- Chương 1: Duyên phận thoáng qua
- Chương 2: Vĩnh viễn không muốn gặp lại
- Chương 3: Vô pháp tha thứ tổn thương
- Chương 4: Không có biện pháp dự đoán sai lầm
- Chương 5: Nhân tình biết thời biết thế
- Chương 6: Nghiệt duyên dứt bỏ không ngừng
- Chương 7: Gặp gỡ vạn phần chờ đợi
- Chương 8: Chuyện cũ rõ ràng ở trước mắt
- Chương 9: Đánh cuộc thận trọng của phú hào
- Chương 10: Thận trọng thăm dò
- Chương 11: Nắm chặt thời cơ biểu lộ
- Chương 12: Thân thế vận mệnh bất công
- Chương 13: Thân tình vòng vòng
- Chương 14: Sinh nhật tình ý kéo dài
- Chương 15: Khúc mắc không muốn vạch trần
- Chương 16: Tỉ mỉ trù tính chăm sóc
- Chương 17: Tình địch không mời mà đến
- Chương 18: Lý giải đối mặt tình yêu
- Chương 19: Ác mộng xua không đi
- Chương 20: Đối kháng không có phần thắng
- Chương 21: Vén ra mây mù mê hoặc
- Chương 22: Vận sức chờ phát động phản kích
- Chương 23: Vô pháp chọt rách mập mờ
- Chương 24: Lo lắng đồng cảm lẫn nhau
- Chương 25: Tâm tư vô pháp nói rõ
- Chương 26: Ân cần thăm hỏi trì trệ thật lâu
- Chương 27: Đồng ngôn vô kỵ nặng nề
- Chương 28: Khúc nhạc đệm chặn ngang một cước
- Chương 29: Ngấm ngầm mưu tính lục đục với nhau
- Chương 30: Trầm mặc cự tuyệt quen biết nhau
- Chương 31: Vô pháp thoát ra mê mang
- Chương 32: Lòng tốt tránh cho lúng túng
- Chương 33: Thân tình quý giá
- Chương 34: Lựa chọn đi hoặc không đi
- Chương 35: Vạch trần đáp án chân tướng
- Chương 36: Đau xót giấu ở đáy lòng
- Chương 37: Chất vấn mở rộng cửa lòng
- Chương 38: Từng người chia sẻ tâm sự
- Chương 39: Phong cách nhận thân đặc biệt
- Chương 40: Kế hoạch còn chưa hoàn thiện
- Chương 41: Lựa chọn đơn giản phức tạp
- Chương 42: An bài liên kết chặt chẽ
- Chương 43: Kết thúc cũng là bắt đầu
- Chương 44: Tương ngộ đợi đã lâu
- Chương 45: Dây dưa không biết xấu hổ
- Chương 46: Đúng lúc ra tay cứu giúp
- Chương 47: Kết cục kỳ vọng hạnh phúc (chính văn hoàn)
Thể loại: Sinh tử văn, mặt liệt bá đạo công, nhị hóa thoát tuyến thụ, 1×1, HE
Tình trạng: Hoàn (47 chương + 5 PN)
Edit & beta: Holy
Lâm Ngạn vào trước năm hai mươi tuổi luôn cảm thấy hài lòng với cuộc sống mình đúng là thật sự quá may mắn, mặc dầu ông trời bắt công không cho cậu được cuộc sống hạnh phúc cùng cơ thể khỏe mạnh nhưng lại cho cậu có mẹ nuôi yêu thương cậu hết mực, lại có thêm đại ca nâng niu cậu trên tay. Đáng tiếc, hết thảy mộng đẹp đều tan vỡ tại buổi tối làm cậu thống khổ.
Người thân phản bội, đại ca nhẫn tâm, thoáng cái liền đem cậu đẩy vào địa ngục, chỉ có hai bé con bởi vì tội nghiệt đó mà xuất hiện cho cậu dũng khí sống tiếp. Thế nhưng một ngày nào đó, người đàn ông từng chà đạp cậu kia tìm được cậu, mang bé con của cậu đi, thuận tiện cũng dắt cậu đi luôn.
Người đàn ông bá đạo, không cho phép dùng tội nghiệt để hình dung khởi đầu của bọn họ, hắn nói đó là duyên phận…
Lâm Ngạn nhìn gương mặt chăm chú của người nọ, nở nụ cười, hóa ra mưa gió qua đi hạnh phúc vẫn đáng giá để chờ mong như cũ.
Tóm tắt
Tác giả: Chuyện xưa tốt đẹp của mặt than Chu Mặc để ôm được mỹ nhân về, bắt lấy bé con, đào bẫy, sau cùng thành công tóm được nhị hóa Lâm Ngạn.
Bạn đọc: Đây là câu chuyện kể về một nhị hóa thoát tuyến thụ mang theo hai bé con (ngự tỷ ngạo kiều Lâm Thang Viên, shota bán manh Lâm Đậu Bao) sau đó lần thứ hai vô tình gặp gỡ phúc hắc chung tình công, không thể không tự chui đầu vào lưới “gả vào” nhà giàu có.
Chú thích:
- Nhị hóa: đồ ngốc, ngốc nghếch
- Thoát tuyến: thoát ra tuyến đường bình thường => tưng tửng, không được bình thường
- Tên của hai bé này nghĩa là Bánh Trôi và Bánh Đậu :v