Chương 30: Đã quyết định ngày kết hôn
Sau sự cố xảy ra ngày hôm đó giữa Đồng Nhan và Tiếu Thâm lại quay trở lại một vòng luẩn quẩn, vẫn ở chung một chổ nhưng thấy nhau lại không nói lời nào, một người đi về phía bên trái, một người quay sang bên phải giống như không muốn có liên quan gì đến nhau.
Đoán chừng nếu không phải ở giữa còn có Đồng Đồng thì hai người này hận không thể nhanh chóng quên đi, thậm chí muốn bay đi thật xa, một người phương Bắc một người phương Nam.
Nhưng Đồng Nhan vẫn không hiểu, về phương diện kia Tiếu Thâm không được vậy tại sao hắn lại có nhiều phụ nữ như vậy? Hắn có nhiều phụ nữ như vậy nhưng không làm gì không phải sẽ bị lộ sao?
Nhưng mà cô không biết tài sản của Tiếu Thâm rất nhiều, những người phụ nữ ở thành phố A làm sao dám đắc tội với Tiếu Thâm sao, hơn nữa ai biết được Tiếu Thâm là không được hay là nhất quyết giữ mình trong sạch?
Bọn họ còn tưởng rằng Tiếu Thâm chỉ thấy mặt liền mê nhưng lại là một người đàn ông bảo thủ, vì vậy những người phụ nữ ở thành phố A cạnh tranh gay gắt, nghĩ muốn chiếm được sự ưu ái của Tiếu Thâm có thể ở chung cả đêm như vậy mới là lợi hại.
Nhưng những điều này Đồng Nhan chưa bao giờ quan tâm cho nên sẽ không biết.
Thời gian qua nhanh, mói đó đã hơn nửa tháng, hôm nay Đồng Nhan cùng con trai đang ngồi trong phòng khách xem phim hoạt hình, cửa lớn đột nhiên mở ra, hai mẹ con ăn ý cùng nghiêng đầu nhìn Tiếu Thâm phờ phạc rã rượi đi vào, hắn phát hiện hai mẹ con đang nhìn mình liền ngẩng đầu nhìn lướt qua không nói gì.
Hai mẹ con không nói gì lại quay đầu tiếp tục xem phim hoạt hình, Tiếu Thâm méo miệng, đôi mắt lạnh lùng nhìn người mà mình sẽ kết hôn kia, trong nhà cũng đã có một đứa trẻ, bây giờ thì hắn chuẩn bị kết hôn, tại sao cuộc sống của hắn lại thay đổi nhiều như vậy? Không nói cơm nóng trà nóng thì ít nhất cũng phải nói một câu “Anh về rồi à, anh đã cực khổ rồi” chứ nhưng đằng này một chữ cũng không nói.
Tiếu Thâm nhìn Đồng Nhan, dùng sức cởi giày vung chân ném bên này một chiếc, bên kia một chiếc, đi chân trần trên sàn nhà, tới ghế sa lan ném túi xách trong tay xuống “Thay đồ xong cùng tôi ra ngoài một chút.” nói xong liền quay đầu bước đi.
Đồng Nhan sửng sốt mở túi xách ra nhìn, bên trong là một chiếc váy màu đỏ, không phải chứ, trời lạnh như thế này mà phải mặc váy sao? hắn cố ý muốn cô ch.ết rét sao! Đồng Nhan không có động tĩnh, Tiếu Thâm rót nước đi ra, nhíu mày: “Nhanh lên, không còn thời gian nữa, một lúc là xong, còn cháu nữa.” Bàn tay khẽ chỉ vào khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Đồng Đồng “Cháu cũng đi thay quần áo đi, lát nữa chúng ta cùng đi.”
“…” Hai mẹ con im lặng một lúc, rốt cuộc hắn muốn đưa bọn họ đi đâu.
Mấy ngày nay rõ ràng tâm tình Tiếu Thâm không tốt lắm, Đồng Nhan lại là người gây chuyện nên mấy ngày nay rất biết điều, lập tức không nói tiếng nào cầm túi lên lầu thay quần áo, Đồng Đồng cũng yên lặng đi theo quay trở về phòng mình thay một bộ vest.
Hai mẹ con ngoan ngoãn phối hợp, Tiếu Thâm rất hài lòng, đến nhà để xe chọn chiếc xe Bugatti mà hắn thích nhất, chạy thẳng về nhà họ Tiếu.
Đồng Nhan cảm thấy con đường này rất quen, không nhịn được khẽ hỏi: “Đến nhà họ Tiếu… nên phải mặc như thế này?” Đồng Nhan quan sát chiếc váy màu đỏ bên trong chiếc áo khoác dày, Tiếu Thâm chưa thấy cô mặc chiếc váy mà hắn chọn nhìn như thế nào, Đồng Nhan xuống lầu liền mặc một chiếc áo khoác dày, thời tiết lạnh như thế này, cô không muốn ch.ết rét.
Tiếu Thâm liếc mắt nhìn cái cô trắng nõn của cô, không lên tiếng, trong lòng hơi bất mãn, ít nhất cũng phải để cho hắn thấy cô mặc chiếc váy mà hắn mua nhìn như thế nào chứ. Hừ!
Cho đến khi đến nhà họ Tiếu, lúc nào cửa Đồng Nhan cởi áo khoác lúc này Tiếu Thâm mới giật mình, mặc dù ngày đó vô tình biết được vóc người cô rất đẹp nhưng hôm nay nhìn cô mặc chiếc váy mà hắn mua…
Tiếu Thâm cảm thấy tứ đại mỹ nhân cũng không bằng, chiếc váy màu trắng càng làm nổi bật làn da trắng nõn của cô giống như một loại trân châu sáng chói, cái miệng xinh xắn, lỗ mũi cao, đôi mắt có hồn, lông mi dài khiến đôi mắt càng long lanh hơn.
Tư thái không cần phải nói, Đồng Nhan tự tin bộ ngực size 34C cũng không làm cô mất mặt, chiếc eo thon nhỏ khiến người khác không nhịn được muốn ôm.
Tiếu Thâm phát hiện đây là một mỹ nhân tuyệt đẹp, những người khác cũng nhìn thấy đôi mắt nhìn chằm chằm vào Đồng Nhan, trong nháy mắt có cảm giác bị nhan sắc của Đồng Nhan làm cho chói mắt.
Dĩ nhiên loại ánh mắt khác thường này sẽ không xuất hiện trên người phụ nữ, Đồng Chân là một trong số đó, thật ra Đồng Chân không để ý đến Tiếu Thâm, cô ta không thích kiểu đàn ông như hắn, cô ta chỉ thích tiền của hắn mà thôi, vốn dĩ cô ta vẫn nghĩ con vịt đã tới tay cứ như vậy bị Đồng Nhan cướp đi nên không cam tâm.
Nhưng mà lần này tới tham gia lễ hội, cô ta liền hiểu, người đàn ông có tiền có quyền không chỉ có một mình Tiếu Thâm. Tiếu Thâm một tay nắm tay Đồng Nhan, một tay ôm con trai, một nhà ba người kết hợp thật đẹp, xuất hiện trước mắt mọi người, thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người.
Ông Tiếu đứng trên lầu hai nhìn rất hài lòng, âm thầm gật đầu, ngược lại ba người này lại rất kinh ngạc.
“Ha ha, ông Tiếu, ông xem hai đứa thật là xứng đôi.” Đồng Thiên Bác đứng sau lưng mở miệng.
Nụ cười của ông Tiếu lập tức biến mất, quay đầu nhìn Đồng Thiên Bác cùng người phụ nữ đang đứng cạnh ông “Được rồi, hôm nay tới đây chính là để bàn bạc về ngày kết hôn của hai đứa, nếu như không có gì thì nhanh đi xuống, dù sao hai đứa cũng đã có con.” nói xong cũng không để ý tới Đồng Thiên Bác, chống gậy đi xuống lầu.
Trương Diễm Thu đứng bên cạnh Đồng Thiên Bác nhìn con gái ở dưới lầu, khóe miệng khẽ nở nụ cười kiêu ngạo, đó chính là con gái bà.
Nở nụ cười nhưng lại có chút chua xót, có chút áy náy, trong mắt tràn đầy vô số ý nghĩa, hơi phức tạp.
Đồng Thiên Bác không kiên nhẫn: “Được rồi, đừng nhìn nữa chúng ta đi xuống thôi, đừng quên hôm nay bà tới đây làm gì.” Trương Diễm Thu lưu luyến thu hồi ánh mắt nhìn Đồng Nhan, quay lại nhìn Đồng Thiên Bác với vẻ hờ hững: “Ông yên tâm, tôi biết.” Dứt lời ôm cánh tay Đồng Thiên Bác đi xuống lầu. Ông Tiếu đi xuống lầu, mọi âm thanh hò hét lập tức im bặt, mọi người quay đầu nhìn ông Tiếu đi lên, khóe miệng khẽ nở nụ cười, ánh mắt nhìn khắp phòng, “Hôm nay tôi muốn thông báo với mọi người một tin, cháu trai tôi là Tiếu Thâm đã định ngày kết hôn, mùng ba tháng sau là ngày tốt, đến lúc đó mong mọi người đến tham gia chia vui.”
Ông vừa dứt lời, Đồng Nhan liền dừng lại mở to mắt không dám tin nhìn ông Tiếu lại nhìn Tiếu Thâm, thấy hắn cũng hơi kinh ngạc, hiển nhiên là hắn cũng không biết gì.
“Tại sao nhà anh lại như vậy, ít nhất cũng phải hỏi ý kiến của tôi chứ?”