Chương 106: ĐẠI TỪ BI ĐIỂM HÓA NGƯỜI NGANG NGƯỢC
Gương mặt nữ lang hết đỏ bừng lại biến thành lợt lạt.Vi Tiểu Bảo nói :- Ta chỉ có cách cắt mũi cô nương cho tướng mạo xấu xí thì mới khỏi mắcbệnh tương tư.Nữ lang nhắm mắt lại cho hai giọt lệ trong suết chảy qua cặp lông mày dàinhỏ xuống.Vi Tiểu Bảo lòng dạ nhũn ra, an ủi cô :- Đừng khóc ? Đừng khóc nữa ? cô nên ngoan ngoãn nghe lời ta thì chẳng thàlà tự cắt mũi mình chứ không cắt mũi cô nương nữa. Phương danh cô là gì ?Nữ lang lắc đầu, nước mắt nàng chảy ra nhiều hơn.Vi Tiểu Bảo nói :- Té ra cô tên gọi là Dao Đầu Miêu ( con mèo lắc đầu ). Cái tên này nghechẳng hay ho gì hết.Nữ lang giương mắt lên, nghẹn ngào hỏi :- Ai là Dao Đầu Miêu ? Ngươi mới là Dao Đầu Miêu.Vi Tiểu Bảo thấy cô đã lên tiếng thì trong lòng sung sướng, gã cười hỏi :- Được rồi ? Ta là Dao Đầu Miêu cũng được, còn cô tên gì ?Nư lang tức giận đáp :- Ta không nói.Vi Tiểu Bảo nói :- CÔ không chịu nói thì ta phải đặt cho cô một cái tên. CÔ là . . . á Ba Miêu (con mèo câm ).Nữ lang tức quá không nhịn được gầm lên :- Ngươi đừng có nói nhăng nói càn. Ta có phải là người câm đâu ?Vi Tiểu Bảo gác chân lên nhau, khẽ lắc đầu. Gã thấy nữ lang mặt giận hầmhầm, mà vẫn xinh đẹp tuyệt luân, khiến người ta phải ngơ ngẩn tâm hồn, liền cườihỏi :- vậy tôn tính đại danh là gì ?Nữ lang đáp :- Ta đã bảo không nói là ta không nói đâu.Vi Tiểu Bảo nói :- Ta có điều muốn thương lượng vói cô. Người không tên không họ có điềubất tiện. CÔ đã không chịu nói thì ta đặt cho cô cái tên để mà goi. Chà ? Biết lấy têngì cho hay bây giờ ?nữ lang xỉa xói :- Ta không thèm ? Ta không thèm !Vi Tiểu Bảo cười nói :- CÓ rồi ? Tên cô là Vi Môn Dao Thị ( Dao thị Ở nha họVi ).Nữ lang sửng sết hỏi :- Tên gì mà kỳ vậy ?Vi Tiểu Bảo nghiêm nét mặt nói :- Trên có Hoàng thiên, dưới có Hậu thổ, suốt một đời ta dù có lên núi đao haynhảy xuống vạc dầu, muôn ngàn đao kiếm, chém đầu cả (. . .) đại nghịch bất đạo,phạm điều thậm ác, lý chẳng khoan dung, trai trộm gái điếm, trời đánh thánhvật,tuyệt tử tuyệt tôn, khắp mình mang một ngàn lẻ một vết thương. . .ta cũng phảilấy bằng được cô làm vợ mới nghe.Nữ lang nghe gã kể một tràng dài những lời thề độc, không khỏi ngẩn ngườira. CÔ nghe nói tới câu sau cùng mặt đỏ bừng lên, hứ một tiếng.Vi Tiểu Bảo lại nói :- Ta họ Vi mà trong số mạng của cô chưa chắc đã phải thuộc về họ Vi. Takhông biết cô họ gì, chỉ thấy cô lắc đầu nên kêu bằng Vi Môn Dao Thị.Nữ lang nhắm mắt lại hằn học nói:- Cả thế gian này không có một nhà sư nào ăn nói càn rỡ như ngươi. Ngươi đãlà kẻ xuất gia thì còn lấy . . . lấy . . . cái gì . . . ngươi không sợ bồ tát trách phạt, lúc ch.ếtxuống âm cung phải vào tám mươi tám tầng địa ngục ư ?Vi Tiểu Bảo chắp hai tay lại quì mọp xuống đất đánh binh một tiếng.Nữ lang nghe tiếng gã quì không khỏi động lòng hiếu kỳ, mở mắt nhìn thìthấy gã dập đầu xuống cửa sổ lạymấy lạy, miệng niệm :- Như Lai Phật TỔ ? Quan Thế âm BỒ Tát ? Ngọc Hoàng Đại Đế ? Văn ThùBỒ Tát ? Phổ Hiền BỒ Tát ? Tứ Đại Kim Cương ? Diêm Hoàng Phán Quan ? VÔThường Tiểu Quỷ ? . . .xin các vị nghe đây. Đệ tử là Vi Tiểu Bảo nhất định phải lấycô nương này làm vợ mới được. Dù sau khi đệ tử ch.ết đi có phải xuống tám mươitám tầng địa ngục, phải rút lưỡi cưa đầu, muôn kiếp chẳng đặng siêu sinh, đệ tửcũng cam chịu. Đệ tử lúc còn sống chẳng sợ gì thì lúc ch.ết đi việc gì mà sợ ? cô vợnày dù thế nào đệ tử cũng nhất đinh lấy rồi.Nữ lang thấy gã nói giọng sắt đanh chứ không phải lời phù phiếm hay đùagiỡn thì trong lòng khiếp sợ vô cùng.CÔ năn nỉ :- Đừng nói nữa ? Đừng nói nữa ?CÔ hằn học nói tiếp :- Ngươi giết quách ta đi là hơn, hay ngày ngày đánh đòn cũng được. Ta thùhận ngươi, nhất quyết . . .nhát quyết không chịu đâu.Vi Tiểu Bảo đáp :- CÔ nương ưng thuận là hay, mà không ưng thuận cũng thế