Chương 81: AI AI CŨNG VẬY HÀ TẤT PHẢI ĐI TU

Thị nói cau này rồi không dằn được mối xúc động, hai hàng châu lệ đầm đìa.Vi Tiểu Bảo ngẩn người ra hỏi:- Cô ngốc kia ! Vụ này làm sao mà phải khóc lóc?Song Nhi nghẹn ngào đáp :- Tam thiếu nhưng đã đem nô tỳ tặng cho tướng công. Bà còn căn dặn nô tỳ phải hết lòng phục thị và tuân theo đúng như lời tướng công sai bảo.Nhưng... nhưng tướng công. .. làm quan lớn tại triều... Ba má cùng ba vị ca ca của nô tỳ đều bị bọn quan ác ôn giết ch.ết. Tướng công... tướng công...Thị nói tới đây lớn tiếng khóc ròng.Tuy Vi Tiểu Bảo là con người cơ biến lại nhiều mưu trí mà lúc này cũng chân tay luống cuống.Gã vội nói:- Thôi được, thôi được ! Bây giờ ta không giấu giếm cô nữa, nói thật hết cho cô nghe. Ta làm quan là chuyện giả. Ta chính là hương chủ ở Thanh Mộc đường trong Thiên Ðịa Hội, theo chủ trương phản Thanh phục Minh. Cô có hiểu không? Sư phụ ta là Tổng đà chủ Thiên Ðịa Hội. Vụ này ta nói cho Tam thiếu nhưng hay rồi. Thiên Ðịa Hội chúng ta chuyên phản đối triều đình Mãn Thanh. Sư phụ phái ta trà trộn vào làm quan ở Hoàng cung là chuyện tuyệt đối bí mật. Nếu để người ngoài phát giác thì cái mạng ta đừng hòng sống sót.Song Nhi đưa tay trái lên bịt miệng Vi Tiểu Bảo. Bàn tay mềm mại của thị bưng chặt lấy mặt gã, thị can ngăn:- Tướng công chớ nói nữa. Trăm điều lỗi tại nô tỳ khiến tướng công phải để lộ ra. . .Thị đổi sầu làm tươi, nói tiếp:- Tướng công là người tốt, dĩ nhiên không làm việc tồi bại. Nô tỳ... tỳ, thật là một tên nha đầu ngu xuẩn.Vi Tiểu Bảo cười đáp :- Trái lại, cô là một tên nha đầu khôn ngoan.Gã nắm tay thị để ngồi xuống một bên rồi đem việc liên quan đến Thuận Trị Hoàng đế và vua Khang Hy khẽ thuật cho thị nghe.Ðoạn gã hỏi:- Tiểu Hoàng đế mới mười mấy tuổi mà phụ hoàng bỏ nhà đi tu không hỏi gì đến y nữa. Cô bảo có tội nghiệp cho y không?Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :- Bữa nay lũ côn đồ đến bắt lão Hoàng gia toàn là bọn ác ôn, may nhờ cô cứu được.Song Nhi thở phào một cái đáp :- Thế ra nô tỳ được kể như đã làm một hảo sự.Vi Tiểu Bảo nói:- Có điều đưa Phật thì phải đưa cho đến Tây Thiên. Bọn ác ôn đó lại được phương trượng thả cả rồi. Nhất định chúng chẳng cam tâm, còn quay trở lại bắt lão Hoàng đế để thái ra từng miếng nấu ăn. Cái đó mới thật là nguy hại !Gã biết Song Nhi lòng dạ thiện lương mà lại dũng cảm, nên gã cố ý đưa vua Thuận Trị vào tình trạng rất bi thảm để kích thích tâm lòng hào hiệp của thị.Song Nhi run lên hỏi:- Ai lại ăn thịt người bao giờ? Tại sao bọn ác ôn muốn ăn thịt lão hoàng gia?Vi Tiểu Bảo hỏi lại:- Ðường tăng hoà thượng sang Tây Thiên lấy kinh. Thiên cố sự này cô có nghe ai nói bao giờ chưa?Song Nhi đáp :- Nô tỳ đã được nghe rồi. Ðường tăng đi với Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới.. .Vi Tiểu Bảo nói theo :- Phải rồi ! Dọc đường Ðường tăng gặp rất nhiều yêu quái, chúng đều muốn ăn thịt Ðường tăng






Truyện liên quan