Chương 140: Mirata Kiryuu
Bên trong chiếc limousine sang trọng, ánh sáng mờ ảo từ bảng điều khiển phản chiếu lên gương mặt thanh tú nhưng lạnh lùng của Arata Kiryuu.
Chiếc xe lướt đi êm ái trong màn đêm, xuyên qua những con phố được bao phủ bởi ánh đèn neon rực rỡ.
Không gian bên trong yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng rì rầm nhẹ của động cơ, tạo nên một sự đối lập rõ rệt với thế giới ồn ào ngoài kia.
Arata dựa lưng vào ghế, đôi chân vắt chéo một cách hờ hững, tay lướt nhẹ trên màn hình hiển thị trước mặt.
Hàng loạt dữ liệu về buổi triển lãm công nghệ của tập đoàn Nova lần lượt lướt qua, từng bản báo cáo, từng mô hình thử nghiệm, từng con số thống kê.
Đôi mắt màu hổ phách sắc bén của hắn phản chiếu ánh sáng lập lòe của những dòng chữ và hình ảnh đang hiện lên liên tục.
SRM—vật liệu tự tái tạo.
Hệ thống năng lượng mới.
AI cấp cao.
Khung xương cơ giới,..
Hắn khẽ nhíu mày.
Không chỉ có vật liệu SRM, mà ngay cả công nghệ năng lượng sinh học mà Nova đang nghiên cứu cũng mang những đặc điểm đáng ngờ,
Vị nó giống một cách kỳ lạ với những dự án mà gia tộc Kiryuu đã bí mật phát triển trong nhiều năm qua. Sự tương đồng này không thể chỉ là trùng hợp đơn thuần.
Một giọng nói vang lên trong tâm trí hắn trầm ổn, mượt mà nhưng sắc sảo như một lưỡi dao giấu trong vỏ nhung,
‘Arata, em có nhận ra điều gì không?’
Arata không ngạc nhiên.
Hắn nhắm mắt lại, đầu hơi tựa vào ghế, cảm nhận sự tồn tại quen thuộc của Mirata, một giọng nói trong đầu hắn, một bóng hình vô hình mà không ai có thể thấy… nhưng với hắn, chị ấy có thật hơn bất kỳ ai.
Không chỉ là một nhân cách khác, Mirata còn là người duy nhất trên thế giới này có thể thấu hiểu hắn, vì đây chính là chị gái của hắn.
Mirata bật cười khẽ, một âm thanh trầm thấp, xen lẫn một chút châm biếm.
‘Không chỉ có SRM. Nova còn đang triển khai dự án thành phố ngầm, và họ đang trắng trợn tuyên bố rằng nó có thể bảo vệ nhân loại trong bất kỳ hoàn cảnh khắc nghiệt nào.’
Arata mở mắt, đầu hơi nghiêng về phía màn hình. Những ngón tay hắn lướt qua một tập tài liệu mật, ánh nhìn sâu thẳm.
"Bọn họ không nói trực tiếp, nhưng hình như họ đang ám chỉ điều gì đó."
Mirata nhẹ giọng, nhưng trong từng lời nói đều ẩn chứa một sự sắc bén đáng sợ.
‘Ừ, và nếu kết hợp với việc họ liên tục tung ra những công nghệ mang tính cách mạng trong một khoảng thời gian ngắn như vậy… Chị không nghĩ đây chỉ là một sự kiện ngẫu nhiên.’
Arata không đáp.
Từ khi nào? Từ khi nào mà Nova bắt đầu hành động như thể họ đang chạy đua với thời gian? Những công nghệ đột phá vốn phải mất hàng thập kỷ để nghiên cứu lại liên tục xuất hiện trong vài năm gần đây.
Vật liệu tự tái tạo, AI tiên tiến, pin năng lượng, hệ thống năng lượng mới, thành phố ngầm… Tất cả đều gợi lên một viễn cảnh mà hắn không muốn nghĩ đến.
‘Em có nghĩ đến khả năng bọn họ đang chuẩn bị cho một sự kiện mang tính tuyệt diệt nhân loại không?’
Thật đừng nói, bởi vì hắn cũng cảm thấy như vậy.
Một cảm giác lạnh lẽo len lỏi vào lồng ngực, trườn dọc theo sống lưng như một con rắn vô hình.
Nếu đây là sự thật, thì Nova không chỉ là một tập đoàn công nghệ đơn thuần. Họ đang “chuẩn bị” cho điều gì đó.
Hắn hít sâu, điều chỉnh nhịp thở để xua tan cảm giác bất an.
Ánh mắt hắn chăm chú hơn khi lướt qua từng báo cáo, từng hình ảnh. Cuối cùng, hắn buột miệng hỏi.
"Nếu thật sự có một thảm họa sắp đến, tại sao bọn họ không công bố thẳng để toàn nhân loại chuẩn bị luôn đi?"
Một khoảng im lặng ngắn ngủi bao trùm, trước khi Mirata bật ra một tiếng thở dài, một âm thanh vừa mang theo sự thất vọng, vừa có chút chán nản.
‘Arata, đôi khi chị không hiểu tại sao một đứa thông minh như em lại có thể suy nghĩ vấn đề to lớn này đơn giản đến vậy.’
Nghe chị mình nói vậy, hắn có hơi cau mày, nhưng không cắt ngang.
‘Nhìn nhận vấn đề không nên chỉ đứng ở một góc độ. Nếu muốn hiểu rõ hơn, hãy thử đặt bản thân vào vị trí của họ mà suy luận.’
Từ tốn, nhưng không vội vàng.
Mirata chưa bao giờ đưa ra câu trả lời trực tiếp. Cô luôn buộc cậu em trai phải suy nghĩ, phải tự mình xâu chuỗi những mảnh ghép rời rạc để tìm ra kết luận.
Arata biết rõ điều này.
Vì vậy, khi Mirata ngừng lại trong giây lát, hắn cũng không lên tiếng thúc giục.
Bóng tối bao trùm khoang xe sang trọng, chỉ có ánh sáng xanh nhạt từ màn hình bảng điều khiển nhảy múa trên gương mặt hắn. Hơi thở đều đặn, nhịp tim trầm ổn, mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát, nhưng sâu bên trong, một thứ gì đó đang cựa quậy.
Và rồi, giọng của Mirata vang lên, chậm rãi như đang dùng từng lưỡi dao mổ xẻ bức màn sự thật.
‘Thôi được rồi, để chị nói luôn cho nhanh.’
‘Lý do thứ nhất…bọn họ chưa đủ tầm ảnh hưởng.’
Arata khẽ cau mày. "Chưa đủ tầm ảnh hưởng?"
‘Nghĩ xem.’ Mirata cười nhạt.
‘Nếu em đột nhiên chạy ra giữa phố và hét lên rằng tận thế sắp đến, liệu có ai tin không? Hay người ta chỉ cười vào mặt em và xem em như một kẻ điên?’
‘Dù cho em có là thiếu chủ của gia tộc kiryuu đi chăng nữa, thì kết quả vẫn vậy’
Arata im lặng.
Hắn không cần tưởng tượng nhiều.
Chuyện này đã từng xảy ra trước đây.
Không ít lần, có những kẻ rao giảng về ngày diệt vong, nhưng cuối cùng, tất cả đều chìm vào quên lãng, hoặc bị biến thành trò cười cho truyền thông.
‘Dựa theo những gì chúng ta thu thập được, Nova chỉ mới nổi lên mạnh mẽ trong vài năm gần đây.’ Mirata tiếp tục.
‘Họ có công nghệ, có tiền, nhưng chưa chắc đã có đủ quyền lực và tầm ảnh hưởng để lên tiếng với toàn thế giới mà không bị dập tắt.’
‘Nếu họ lên tiếng trước đó hoặc bây giờ, thì mọi người cũng chỉ nghĩ là họ đang tìm cách mưu lợi hoặc bán các sản phẩm mà thôi.’
Arata trầm ngâm.
"Nhưng nếu họ thực sự sở hữu những công nghệ vượt bậc như vậy, chẳng phải họ có thể dùng nó để tạo sức ảnh hưởng sao?"
‘Em nghĩ mọi chuyện đơn giản quá rồi, Arata.’ Mirata bật cười.
‘Thế giới này không vận hành theo kiểu “ai có công nghệ tiên tiến nhất thì người đó có tiếng nói”.’
‘Không phải cứ có thứ gì đó mạnh mẽ là ngay lập tức em có thể thao túng bàn cờ.’
‘Công nghệ cần thời gian để chứng minh giá trị, và hơn hết, cần một hệ thống quyền lực để bảo vệ nó.’
‘Họ chưa có đủ cả hai.’
Arata chậm rãi gật đầu, tiếp thu lời giải thích. Hắn không thể phản bác.
‘Lý do thứ hai…họ thiếu nhân lực và vật lực.’
Arata nhíu mày. "Thiếu nhân lực? Nhưng Nova là một tập đoàn công nghệ lớn, không phải sao?"
‘Phải, nhưng nhìn vào tốc độ phát triển của họ đi.’ Giọng Mirata mang theo một sự sắc lạnh.
‘Quá nhanh, đến mức đáng ngờ.’
‘Một công ty công nghệ thông thường sẽ phát triển theo từng giai đoạn: nghiên cứu, thử nghiệm, triển khai, cải tiến.’
‘Nhưng Nova thì không. Bọn họ cứ như thể có sẵn một kho tàng công nghệ, liên tục tung ra các phát minh mà chưa kịp tự tiêu hóa nổi.’
Arata vuốt cằm, ánh mắt hắn lướt nhanh qua danh sách những dự án Nova công bố trong khoản thời gian gần đây.
ProtoVita. Hệ thống công nghệ cao. AI cấp cao. Cấu trúc thành phố ngầm. Và bây giờ là SRM—vật liệu tự tái tạo.
Những thứ này muốn nghiên cứu này thậm chí có thể tiêu tốn cả đời người có khi còn chưa làm được, đừng nói là trong thời gian ngắn.
Càng xem xét thì càng thấy tập đoàn này có nhiều vấn đề khó lý giải.
‘Một công ty thực sự phát triển theo lộ trình bình thường sẽ không thể nào có được tốc độ này.’ Mirata nói tiếp.
‘Và nếu em có một kho báu công nghệ, thông thường em sẽ làm gì? Giữ lại để khai thác tối đa lợi ích, đúng không?’
"Đúng." Arata đồng tình.
‘Vậy tại sao Nova lại đang gấp rút bán đi, tìm kiếm đối tác, mở rộng quy mô?’
Mirata ngừng lại một chút, để cậu em có thời gian tự suy luận.
Arata có hơi thiên về thể chất những cũng không ngu, đã bón đến tận mồm thì hắn cũng đã hiểu.
"Vì họ không có đủ nhân lực, không có đủ tài nguyên… và quan trọng nhất…Họ không có đủ thời gian?"
‘Chính xác.’ Mirata nói, giọng cô trầm ổn nhưng mang theo một chút tán thưởng.
‘Họ biết rằng họ không thể một mình tận dụng hết tiềm năng của những công nghệ này, nên họ cần kéo thêm đồng minh.’
‘Nhưng đồng minh không phải thứ có thể tùy tiện chọn lựa, họ cần những kẻ đủ mạnh, nhưng không quá nguy hiểm đến mức có thể lật đổ họ.’
Arata khoanh tay, lặng lẽ tiêu hóa thông tin.
‘Lý do thứ ba, tổng hợp từ hai lý do trên…thảm họa mà họ lo ngại có thể đang đến rất gần.’
Mirata cười nhẹ, nhưng nụ cười ấy không có chút ấm áp nào. Nó mang theo sự lạnh lẽo của những toan tính tàn nhẫn.
‘Nếu thực sự có một nguy cơ tuyệt diệt nhân loại, em nghĩ xem, nếu họ công khai thông tin này, thì thế giới sẽ ra sao?’
Arata nhìn chăm chăm vào màn hình, giọng hắn thấp xuống.
"Sẽ hỗn loạn."
‘Đúng vậy.’ Mirata nói, không giấu sự hài lòng.
‘Con người vốn dĩ ích kỷ, và khi đối diện với diệt vong, sự ích kỷ đó càng trở nên cực đoan.’
‘Ai cũng chỉ lo cứu lấy bản thân, không ai quan tâm đến việc chuẩn bị có tổ chức nữa.’
‘Lúc đó, Nova sẽ mất hết lợi thế.’
‘Họ không thể tích trữ tài nguyên, không thể tuyển thêm nhân lực, và còn có thể bị các thế lực khác triệt hạ trước khi kịp hoàn thành kế hoạch của mình.’
Arata cảm thấy một thứ gì đó đang dần sáng tỏ.
‘Cho nên, nếu chúng ta có thông tin về một thảm họa sắp đến, em nghĩ gia tộc Kiryuu sẽ làm gì?’
Arata nhắm mắt lại.
Hắn không cần suy nghĩ quá lâu.
Tích trữ tài nguyên.
Củng cố quyền lực.
Từ từ mưu tính, ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ. Thậm chí có thể lợi dụng những thế lực khác để phát triển gia tộc.
Chỉ khi đã có đủ nền tảng vững chắc mới bắt đầu "hào phóng" giúp đỡ kẻ khác.
Arata mở mắt, ánh nhìn sắc bén hơn trước.
"Họ đang làm đúng những gì gia tộc Kiryuu sẽ làm trong tình huống này."
Mirata khẽ cười.
‘Trước khi có đủ năng lực tự bảo vệ bản thân và gia đình, thì ai mà rảnh để đi lo cho người ngoài?’
Khoang xe rơi vào tĩnh lặng.
Arata nhìn chăm chăm vào màn hình, nhưng tâm trí hắn đã đi xa hơn những con số và báo cáo.
Hắn bắt đầu hiểu.
Arata hít sâu, mở mắt.
Hắn không phải kẻ ngây thơ, và cũng không phải là một người ngu.
Nếu những gì Mirata suy đoán là đúng, thì Nova thực sự đang che giấu một bí mật kinh hoàng.
Nhưng câu hỏi lớn nhất vẫn chưa có lời đáp.
"Thảm họa đó là gì?"
Và nó sẽ đến khi nào?