- Chương 1: Tiết tử
- Chương 2: Mất nhiều hơn được
- Chương 3: Niềm vui bất ngờ
- Chương 4: Lần đầu gặp gỡ như thế nào
- Chương 5: Xem như không thấy
- Chương 6: Vân hồ không vui
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21: Phiên ngoại 1
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59: Tấm lòng thuần khiết
- Chương 60: Nâng rượu xướng ca
- Chương 61: Vui buồn đan xen
- Chương 62: Dứt khúc hoan ca
- Chương 63: Hoàng hôn sóng biếc
- Chương 64: Tương tư khó mở
- Chương 65: Thiên sơn như mộng
- Chương 66: Ký ức mịt mờ
- Chương 67: Hương thơm vương vấn
- Chương 68: Ước nguyện sắt son, cùng người sóng bước
- Chương 69: Quên đi toan tính
- Chương 70: Thất thần gửi gắm tâm tư
- Chương 71: Hát cùng mây ngàn
- Chương 72: Họa diệt tộc
- Chương 73: Nước đổi dòng
- Chương 74: Sóng biếc ngàn trượng
- Chương 75: Tinh sương luôn đổi
- Chương 76: Mộng theo vạn dặm
- Chương 77: Hao tâm tổn trí
- Chương 78: Theo bước chàng
- Chương 79: Thâm tình gặp lại
- Chương 80: Cùng nắm tay nhau
- Chương 81: Lai thời cựu lộ
- Chương 82: Muôn vạn thâm tình
- Chương 83: Tâm duyệt quân hề
- Chương 84: Thư xa khó thật
- Chương 85: Tung tích nơi đâu
- Chương 86: Gặp lại….không nhận ra
- Chương 87: Bèo trôi khó dừng
- Chương 88: Rượu ngọc cùng nâng
- Chương 89: Đánh mất cơ hội
- Chương 90: Giấc mộng phù du
- Chương 91: Đừng nên khinh suất
- Chương 92: Hồng trần lặng tiếng
- Chương 93: Thù hận hư không, tháng năm muộn màng
- Chương 94: Mối hận một đời
- Chương 95: Phù sinh hiểu mộng
- Chương 96: Thúy tụ sinh hàn
- Chương 97: Băn khoăn lo lắng là đau khổ nhất
- Chương 98: Nửa đời còn lại, xin gửi biển ngàn
- Chương 99: Thiên nhai quyện khách (Chân trời xa xăm, mỏi chân lữ khách)
- Chương 100: Cùng tiến cùng lui
Thể loại: ngôn tình, tiên ma hai giới, huyền huyễn, oan gia hoan hỉ, HE
Số chương: 119 chương
Nhân vật: Thanh Loan ┃ phối hợp diễn: Nhạc Kha, Ly Quang, Lăng Xương, Đan Chu, …
Nàng là công chúa Phượng Tộc, miễn cưỡng xem như vậy đi.
Hắn là hoàng tử của Long Tộc, ừ, cũng miễn cưỡng xem như vậy đi.
Lúc ban đầu nàng nảy sinh tình cảm với hắn, lại phát hiện hắn chẳng những phong lưu, còn rất hay quên, vì bảo vệ mạng nhỏ, nàng đành phải dùng cách tôn trọng nhưng tránh gần gũi để đối xử với hắn.
Thật vất vả lắm hắn mới trở thành người bình thường, nói hết tâm sự với nàng, kết quả ——
Thân phận thật sự của hắn là con trai của Thiên Đế!
Mà nàng, là kẻ thù sống còn của Thiên Đình, công chúa của Tu La Tộc!
Hơn nữa thái tử Thiên Giới như hổ rình mồi, hoàng tử Giao Tộc yêu thầm đưa tình, công chúa Phượng Tộc oán hận khó yên. . . . . .
Ôi, phải phổ một khúc hoan ca long phượng trình tường, sao mà khó như vậy?
♥♥♥♥♥♥
Ta cúi đầu trước ánh mắt thúc bách cúa hắn, cực kỳ hèn mọn nói: “Ta đứng nhiên cũng biết mình chỉ là một con chim loan mồ côi, sống hay chết cũng có gì khác nhau, cũng không có bao nhiêu người bận tâm. Chỉ là…… Chỉ là tình huống hôm nay nguy hiểm như vậy, tam điện hạ ra tay tương trợ, cùng với lần trước thiếu chút nữa hồn phi phách tán, cũng được tam điện hạ bảo toàn, Thanh Loan vô cùng cảm kích, lại không biết làm sao báo đáp!”
Ánh mắt của hắn bình tĩnh, thản nhiên nói: “Nếu không cách nào báo đáp, vậy lấy thân báo đáp đi?”
Ách…… ở thế gian nếu nói đến tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân này, dù sao kết cục vẫn là mỹ nhân lấy thân báo đáp. Nếu đặt ở tiên giới, nguyên bản này cũng có thể được.
Chỉ là, hắn cứu ta không chỉ một lần, hơn nữa lần đó đấu bại Côn Bằng chìm vào Đông Hải, đã là lần thứ ba cứu ta trong tình cảnh nguy hiểm.
Ta lại hiểu rất rõ về nguồn gốc của hắn, con rồng này có cái tật xấu là hay quên, nếu như ta xem câu nói này của hắn là thật, sau khi tránh khỏi kiếp nạn khó khăn này, có một ngày thành thân với hắn, khi rời giường vào ngày thứ hai sau đại hôn, hắn đứng ở đầu giường đánh giá ta một lúc, rồi lại hỏi một câu: “Vì sao ngươi ngủ trên giường của ta?”
Mẹ ơi…… Ta nên trả lời như thế nào?
Cái tật xấu này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, lại càng quan trọng.
Nếu như sau này ta cùng với hắn lại có con, sau một giấc ngủ hắn thức dậy không chấp nhận đứa con này, người bên ngoài tất nhiên sẽ cho rằng ta đã làm chuyện không có thể diện. Mặc dù tiên gia chưa từng có chuyện “Trầm đường” (*) — đương nhiên, Đông Hải vốn chính là ao lớn, hơn nữa lại không có cái ao nào lớn hơn Đông Hải – chuyện trầm đường quả thực làm chuyện phí công. Nhưng nước miếng của người ngoài rất đáng sợ làm cho ta chết chìm.
(*)Trầm đường: là tục bỏ nam nữ thông gian vào lồng heo làm bằng tre trúc, nhét tảng đá lớn vào rồi quăng xuống sông.
Long Phượng Trình Tường: Là một trong những hoa văn cát tường truyền thống của Trung Quốc. Trên bức tranh, long và phượng, mỗi con chiếm một nửa. Long là long đang bay lên trời, há miệng quay đầu về phía phượng, Phượng là phượng đang bay lượn, giương cánh xòe rộng, đưa mắt nhìn long, mang ý nghĩa cát tường, hòa hợp.