Chương 113: THAY LẠT MA BẢO VỆ PHỤ HOÀNG



Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi nói:Té ra tên phản tặc Ngô Tam Quế lớn mật đến thế ? Hắn dám pháibọn Lạt Ma đến mạo phạm lão Hoàng gia. Như vậy...như vậy chẳng là hắn đã côngnhiên tạo phản rồi ư ?Vua Khang Hy "xuỳ" một tiếng rồi bảo:- Nói khẽ chứ ? Trẫm chỉ biết tên tổng binh thủ hạ của hắn kết bạn đồng hànhvới bọn Lạt Ma . Còn hắn có tạo phản hay không thì hiện giờ chưa thể nói quyết.Vi Tiểu Bảo tâu:- Nhất định hắn là phản rồi ? Nếu hắn là hảo nhân thì sao lại sai đại tướng dướitrướng đi theo bọn Lạt Ma âm mưu ám hại lão Hoàng gia ?Vua Khang Hy đáp:- Dĩ nhiên hắn chẳng phải người tử tế.Nhà Vua trầm ngâm một chút rồi chậm rãi nói:- CÓ điều trẫm còn nhỏ tuổi thì chưa phải là đối thủ với hắn trong việc hànhquân chiến đấu, hay hơn hết chúng ta hãy chờ mấy năm nữa để trẫm trưởng thànhvà hắn già thêm ít nữa. Khi đó sẽ động thủ mới nắm vững phần thắng. Tiểu Quế Tử? Ngươi bất tất phải nóng nẩy. Chậm ngày nào là có lợi cho chúng ta ngày ấy. Haynói cách khác đối với hắn thêm phần nguy hại và thất bại.Vi Tiểu Bảo vội tâu:- Nếu hắn già rồi ch.ết mất, há chẳng là phước cho hắn ư ?Nhà Vua cười nói:- Cái đó là vận mệnh của hắn.Nhà Vua dừng lại một chút rồi tiếp:- Phụ Hoàng vừa ân cần dặn trẫm: Nếu không phải dụng binh gây chiên là hayhơn hết. Một khi đã xẩy ra cuộc chiến đấu thì bất luận thắng hay bại cũng là hạsách. Binh sĩ bị tử thương chẳng nói làm chi, trăm họ trong thiên hạ cũng bị khổ sởchẳng nhiều thì ít. Vậy Ngô Tam Quế có ch.ết sớm, chúng ta không cần phải độngthủ, thì dù không được đẹp đẽ cho lắm . . .Nhà Vua dừng lại một chút, Vi Tiểu Bảo xen vào:- Nhất định không tết đẹp chút nào.Vua Khang Hy cười nói:- Nhưng đối với quân sĩ và trăm họ thì lại là một hảo sự. Tiểu Quế Tử ? Nếungươi muốn coi việc hành quân đẹp mắt thì rồi có ngày trẫm cho đi theo đến LiêuĐông săn gấu, bắt cọp.Vi Tiểu Bảo cả mừng reo lên;- Tuyệt diệu? Thật là tuyệt diệu?Nhà Vua liếc mắt nhìn cửa thiền phòng khẽ nói:- Năm trẫm mới lên sáu, phụ Hoàng đã cho theo đi Liêu Đông, dự cuộc chănglưới vây bắt da thú. Bây giờ...Nhà vua chậm chạp bước đến bên cửa, đưa tay sờ vào cánh cửa gỗ, nước mắtlong lanh cơ hồ phát khóc.Sau một lúc. Nhà Vua quì mọp dưới đất lạy mấy lạy khẽ nói:- Xin phụ hoàng bảo trọng tấm thân. Hài nhi đi đây.Vi Tiểu Bảo cũng qùl xuống theo.Vua Khang Hy trở ra Đại hùng bảo điện. Khang Thân Vương Kiện Thư, hướngdẫn đô thống Kiêu Kỵ Doanh là Sát Nhĩ Châu, ngự tiền thị vệ chánh tổng quản làĐa Long cùng bọn Sách Ngạch ĐỒ cùng các quan đại thần tuỳ tùng hộ giá đã đợisẵn Ở đóMọi người thấy Hoàng Đế trở ra đều qùl xuống làm lễ tham kiến.Vua Khang Hy khoát tay một cái. Quần thần đều đứng cả dậy ngó trộm thấythấy vành mắt tiểu Hoàng Đế đỏ hoe. Hiển nhiên ngài đã khóc nhiều. Trong lòng ainấy đều kinh dị.Nhà Vua tuy còn nhỏ tuổi nhưng kiến thức hơn đời. Hiện nay ngài đã vượt lêntrên quần thần rất xa. Các đại thần trong triều đối với nhà Vua vừa sợ hãi vừa kínhcẩn. Không một ai dám coa dạ khinh khi ngài còn nhỏ tuổi.Tiểu Hoàng Đế mà khóc lóc là một chuyện lạ. Quần thần lại thấy mặt Vi TiểuBảo cũng có ngấn lệ thì thầm nghĩ.- Nhất định là gã thiếu niên thân tín của đức Hoàng thượng đã làm cho ngàiphải khóc nhiều. Không hiểu cặp thiếu niên này đã có chuyện gì?Nên biết đức Thuận Trị xuất gia Ở Ngũ Đài Sơn, Vua Khang Hy giữ rất cẩnmật. Dù người chí thân là con gái nhà Vua tức Kiến Ninh công chúa ngài cũng chohay thì dĩ nhiên quần thần biết thế nào được?Khang Thân Vương tiến lên một bước tâu:- Khải tâu thánh thượng? Mấy ngàn tên Lạt Ma làm huyên náo ngoài chùaThanh Lương không hiểu vì việc gì? Hiện đã bị bắt đem đến đây để chờ chỉ phátVua Khang Hy gật đầu phán:- Đưa người cầm đầu vào đây.Sát Nhĩ Châu liền áp giải ba tên Lạt Ma già mình mặc áo hoàng bào, ngoàikhoác áo cà sa màu đại hồng vào điện






Truyện liên quan