Chương 75: An Ninh
Phòng họp tại trụ sở cơ quan nhà nước.
Không gian phòng họp lớn bao trùm một bầu không khí nghiêm trang, căng thẳng đến ngột ngạt.
Màu xám chủ đạo trên tường kết hợp với ánh sáng trắng lạnh lẽo từ trần nhà càng làm nổi bật vẻ khắc nghiệt của cuộc họp.
Tại chiếc bàn dài hình oval, các quan chức cấp cao ngồi ngay ngắn, ánh mắt đầy tập trung hướng về màn hình lớn đầu phòng.
Hình ảnh cuộc triển lãm quốc tế sắp tới và các thông tin liên quan đến Trần An lần lượt được trình chiếu, từng con số, từng biểu đồ xoay chuyển một cách chậm rãi nhưng đầy sức nặng.
Mở đầu cuộc họp, chủ tọa Trịnh Văn, người đàn ông trung niên với mái tóc muối tiêu, ánh mắt sắc sảo chậm rãi đứng lên từ ghế chủ trì.
Ông gõ nhẹ đầu ngón tay lên mặt bàn gỗ, âm thanh tuy nhỏ nhưng đủ để thu hút sự chú ý của cả căn phòng.
Giọng nói trầm ổn của ông vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng.
“Thưa các đồng chí, cuộc họp hôm nay có ba vấn đề cấp bách cần giải quyết.”
Ông dừng lại một nhịp, ánh mắt sắc lạnh quét qua từng người.
“Thứ nhất, đảm bảo an ninh tuyệt đối cho cuộc triển lãm quốc tế sắp tới.”
Hình ảnh trên màn hình chuyển sang sơ đồ bố trí sự kiện, kèm theo danh sách các quan chức, nhà đầu tư và đối tác nước ngoài.
“Thứ hai, chúng ta cần giải quyết vấn đề rò rỉ thông tin cá nhân của Trần An.”
Một loạt tấm ảnh xuất hiện trên màn hình, cho thấy những bài viết, thông tin nhạy cảm đã bị rò rỉ ra nước ngoài, gây ra không ít lo ngại.
“Và cuối cùng, chúng ta sẽ xem xét lại toàn bộ dự án ARK – Thành phố ngầm do chính Trần An đề xuất.”
Không khí trong phòng bỗng chùng xuống. Những ánh mắt lo lắng giao nhau, bởi ai cũng hiểu dự án ARK không chỉ đơn thuần là một dự án nhỏ, mà nó còn ảnh hưởng đến nhiều vấn đề khác.
Trịnh Văn dừng lại, giọng nói chậm rãi nhưng đầy uy quyền.
“Như mọi người ở đây đã biết. Trần An không chỉ là một thiên tài khoa học, mà còn là một nguồn lực quý giá của đất nước.”
“Bất kỳ mối đe dọa nào đối với cậu ấy đều không thể xem nhẹ. Tôi mong các đồng chí tập trung tối đa vào những vấn đề này.”
Tất cả gật đầu đồng tình. Sự nghiêm trọng của tình hình đã trở nên quá rõ ràng.
Bên phía Bộ Công an, Đặng Hòa, một người đàn ông trung niên với dáng vẻ điềm đạm nhưng ánh mắt sắc sảo, đứng lên từ ghế của mình. Ông điều chỉnh micro, giọng nói bình tĩnh nhưng chậm rãi đầy trọng lượng.
“Thưa các đồng chí, cuộc triển lãm lần này thu hút sự quan tâm của rất nhiều quốc gia và tổ chức quốc tế.”
Màn hình hiển thị danh sách các đối tác tham dự mà phía Trần An cung cấp, kèm theo thông tin chi tiết về những cá nhân có thể gây nguy cơ rủi ro. Đặng Hòa tiếp tục.
“Các sản phẩm công nghệ từ phía Trần An, đặc biệt là hợp chất ProtoVita, đã và đang trở thành mục tiêu của nhiều thế lực ngoài nước.”
“Điều này đồng nghĩa với việc nguy cơ xâm nhập, phá hoại, thậm chí có án mạng là hoàn toàn có thể xảy ra.”
Những lời nói của ông khiến cả phòng chìm vào suy tư nặng nề. Đặng Hòa quét mắt nhìn từng người trước khi kết luận.
“Chúng tôi đã triển khai một kế hoạch an ninh chi tiết, bao gồm.”
“Lực lượng ngầm trà trộn, giám sát 24/7 bằng cả nhân sự và camera.”
“Tuy nhiên, để đạt hiệu quả tối ưu, chúng tôi cần sự phối hợp từ phía các đơn vị liên quan.”
Ngồi ở phía đối diện, Ngô Quang, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng, một người đàn ông với gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén, chậm rãi gật đầu. Ông đặt hai bàn tay lên bàn, giọng nói trầm thấp nhưng đầy uy lực.
“Bên quân đội chúng tôi cũng đã sẵn sàng triển khai đội phản ứng nhanh, lực lượng tinh nhuệ, sẵn sàng đối phó với mọi tình huống khẩn cấp. Tuy nhiên…” ông dừng lại, ánh mắt hướng về màn hình.
“…Chúng tôi cần có thêm thông tin chi tiết từ phía của Trần An, để xác định và vá những lỗ hổng an ninh tiềm ẩn.”
Trịnh Văn gật đầu, giọng nói không để lộ cảm xúc.
“Điều đó sẽ được thực hiện ngay lập tức. Tôi muốn có một bản kế hoạch an ninh hoàn chỉnh đặt trên bàn tôi vào cuối tuần này.”
Cả phòng họp vang lên một loạt tiếng gật đầu tán thành.
Trịnh Văn đan hai tay lại, ánh mắt sắc bén quét qua từng người, giọng nói đầy trọng trách.
“Chúng ta không chỉ bảo vệ một sự kiện nhỏ. Chúng ta đang bảo vệ cả tương lai của đất nước.”
Mọi người trong phòng đồng loạt gật đầu. Căn phòng chìm vào sự im lặng trong vài giây trước khi sang vấn đề tiếp theo
Ánh sáng trên màn hình lớn đột ngột chuyển đổi, hàng loạt dữ liệu nhạy cảm về Trần An và thông tin liên quan đến gia đình cậu xuất hiện.
Lâm Khải, cố vấn an ninh mạng tuy trẻ tuổi nhưng đầy kinh nghiệm trong vấn đề này, hắn bước lên.
Dáng người gầy gò nhưng ánh mắt sắc bén ẩn chứa sự tỉnh táo. Giọng nói của hắn vang lên, rõ ràng và đầy tính khẩn trương.
"Thưa các đồng chí, trong thời gian gần đây, một lượng lớn thông tin cá nhân của Trần An đã bị rò rỉ trên các diễn đàn ngầm quốc tế. Qua phân tích ban đầu, chúng tôi nghi ngờ đây là hành động có chủ đích từ các tổ chức tình báo nước ngoài."
“Và cũng có thể là từ trong nội bộ của chúng ta.”
Hắn dừng lại, hít một hơi sâu rồi tiếp tục.
"Nếu không kiểm soát kịp thời, nguy cơ Trần An trở thành mục tiêu của các cuộc tấn công dù là trực tiếp hay gián tiếp là rất cao."
Không khí trong phòng chùng xuống.
Trịnh Văn siết chặt tay thành nắm đấm, ánh mắt tối sầm lại. Giọng ông trầm xuống có phần khó chịu.
"Việc này là không thể chấp nhận được. Trần An không chỉ là một nhà khoa học, mà còn là nhân tài của đất nước.”
“Bên bộ tham mưu đã tính toán xong, bất kỳ tổn hại nào xảy ra với cậu ấy, thì tổn thất cho nền khoa học nước nhà cũng là rất lớn.”
“Chỉ tính đến việc trong các tháng này, số lượng thành tựu của nước ta đã sấp sỉ bằng 10 năm trước cộng lại.”
“Mọi người nghe vậy thì cũng hiểu rồi chứ.”
Đặng Hòa, đại diện Bộ Công an, khẽ gật đầu, đồng tình với Trịnh Văn. Rồi ông cất giọng trầm ổn nói.
"Chúng tôi biết điều đó, và cũng đã mở cuộc điều tr.a nhằm truy tìm nguồn gốc của vụ rò rỉ.”
“Tuy nhiên, để ngăn chặn triệt để, cần có sự phối hợp chặt chẽ từ các bên. Đồng thời, tôi đề xuất triển khai một đội bảo vệ đặc biệt dành riêng cho Trần An và gia đình cậu ấy."
“Dù nghe nói phía bộ tư lệnh đã cử đội đặc nhiệm bảo vệ, nhưng tôi thấy chỉ như vậy là không đủ.”
Trịnh Văn không chần chừ, giọng dứt khoát.
"Hãy làm đi, phía hội đồng cũng đã thông qua rồi. Nhưng nếu vẫn có thêm bất kỳ sơ suất nào, tôi sẽ không tha thứ cho bất cứ ai."
Ánh mắt ông quét qua từng người trong phòng, như muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của vấn đề.
Sau khi vấn đề an ninh cá nhân được tạm gác lại, màn hình chuyển sang hình ảnh chi tiết về Dự án ARK, Thành phố ngầm, một bản thiết kế phức tạp với các đường nét chi chít, những con số về địa chất, nguồn năng lượng, và tác động môi trường hiện lên.
Vũ Phong, đại diện Bộ Tài nguyên và Môi trường, một người đàn ông có gương mặt cương nghị, mái tóc hoa râm vuốt gọn, đứng lên phát biểu. Giọng nói ông trầm ấm nhưng đầy sự thận trọng.
"Dự án ARK của Trần An thực sự là một bước đột phá. Không chỉ mang lại giải pháp cho vấn đề khu dân cư, mà còn mở ra những cơ hội kinh tế lớn nhờ khai thác không gian ngầm."
Ông dừng lại, ánh mắt lướt qua những gương mặt trong phòng trước khi tiếp tục.
"Tuy nhiên, chúng tôi lo ngại về tác động môi trường cũng như ảnh hưởng đến cấu trúc địa chất. Việc xây dựng một khu vực rộng lớn dưới lòng đất liệu có thể gây sụt lún hoặc ảnh hưởng đến các khu vực lân cận hay không?"
Ngô Quang, đại diện Bộ Quốc phòng, khoanh tay trước ngực, ông có phần hơi hứng ủng hộ cho Trần An.
"Chúng tôi hoàn toàn nhận thức được mức độ ảnh hưởng của dự án này đối với những thứ đồng chí vừa nói."
Ông hơi ngả người về phía trước, giọng điềm đạm nhưng đầy uy quyền.
"Dẫu vậy, bên bộ quốc phòng vẫn đồng ý với ý kiến ban đầu là tiếp tục ủng hộ Trần An triển khai dự án.”
“Vì thành phố ngầm ARK không chỉ là nơi trú ẩn, mà còn có thể trở thành một pháo đài chiến lược trong tình huống khẩn cấp."
Trịnh Văn gật đầu, giọng nói mang theo sự cân nhắc kỹ lưỡng.
"Tôi đồng ý với đồng chí Quang.”
“Nhưng hãy tổ chức một buổi làm việc với Trần An và đội ngũ của cậu ấy để phân tích sâu hơn. Mọi khía cạnh, từ kinh tế, địa chất đến an ninh, đều phải được xem xét thấu đáo trước khi chúng ta tiến hành bước tiếp theo."
Cả phòng gật đầu đồng thuận. Dự án ARK là một dự án lớn, và đầy tiềm năng. Nhưng nó cũng là bài toán khó cần lời giải cẩn trọng.
Cuộc họp nhanh chóng đi đến hồi kết.
Trịnh Văn đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh lướt qua cả phòng họp. Ông khoanh tay trước ngực, giọng nói mang theo sự uy nghiêm và kiên quyết.
"Tóm lại, tôi muốn tất cả các vấn đề trên được giải quyết triệt để và nhanh chóng. Cuộc triển lãm sắp tới là một cơ hội để khẳng định vị thế của chúng ta trên trường quốc tế.”
“Nhưng cũng là một thách thức lớn với hệ thống an ninh. Vì thế chúng ta không thể lơ là dù chỉ một giây."
Không khí trong phòng trở nên trầm mặc. Mọi người đều cảm nhận được sức nặng trong lời nói của ông.
Cả phòng họp im lặng một lúc lâu trước khi từng người rời đi, mang theo trọng trách nặng nề trên vai.
Trên màn hình, bản đồ triển lãm, dữ liệu an ninh và kế hoạch bảo vệ ARK vẫn sáng rực, như một lời nhắc nhở rằng những ngày tới sẽ không hề dễ dàng.