sư.Ðào Hồng Anh nói:- Vụ này kể ra rất hay, để thủng thẳng rồi sẽ tính. Bây giờ ta muốn trở về Hoàng cung. Còn ngươi định đi đâu?Vi Tiểu Bảo lấy làm kỳ hỏi:- Sao cô cô còn trở về Hoàng cung, không sợ Thái Hậu ư?Ðào Hồng Anh thở dài đáp :- Ta ở trong Hoàng cung từ thuở nhỏ đến khi khôn lớn. Ta đã nghĩ lui nghĩ tới thì chỉ những ngày ở Hoàng cung là không sợ hãi. Những sự việc bên ngoài ta chẳng biết gì hết. Khu vực Hoàng cung rất rộng, ta kiếm một nơi ẩn lánh chắc Thái Hậu không tìm đến nơi được.Vi Tiểu Bảo nói:- Hay lắm! Cô cô trở về Hoàng cung đi. Rồi đây tiểu điệt nhất định sẽ đến thăm. Tiểu điệt phải đi làm công việc mà gia sư đã giao cho.Ðào Hồng Anh thấy gã nói đi làm công việc của Thiên Ðịa Hội, nên không tiện truy vấn. Mụ hỏi sang chuyện khác:- Mai đây ngươi trở về Hoàng cung, sẽ gặp ta ở đâu?Vi Tiểu Bảo đáp:- Khi tiểu điệt về tới Hoàng cung sẽ cắm cây vào đống loạn thạch ở hoả trường. Trên cành cây này có vẽ hình con chim sẻ. Ðến tối hôm ấy cô cháu ta sẽ hội diện ở hoả trường.Ðào Hồng Anh gật đầu nói:- Hay lắm! Vậy chúng ta cứ thế. Hảo hài tử. Trên chốn giang hồ đầy rẫy sóng gió hiểm nghèo. Bất cứ việc gì ngươi cũng phải cẩn thận lắm mới được.Vi Tiểu Bảo gật đầu đáp :- Dạ ! Chính cô cô cũng nên lưu tâm từng ly từng tý vì mụ điếm già Thái Hậu tâm địa hiểm sâu tàn độc. Cô cô đừng để mắc bẫy mụ.Hai người ruổi xe đến một toà thị trấn. Vi Tiểu Bảo mướn một cỗ xe khác rồi chia tay đôi ngả.Vi Tiểu Bảo thấy Ðào Hồng Anh cho xe chạy về hướng Ðông. Mụ không ngớt quay lại ngó gã. Bất giác gã thở dài nghĩ bụng:- Tuy y không phải là cô cô chân chính của ta, nhưng y đối đãi với ta thật tử tế.Vi Tiểu Bảo ngồi trong xe nhắm mắt ngủ đi một giấc .Trời xế chiều, bỗng nghe tiếng vó ngựa dồn dập. Một người đàn ông cưỡi ngựa lao nhanh tới, lớn tiếng quát :- Gã dong xe kia ! Có phải trong xe ngươi có một thằng nhỏ?Vi Tiểu Bảo nhận ra thanh âm Lưu Nhất Chu, gã không chờ tên phu xe trả lời đã thò đầu ra nhìn rồi cười hỏi:- Lưu đại ca ! Phải chăng đại ca muốn kiếm tiểu đệ?Gã thấy Lưu Nhất Chu mồ hôi nhễ nhại, mặt đấy cát bụi.Lưu Nhất Chu vừa thấy Vi Tiểu Bảo đã la lên:- Hay quá ! Chung quy ta đã đuổi kịp ngươi!Hắn cho ngựa nhảy vọt đến trước xe, quát lớn:- Muốn tốt thì xuống đi !Vi Tiểu Bảo thấy Lưu Nhất Chu vẻ mặt hung dữ ra chiều bất thiện thì giật mình kinh hãi hỏi:- Lưu đại ca ! Tiểu đệ có điều chi đắc tội với đại ca đâu mà đại ca lại nổi nóng?Lưu Nhất Chu tay cầm roi ngựa quất vào đầu con lừa kéo xe đánh chát một tiếng . Con lừa đau quá hét be be rồi đứng thẳng lên như người. Cỗ xe ngửa về phía sau làm cho tên phu xe suýt nữa té nhào.Tên phu xe quát hỏi:- Giữa lúc thanh thiên bạch nhật mà có quỷ xuất hiện ư? Ngươi làm gì mà ngang ngược thế?Lưu Nhất Chu cũng gầm lên:- Lão gia cứ ngang ngược đấy!Hắn lại quất roi ngựa quấn lấy cổ tên phu xe, giật mạnh một cái cho nó té xuống đất. Ðoạn hắn vung roi ngựa vụt túi bụi vào mình nó, mỗi nhát roi vụt xuống, hắn lại mắng một câu:- Lão gia ngang ngược chơi đấy! Lão gia ngang ngược chơi đấy!Tên phu xe giãy giụa lồm cồm bò dậy mà không được. Miệng nó không ngớt vừa kêu cha vừa kêu mẹ, vừa thoá mạ ầm ỹ vì tính nó bướng bỉnh.Lưu Nhất Chu ra đòn mỗi lúc một nặng hơn. Tên phu xe đầy mình máu me đầm đìa. Mỗi nhát roi quất xuống, máu tươi lại vọt lên.Vi Tiểu Bảo sợ quá ngồi thộn mặt ra, bụng bảo dạ:- Giữa tên phu xe này với hắn vốn không cừu hận mà hắn đánh quá đòn thù, chắc là hắn có chuyện lão gia rồi. Lão gia còn nhỏ tuổi mà võ công lại không phải là tay đối thủ của hắn. Hắn đánh xong phu xe rồi chắc đánh đến lão gia. Vụ này thật nguy to rồi!Gã liền rút lưỡi đao truỷ thủ ở trong ống giày ra, khẽ đâm vào mông lừa một đao






Truyện liên quan