Chương 44: Bảo hộ an toàn
Trước đây Phó gia và Mộc gia vốn có hôn ước, chẳng qua hôn ước kia là chuyện của thế hệ trước, hơn nữa còn chỉ là ước hẹn ngoài miệng mà thôi, cho nên Phó gia thờ ơ đối với ước định kia.
Bọn họ là gia tộc chiếm cứ thành phố Long lâu năm, tất cả việc làm đều tôn trọng tổ huấn, bởi vậy vẫn không có làm ra chuyện bội ước.
Nhưng đây cũng chỉ là trước khi thiếu gia Phó Cảnh Phi của Phó gia trưởng thành. Lúc đó trong hôn ước có một câu như vầy, đợi sau khi Phó Cảnh Phi trưởng thành là có thể có tư cách làm ra sự lựa chọn của mình.
Chuyện hôn ước có thể trở thành sự thật hay không, hoàn toàn xem ý nghĩ của anh.
Nếu Phó Cảnh Phi không muốn cưới tiểu thư của Mộc gia, chỉ cần anh nói một câu, hôn ước sẽ không còn giá trị.
Đối với người nhà họ Phó mà nói, đương nhiên là đang mong đợi Phó Cảnh Phi huỷ bỏ hôn ước. Còn thật sự muốn người thừa kế của Phó gia cưới một tiểu thư gia thế bình thường?
So với Phó gia, Mộc gia đúng là vẫn còn kém một chút, không đáng để Phó gia tuân theo ước định.
Mà cũng giống như dự đoán của người nhà họ Phó, tính cách của Phó Cảnh Phi vốn là tuỳ ý, không chịu bị khống chế, chuyện anh muốn làm luôn từ xưa tới nay chưa từng ai có thể ngăn cản anh.
Sau khi anh nghe nói mình có hôn ước thì phản ứng đầu tiên chính là chân mày nhăn lại, sau đó nói: “Hôn ước? Bất kể là với ai, đều huỷ bỏ đi.”
Cứ như vậy, một câu nói của anh đã kết thúc hôn ước vài chục năm. Lúc đó đối với Mộc Lạp Lạp mà nói coi như là một tin tức tốt.
Nhưng mà ngày tháng tốt lành của Mộc Lạp Lạp cũng không dài. Cô hoàn toàn không biết vào bữa tiệc sinh nhật của mình, tại sao Phó Cảnh Phi muốn trước mặt những nhân vật nổi tiếng của các giới nói ra lời khôi phục lại hôn ước.
Lúc trước, người bội ước là anh, sau đó muốn đính ước lại cũng là anh.
Thật ra thì không chỉ Mộc Lạp Lạp, ngay cả người nhà họ Phó cũng khiếp sợ với cách làm đêm đó của Phó Cảnh Phi. Rốt cuộc tại sao anh đột nhiên nói khôi phục hôn ước, hơn nữa không có một chút dấu hiệu báo trước nào?
Nhất cử nhất động của anh từ xưa tới nay chưa từng ai có thể không chế, cũng không ai có thể biết trước suy nghĩ của Phó Cảnh Phi. Bởi vậy khi người nhà họ Phó biết tin tức thì tin Phó gia và Mộc gia lại lần nữa quan hệ thông gia đã truyền khắp thành phố Long.
Có một câu nói của Phó thiếu gia, cuộc hôn ước này mới thật sự chắc chắn, sẽ không thay đổi.
Lúc ấy, nhất là ông nội của Phó Cảnh Phi, vốn đều đã nghĩ đến tìm kiếm ứng viên môn đăng hộ đối làm vợ Phó Cảnh Phi, nhưng lại bị hành động bất ngờ của Phó Cảnh Phi mà bị bỏ dở.
Phó gia tất nhiên sẽ không hài lòng đối với Mộc Lạp Lạp. Không nói tới ở trong xã hội, Mộc gia và Phó gia không môn đăng hộ đối, gia sản của Mộc gia cũng kém hơn Phó gia quá mức rõ ràng. Rất nhiều người nhà họ Phó thật ra đều phản đối, chẳng qua vì hôn ước ban đầu do thế hệ trước định ra, lại có tổ huấn áp chế nên mới không có bội ước.
Hơn nữa, ban đầu Phó gia vẫn hài lòng đối với bản thân Mộc Lạp Lạp, dù gì cũng coi là một tiểu thư khuê các đi, rốt cuộc miễn cưỡng phù hợp yêu cầu. Nhưng từ sau khi Mộc Diệp xuất hiện, Mộc Lạp Lạp lâm vào ý nghĩ báo thù, bị ý nghĩ báo thù làm mờ hai mắt, dưới mọi mưu kế của Mộc Diệp khiến cho mọi người bị hiểu lầm, khiến cho mọi người đều cho rằng cô là một người ác độc, đối với em gái ruột cũng có thể ra tay ác độc.
Phẩm hạnh của Mộc Lạp Lạp có vấn đề như vậy tất nhiên càng không có tư cách bước vào Phó gia. Nhưng không ai ngờ rằng Phó Cảnh Phi sẽ sau khi Mộc Lạp Lạp bị đuổi ra khỏi Mộc gia thì liền đón cô về, từ đó về sau bắt đầu nuôi nhốt, thay cô ngăn chặn tất cả công kích bên ngoài, cho cô một môi trường đầy đủ an toàn.
Có rất nhiều chuyện Mộc Lạp Lạp đều không biết, ví dụ như cô cho rằng Phó Cảnh Phi chỉ là muốn nuôi nhốt cô, thật ra anh xây dựng cho cô một vòng bảo hộ kiên cố, để cho cô có thể không bị bên ngoài quấy rối nhiều.
Rất nhiều người nhà họ Phó đều muốn thăm dò Mộc Lạp Lạp, đồng thời cũng có rất nhiều người đang suy nghĩ làm thế nào để gặp Mộc Lạp Lạp, tốt nhất là có thể dùng ngôn ngữ hoặc tiền bạc khiến cho cô biết khó mà lui mới được.
Thời điểm đó Mộc Lạp Lạp thật ra bị Phó Cảnh Phi nhốt trong một môi trường hoàn toàn an toàn, mới có thể tránh khỏi đả kích của nhiều người.
Nhưng những điều này cô đều không biết.
Phó Ngộ không khỏi nghĩ, nếu không có Phó Cảnh Phi dùng hết toàn lực bảo vệ, có lẽ bây giờ Mộc Lạp Lạp cũng không cách nào sống an ổn như vậy. Bởi vì chỉ cần cô cùng Phó Cảnh Phi dính líu chút quan hệ liền quyết định không cách nào trải qua cuộc sống yên tĩnh.
Đó là những điều mà người muốn trở thành người của Phó Cảnh Phi phải chịu.
Mà Phó Cảnh Phi đã nhiều ngày không trở về nhà lớn của Phó gia. Ông cụ nhà họ Phó điều tr.a biết được khoảng thời gian gần đây Phó Cảnh Phi ngoại trừ ở công ty thì hầu như tất cả thời gian đều ở nhà cùng Mộc Lạp Lạp.
Hôm đó ông cụ xém chút nữa đã ném ra cây ba-toong ở trong tay, đại khái là vì đau lòng cháu nội của mình.
Bởi người nhà họ Phó đều nghĩ, gia thế bối cảnh đều có thể là một chuyện khác, nhưng phẩm hạnh của Mộc Lạp Lạp xấu như vậy, người tâm địa ác độc tuyệt đối không thể bước vào Phó gia.
Cho nên ông cụ mới phái Phó Ngộ đến thăm dò trước một chút.
Phó Ngộ có chút bất đắc dĩ. Hôm nay anh ta thật ra đến để thăm dò, nhưng càng thăm dò càng băn khoăn nên làm cái gì bây giờ?
Nói Mộc Lạp Lạp là một người phụ nữ lòng dạ rắn rết, kiêu căng ngạo mạn không coi ai ra gì, sao hôm nay anh ta nhìn thấy hoàn toàn không phải là như vậy?
Phó Ngộ nghĩ, có lẽ nên thôi việc nhân viên tình báo của Phó gia.