- Chương 1: Người phụ nữ ác độc sống lại
- Chương 2: Từng đi hướng diệt vong
- Chương 3: Vắt hết óc
- Chương 4: Bắt đầu báo thù
- Chương 5: Bước ra bước đầu tiên
- Chương 6: Phó Cảnh Phi trở lại
- Chương 7: Bữa cơm sau này do em phụ trách đi
- Chương 8: Bảo vệ đồ ăn
- Chương 9: Lần đầu gặp gỡ
- Chương 10: Thẳng thắn
- Chương 11: Khơi thông
- Chương 12: Bắt đầu hành động
- Chương 13: Con mồi cắn câu
- Chương 14: Nhiệm vụ hoàn thành
- Chương 15: Bánh bông lan
- Chương 16: Em có tôi thích là đủ rồi
- Chương 17: Đổ máu
- Chương 18: Không suông sẻ
- Chương 19: Lối hẹp gặp gỡ
- Chương 20: Mộc Lạp Lạp, về nhà
- Chương 21: Chờ em đút cho tôi
- Chương 22: Tặng em
- Chương 23: Chớ quên hôn ước
- Chương 24: Bạn gái của tổng giám đốc
- Chương 25: Máu huyết sôi trào
- Chương 26: Kẻ thù gặp nhau
- Chương 27: Mạch não thần kỳ
- Chương 28: Chị
- Chương 29: Em rất tốt
- Chương 30: Thay quần áo
- Chương 31: Thay toàn bộ
- Chương 32: Tôi cùng với em
- Chương 33: Đến trễ
- Chương 34: Rất nể mặt
- Chương 35: Chân chạy việc vặt
- Chương 36: Háo hức về nhà
- Chương 37: Cháy rừng
- Chương 38: Tâm tư khác nhau
- Chương 39: Chờ mong vô vị
- Chương 40: Động lực
- Chương 41: Không thay đổi
- Chương 42: Khách không mời mà đến
- Chương 43: Đùa giỡn
- Chương 44: Bảo hộ an toàn
- Chương 45: Quan hệ thế nào
- Chương 46: Giải đáp
- Chương 47: Uy hiếp
- Chương 48: Cố tình bắt nạt
- Chương 49: Về sớm một chút
- Chương 50: Phiền phức tới cửa
- Chương 51: Vì hoạ được phúc
- Chương 52: Chờ mong giao chiến
- Chương 53: Phát hiện kẻ chủ mưu
- Chương 54: Phiền phức tới cửa
- Chương 55: Mượn đao giết người
- Chương 56: Nể tình Mộc Diệp
- Chương 57: Vô tội thả ra
- Chương 58: Mạn Đà La
- Chương 59: Hung hăng bạt tai
- Chương 60: Vành mắt đỏ
- Chương 61: Chính là khinh người quá đáng
- Chương 62: Không thể bỏ qua
- Chương 63: Rất muốn khóc
- Chương 64: Mặt đen
- Chương 65: Khom lưng
- Chương 66: Khe nứt
- Chương 67: Tốt nhất không nên
- Chương 68: Có qua có lại
- Chương 69: Kẻ thù gặp lại
- Chương 70: Chẳng phải là diễn trò thôi sao
- Chương 71: Diễn xuất
- Chương 72: Về nước
- Chương 73: Trên đường đi
- Chương 74: Vạch trần
- Chương 75: Bạt tai
- Chương 76: Đen mặt
- Chương 77: Là ai quyến rũ cậu
- Chương 78: Cậu không có bộ dáng đẹp trai như tôi
- Chương 79: Xấu xa
- Chương 80: Khế ước bán thân
- Chương 81: Ký
- Chương 82: Đùa giỡn
- Chương 83: Nguyên do
- Chương 84: Thổ lộ hết
- Chương 85: Sau khi hôn
- Chương 86: Cô sẽ chọn
- Chương 87: Cô sẽ chọn tôi
- Chương 88: Nhắc nhở
- Chương 89: Bao trọn
- Chương 90: Đào hoa
- Chương 91: Phó Cảnh Phi khá là đẹp trai
- Chương 92: Hồng Môn Yến
- Chương 93: Cây bông vải chứa thép
- Chương 94: Lựa chọn khó cả đôi đường
- Chương 95: Tình cảm ngàn vàng
- Chương 96: Nhận
- Chương 97: Cô vợ nhỏ
- Chương 98: Giác ngộ
- Chương 99: Chỉ cần để ý tôi
- Chương 100: Hôn chúc ngủ ngon
Chuyển ngữ: Pussycat
Thể loại: Trọng sinh, hiện đại
Độ dài: 67 chương
Chuyện trước khi sống lại là như vầy:
Đối với em gái thì giày vò ăn hiếp, chắp tay tặng gia sản cho người đàn ông cặn bã, trêu chọc tới vị hôn phu thần kinh biến thái, có thể nói là nổi tiếng xấu xa, báo ứng liên tục, cuối cùng chết.
Chuyện sau khi sống lại là như vầy:
Ăn hiếp em gái?
Mối thù giết mẹ của cô, có thể nào không báo!
Gia sản bị lừa gạt?
Mối thù lừa gạt như vậy, có thể nào không báo!
Nhưng mà cái vị hôn phu kia?
Khi thế gian phỉ báng cô, ức hiếp cô, nhục mạ cô, mắng cô, lừa cô, chỉ có y còn nguyện đứng ở bên cạnh cô. Vị hôn phu này là người như thế nào?
Có người nói, gia thế y hiển hách, bối cảnh hùng mạnh, bàn tay che trời ở thành phố Long.
Có người nói, y buồn vui thất thường, tuỳ ý kiêu ngạo, khiến người khác kiêng nể vạn phần.
Có người nói, y mặt mũi tuấn tú, gợi tình, giương môi cười nhạt ngay cả phong cảnh xung quanh mình đều say đắm. Y dùng hết thủ đoạn để có được cô.
Y nghĩ hết biện pháp để nuôi nhốt cô.
Y dùng tất cả tâm tư cưng chiều cô. Cho dù lúc bắt đầu, cách thức yêu thương có chút điên cuồng cố chấp, nhưng vẫn là tình yêu.
Cho dù linh hồn của cô sớm đã ngàn vết thương trăm lỗ hổng, nhưng vẫn có y sẵn lòng đến bù vào.
Tiểu kịch trường:
Một
Ngày nào đó, khi Mộc Lạp Lạp bị vị hôn phu biến thái Phó Cảnh Phi nuôi nhốt ở trong nhà.
“Nếu muốn báo thù thì ký phần khế ước bán thân này.” Người đàn ông nào đó giọng nói trầm khàn, thành thật chất phác, dụ dỗ.
“… Anh cũng đã là vị hôn phu của tôi.” Còn cần ký khế ước bán thân gì?
“Không có hiệu lực của pháp luật thì không tính, chẳng lẽ bây giờ em muốn kết hôn với tôi?”
“…”
“Được rồi, khế ước bán thân đã không còn giá trị, kết hôn đi.” Người đàn ông nào đó sâu xa cười một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ đắc ý.
“Tôi ký!”
Hai
Ngày nào đó, thù lớn đã được báo, Mộc Lạp Lạp khẽ hát ở trong phòng.
“Sao anh cảm thấy em gần đây hơi kỳ lạ?” Người đàn ông nào đó híp mắt lại.
“Có sao? Em rất bình thường mà, nhất định là anh nhìn lầm rồi.”
“Có phải là em lại nghĩ đến làm thế nào rời khỏi anh!” Người đàn ông nào đó nghiến răng nghiến lợi.
Mộc Lạp Lạp chỉ có thể quàng cánh tay lên cổ người đàn ông, ghé vào lỗ tai anh ta khẽ nói: “Phó Cảnh Phi, em chỉ là đang suy nghĩ làm sao đổi khế ước bán thân thành… Để cho em nuôi anh?”
Ba
Ngày nào đó, rốt cuộc được tự do, Mộc Lạp Lạp tâm trạng thật tốt chuẩn bị ra ngoài dạo phố.
“Không về ăn cơm tối, không cần chờ em!”
“Em hẹn ai?” Người đàn ông nào đó vẻ mặt bình tĩnh.
“Là người thầm mến em trước đây thời đại học, nghe nói em bây giờ thay đổi tốt hơn, hẹn em đi xem phim.”
“Vậy à.” Người đàn ông nào đó vẻ mặt trở nên lạnh lẽo.
“Nghe nói anh ta bây giờ thay đổi dễ nhìn hơn so với thời đại học ý.”
“Mộc, Lạp, Lạp.” Người đàn ông nào đó nổi giận. “Xem ra là em muốn tiếp tục ở chỗ này, không muốn ra ngoài.”
Mộc Lạp Lạp giãn mặt ra, cười to, nhào về phía Phó Cảnh Phi vẻ mặt ghen tuông: “Người em nói là anh á, ông xã.”
Đây là câu chuyện sau khi sống lại của một người phụ nữ giả ác độc, nỗ lực báo thù, biến một người đàn ông xấu xa phúc hắc thành một chú chó trung thành.
Cũng là câu chuyện của nhân vật nữ chính phấn đấu kiếm tiền, đồng thời phải nuôi nổi nhân vật nam chính và cùng y yêu thương lẫn nhau!
*Tên của tác giả có nghĩa là: Rau Thơm Thịt Bò Bánh Chẻo