Chương 108: DƯƠNG DẬT CHI LÊN TIẾNG GIẢI VÂY

Cát Nhĩ Đan đã phẫn nộ đến trình độ không nhẫn nại được nữa, lại ngheHối Thông tán dương Vi Tiểu Bảo một cách quá lố thì không nghĩ gì nữa,lập tức lớn tiếng hô :- Há tỷ xí pá gì. Nầy má hùng. Cá nề tỷ tinh gì.Bọn vệ sỹ đứng Ở phía sau nghe vương tử hạ lệnh liền giơ tay lên.ánh hoàng quang lấp lánh, chín mũi kim tiêu chia nhau bắn tới trước ngựcHối Thông , Trừng Quan và Vi Tiểu Bảo.Hai bên đứng cách nhau rất gần. Cát Nhĩ Đan lại ra lệnh phát tiễn bằng tiếngmông cổ, mọi người đều chẳng hiểu hắn nói gì, nên không kịp đề phòng.Chín mũi kim tiêu vọt ra nhanh như chớp, thoáng cái đã đến trước ngực bangười.Hối Thông và Trừng Quan đều bật tiếng la ;- úi chà !Hối Thông lại sử ,phất nạp công, phất tay áo một cái cuốn lấy ba mũi phitiêuTrừng Quan chắp tay lại ra chiêu,Kính lễ Tam Bảo,.Ba mũi kim tiêu đều bị kẹp vào trong lòng bàn tay lão.Còn ba mũi tiêu bắn tới Vi Tiểu Bảo bật lên một tiếng ,chát, vang dội.Cả ba mũi đều bắn trúng trước ngực gã.Cả chín mũi kim tiêu đều đồng thời phát ra và tới đích cùng một lúc.Hối Thông và Trừng Quan có muốn cứu viện Vi Tiểu Bảo dĩ nhiên chẳng tàinào kịp được. Cả hai lão giật mình kinh hãi.Lại nghe thấy tiếng lách tách cả ba mũi tên cùng rớt xuống đất.Nguyên Vi Tiểu Bảo mặc bộ bảo y hộ thân, nên những mũi kim tiêu khôngđả thương được gã.Diễn biến này khiến cho bao nhiêu người trong đai điệ giật mình kinh hãi. HỌthấy Vi Tiểu Bảo còn nhỏ tuổi quá mà đã luyện thành, kim cương hộ thể thầncông,. Một môn nội công tối cao của phái Thiếu Lâm , trách nào họ chẳng kinh dị.Cát Nhĩ Đan thấy bản lĩnh Vi Tiểu Bảo gớm ghê quá chừng, bao nhiêu lửahận trong lòng đều tắt ngấm. Hắn tự nhủ :- VÕ công của Thiếu Lâm quả nhiên danh bất hư truyền.Xương tề lại nói :- VÕ công của chùa Thiếu Lâm nay chúng ta đã được chứng kiến, dĩ nhiênchẳng phải chỉ có hư danh, không bằng rắm chó. Nhưng trong quí tự mà oa tàngphụ nữ thì không khỏi tổn thương tới giới luật thanh qui.Hối Thông nét mặt sa sầm hỏi ;- Đại Lạt Ma nói thế chẳng khỏi có chỗ sai lầm. Tệ tự trước nay không đóntiếp nữ thí chủ lên chùa lễ Phật, vậyviệc oa tàng phụ nữ từ đâu mà ra ?Xương Tề cười đáp :- Trên chốn giang hồ người ta đồn đại ầm ỹ cả lên, có thể nói là chúng khẩuđồng từ.Hối Thông phương trượng tủm tỉm cười đáp ;- Những lời đồn đại tren chốn giang hồ, hà tất các vị phải để ý làm gì ? Tỷnhư sư đệ Hối Minh không để ngoại cảnh làm cho xúc động mới là giác ngộ đạo lýhuyền diệu. Cái đó chứng minh công phu về chính giáo.Xương tề Lat Ma nói :- Bần tăng lại nghe trong thiền phòng của vị tiểu cao tăng này ngấm ngầmlưu giữ một vị mỹ nữ tuyệt sắc giai nhân, mà lại là chính y dùng cường lực bắt đemvề Chẳng lẽ y với vị mỹ nữ đó tuyệt không một chút động tâm.Vi Tiểu Bảo lúc này đã hết nghẹt thở. Gã ngấm ngầm kinh hãi tự hỏi ;- Sao bọn họ lại biết vụ này.Sau dường như gã hiểu ra, bụng bảo dạ :- Phải rồi ? Vị tiểu cô nương mặc áo lam đã trốn đi, dĩ nhiên có về mách bọnsư trưởng. Những người này chắc là cứu binh của cô đưa tới định để giải cứu cho côvợ mình. Lão này bảo trong phòng ta có giấu mỹ nữ, thì ra cô vợ mình chốn ra màchưa gặp họ






Truyện liên quan