Chương 63-2
Editor: HoàngLão Tà
Vu Kiều bắt đầu giãy dụa: “Mau buông tay, anh phát điên cái gì vậy, em sẽ tức giận đó!”
”Em tức giận anh cũng thích” Ân Á Minh càng ôm cô chặt hơn, một tay đã cởi nút áo sơ mi xuống! Anh hôn môi, hôn cô Vu Kiều: “Kiều Kiều, chỉ một lần, cho anh một lần được không, xin em đó“.
Mặt Vu Kiều nóng đến mức thiêu cháy: “Đây là công ty, không phải ở nhà, ở bên ngoài có nhiều người như vậy, nếu có người bước vào thì phải làm sao. Hơn nữa anh không phải làm sao? Mau buông tay“.
”Không sao đâu, anh đã khóa cửa rồi, sẽ không có ai vào, ở đây chỉ có hai chúng ta“. Lực của Ân Á Minh rất lớn, Vu Kiều bị ôm đến mức muốn giãy cũng không được, chân cũng bị chặn lại, giống như lúc ở trong thang máy, muốn giẫm cũng không dễ dàng.
Vu Kiều thật muốn khóc.
”Này, lần đầu tiên gặp em anh đã cảm thấy em mặc đồ công sở nhất định sẽ rất đẹp” Ân Á Minh cởi nút áo trên ngực Vu Kiều: “Hôm nay anh đặc biệt chuẩn bị bộ này, em mặc trông rất đẹp“.
Trên người Vu Kiều là bộ đồ công sở màu đen, cô nghe nói Ân Á Minh ở công ty đối với nhân viên rất nghiêm khắc, luôn yêu cầu chỉn chu, cô cảm thấy bộ đồ này không ổn lắm, nhưng cũng không có đồ công sở, cho tới bây giờ cũng chưa mặc qua, vì thế Ân á Minh đã chuẩn bị cho cô mấy bộ, cô đã chọn ra một bộ tương đối chững chạc.
Dù sao bộ dáng của cô đã không chững chạc, nên dùng đồ bảo thủ một chút.
Ai biết bộ này chính là bộ Ân Á Minh hài lòng nhất, anh cảm thấy khí chất của Vu Kiều mặc loại đồ cấm dục này vào càng thêm hấp dẫn, quả thật giống như là nam châm mà hấp dẫn anh. Bây giờ Vu Kiều mặc đồ do anh cẩn thận chọn lựa, ở trong phòng làm việc của anh, đây không phải là sự phối hợp hoàn mỹ hay sao.
Một chút cũng không nhịn được ý nghĩ muốn đẩy ngã cô.
Vu Kiều căn bản không phải là đối thủ của Ân Á Minh, toàn bộ nút áo khoác chỉ còn một cái, toàn bộ nút áo sơ mi trắng cũng đã bị mở ra, lộ ra nội y che bộ ngực đầy đặn. Hôm nay trời âm u nên phía bên trong kinh chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng bóng của cô, quan trọng nhất là còn bị đè lên, vì thế bộ ngực dán sát vào kính, làm chính cô nhìn còn cảm thấy ngại ngùng, còn có cảm xúc lạnh lẽo, làm cô hơi nổi da gà.
Phía dưới váy màu đen của cô cũng bị Ân Á Minh đưa đẩy lên, mắt thấy cảnh xuân sắp lộ ra trước kính, vô cùng xấu hổ làm cho Vu Kiều kẹp chặt đùi, hai chân muốn phát run.
Cô cảm thấy nhất định Ân Á Minh đã điên rồi, cuồng ȶìиɦ ɖu͙ƈ!
”Đừng...đừng như vậy, xin anh Á Minh, làm ở đây không tốt“. Vu Kiều cố gắng hạ giọng, cô biết ở đây cách âm rất tốt, nói lớn thì bên ngoài cũng không nghe được nhưng vẫn rất lo lắng.
”Đừng lo, sẽ không có ai vào, nơi này chỉ có hai người chúng ta, không bị người thứ ba nhìn thấy, anh cũng rất tiếc“. Tay Ân Á Minh đã sờ lên đùi Vu Kiều.
”Đừng, đừng, em sợ” Tay Vu Kiều không ngừng giãy giụa, cố gắng muốn tẩy tay Ân Á Minh ra.
”Ngoan, anh chỉ làm một lần” Ân Á Minh không nói hai lời, đột nhiên lấy từ trong túi áo ra một sợi dây thừng, nhìn mềm mại nhưng làm cho Vu Kiều dựng cả lông tơ, người đàn ông này rút cục muốn làm gì?
Nhưng cô không dám hét lên vì sợ bên ngoài nghe thấy, về sau cô thật sự không dám đến đây nữa.
Động tác của Ân Á Minh rất nhanh, Vu Kiều cũng không biết làm sao anh có thể thông thạo như vậy, nhanh chóng trói tay cô lại, nhưng mà cũng may không có buộc ra phía sau, như vậy sẽ không thoải mái, chỉ là buộc ở phía trước phòng ngừa cô giãy dụa thôi.
Nhưng chỉ như vậy Vu Kiều đã tức muốn khóc, sao lại như vậy chứ, cô đã không dám đi làm, chỉ đi tham quan công ty, không hiểu sao ngay tại văn phòng này lại nhận phải tình huống này chứ? Chuyện này thật không ổn!
”Có đau không?” Ân Á Minh sờ cổ tay Vu Kiều, đây là dây thừng dụng cụ anh tìm được, nghe nói trói người cơ bản sẽ không đau, dùng làʍ ȶìиɦ thú.
”Em nói đau anh sẽ cởi ra sao?” Vu Kiều tức giận nói.
”Anh sẽ yêu em để em hết đau” Ân Á Minh tiếp cận lên trên.
Anh buộc Vu Kiều phải nghiêng cổ hôn môi, mà tay của anh đã sớm mò vào trong váy, kéo ngược nó lên trên, lộ ra đôi tất chân màu đen đang bao lấy đùi cùng mông cô, loáng thoáng có thể nhìn thấy qυầи ɭót bên trong.
Hôm nay Vu Kiều mặc nguyên bộ đồ Vest màu đen, đồ lót cũng là màu đen, trên người chỉ có áo sơ mi màu trắng, tương phản càng thêm gợi cảm. Ân Á Minh cảm giác bộ đồ này thật sự rất hợp với Vu Kiều, anh nhìn từ trên xuống có thể thấy áo lót màu đen bao lấy khuôn ngực căng đầy, chỉ cần anh nhẹ tay vén lên là có thể thấy núm ɖú đỏ hồng.
Nhưng mà trước tiên anh chưa vội để ý nửa người trên, vẫn nên mạnh mẽ bắt đầu từ phía dưới.
Một tay anh đè lưng Vu Kiều, buộc cô phải dựa vào trên kính, tay kia bắt đầu khẽ vuốt bên ngoài nơi tư mật kia, da đầu Vu Kiều run lên, cơ thể cũng run lên một chút, bị kích thích như vậy nếu không có phản ứng mới là lạ.
”Đừng, đừng như vậy” Vu Kiều lại bắt đầu xin tha.
”Hôm nay em mặc qυầи ɭót thật gợi cảm” Ân Á Minh giả bộ mắt điếc tai ngơ với lời cầu xin của Vu Kiều, ngón tay thon dài khẽ khều khều vào khe nhỏ, đột nhiên đụng tới điểm nhô lên phía trước làm Vu Kiều rên khẽ.
”Ưm...”
”À? Là chỗ này sao” Ân Á Minh cười ra tiếng: “Có phải rất thoải mái không? Nhưng mà vẫn còn cách một lớp vải nên anh tìm vẫn chưa đúng chỗ, hay là trực tiếp bỏ xuống đi, em thấy thế nào?”
”Mới, mới không có thoải mái, anh đừng nói bậy bạ!” Vu Kiều vịt ch.ết còn cứng mỏ: “Anh mau thả em ra, nếu không hôm nay về nhà em sẽ nói với mẹ anh đó!“.
”Hả? Em muốn nói lại thế nào? Nói anh với em làm ở văn phòng sao?” Ân Á Minh thấy ý tưởng của Vu Kiều rất đáng yêu: “Anh cảm thấy mẹ sẽ rất vui vẻ, mẹ muốn có cháu nội đến phát điên rồi!”
”Anh! Sao anh lại quá đáng như vậy?” Vu Kiều thật sự bị Ân Á Minh làm cho tức ch.ết.
Giữa lúc đang nói Ân Á Minh quá đáng, thì quá đáng đã tới. Ân Á Minh thừa lúc Vu Kiều không chú ý đã đè lên lưng cô, hai tay hoạt động, kéo rách tất chân, kéo ra thật lớn, trên dưới đều rất phù hợp cho bước hành động tiếp theo của Ân Á Minh.
Cả người Vu Kiều cảm thấy không ổn, tất chân bị xé rách lát nữa cô làm sao có thể về, cô cũng không mang tất chân dự phòng.
Nhưng chưa kịp chửi, Ân Á Minh đã cho một ngón tay vào trong qυầи ɭót, đụng đến miệng tiểu huyệt của cô.
”Ưm...” Vu Kiều câu nào cũng không nói ra được, cảm giác cả người đều nhũn ra.
Ân Á Minh yêu ch.ết sự phản ứng mẫn cảm này của Vu Kiều, vợ của anh thật sự là báu vật.
”Em thật ướt, vừa rồi có phải anh làm em rất thoải mái không?” Ân Á Minh vừa nói vừa cho hai ngón tay vào bên trong tiểu huyệt khít khao, rút ra lại đâm vào, độ ẩm ướt bên trong còn chưa đủ nhưng độ ấm đã rất cao, anh chỉ mới nghĩ một chút hạ thân đã trướng lên khó chịu.
”Thật... không có” Giọng của vu Kiều nói chuyện đã có chút không ổn định.
”Nhưng phía dưới ẩm ướt như vậy, nếu không thoải mái, thứ chảy ra là gì vậy?” Ân Á Minh đột nhiên rút ngón tay từ trong tiểu huyệt ra, trên ngón tay đã dính đầy nước giơ lên trước mặt Vu Kiều: “Em đừng nói với anh đây là thuốc bôi trơn nha? Hôm nay anh cũng không mang theo thứ đó“.
Vu Kiều xoay mặt, người đàn ông này quả thật quá hạ lưu rồi!
Nhưng mà ngay sau đó trong tiểu huyệt của cô lại xuất hiện hai ngón tay, nói thật cô cảm thấy rất thoải mái, Ân Á Minh giống như đã quá hiểu thân thể của cô, ngón tay khéo léo đã cho đến nơi thoải mái nhất của cô, làm cho cô muốn dừng cũng không được, hai chân muỗn nhũn ra.
Ân Á Minh nhếch miệng cười, không bao lâu nữa qυầи ɭót của Vu Kiều cũng đã bị ɖâʍ dịch làm ướt, như vậy mới có thể đủ để tiếp nhận anh.
Vu Kiều nhắm mắt lại, cô đã bắt đầu hưởng thụ khoái cảm bên dưới, thật sự thoải mái, nhưng dường như còn thiếu chút gì, ngón tay Ân Á Minh rất tuyệt nhưng gần lên đến đỉnh lại dừng lại, quả thực làm cô muốn phát điên.
Sau đó đột nhiên Ân Á Minh rút ngón tay ra, mang theo một chút nước dinh dính. Vu Kiều cảm thấy trống rỗng, cô không tự chủ sàng sàng cái mông, mong ngóng ngón tay Ân Á Minh.
”Có phải rất muốn không?” Ân Á Minh dụ dỗ bên tai Vu Kiều.
“...Ừm” Vu Kiều cảm giác hơi khó mở miệng.
Ân Á Minh cười khẽ, lột xuống đồ lót cùng dây lưng của Vu Kiều, sau đó dùng sức một chút, kéo đồ lót đến chỗ thắt lưng, để lộ cặp ngực đầy đặn.
Đè nặng Vu Kiều phía trước, bàn tay to chụp lên ɖú trái. Tay Ân Á Minh không nhỏ, nhưng cũng không thể dùng một tay nắm hết, Ân Á Minh yêu ch.ết cái xúc cảm mềm mại này: “Em chống tay lên tường đi” Ân Á Minh dụ dỗ Vu Kiều.
Vu Kiều muốn vô cùng, đương nhiên đều nghe theo Ân Á Minh. Côhơi nằm sấp xuống, cặp ngực phía trước đung đưa, nâng lên cặp mông mê người. Quan trọng nhất là khe nhõ kia đã ướt sũng, được vải bị xé ở bên phụ trợ nhìn càng thêm ɖâʍ mị. Ân Á Minh thậm chí còn nhìn thấy khe nhỏ hơi co lại, tiểu huyệt như vậy khẳng định chủ nhân đang vô cùng khát khao anh.
Vu Kiều nghe thấy tiếng kéo khóa phía sai, cô nhuốt một ngụm nước miếng. Trong lòng vừa sợ hãi vừa chờ mong.
Tiểu huyệt nhỏ nhắn đáng thương cuối cùng cũng đụng chạm được với lửa nóng, Vu Kiều đẩy đẩy mông kiều mị, hi vọng Ân Á Minh có thể đi vào nhanh một chút, vừa nãy khoái cảm gần lên đỉnh còn đọng lại trong đầu, cô thật muốn vô cùng.
”A...” Đang nghĩ, Ân Á Minh đã cho thẳng vào, Vu Kiều kinh sợ phun ra, chỉ trong phút giây này cô đã lên cao trào, khát vọng thật lâu cuối cùng cũng đến, cả người cô run rẩy, tiểu huyệt không ngừng co rút.
”Thích anh tiến vào vậy sao, kẹp thật chặt nhỉ” Ân Á Minh nói một câu, cảm thấy rất thoải mái làm anh muốn hét lên, vừa nóng ẩm, lại còn trơn, quả thật giống như thiên đường, tiểu huyệt lại không ngừng co rút, nhíp nhíp giống như đang hút lấy anh.
”Cho em...” Vu Kiều phát ra tiếng rên rỉ, không đủ, còn chưa đủ, loại cao trào này cô muốn trải nghiệm thật nhiều.
Ân Á Minh đương nhiên là đáp ứng cô, rút ra đâm vào càng mạnh, Vu Kiều rên rỉ không ngừng. Ở chỗ này làʍ ȶìиɦ là lần đầu tiên, sự ngại ngùng làm cô càng thêm mẫn cảm, tiểu huyệt không ngừng run rẩy co rút, khoái cảm hết đợt này đến đợt khác, làm cho lý trí của cô hoàn toàn biến mất.
”Ưm...A...Chậm, chậm một chút...” Ân Á Minh tấn công quá mạnh mẽ, làm cho cô có cảm giác nơi đó muốn nứt ra, phân thân mạnh mẽ không ngừng rút ra cắm vào, cô không thể nhìn cảnh tượng phía sau nhưng cô có thể dựa vào cảm giác. ɖâʍ dịch của cô không ngừng chảy từ bắp đùi xuống, chảy tới cả mắt cá chân, phía sau tiếng nước bạch bạch kích thích màng nhĩ của cô: “Á Minh... A... Chỗ đó.... Không cần.... Anh quá mạnh rồi... A...”
Kiểu lõa thể một nửa này có hiệu quả khiêu khích thị giác của Ân Á Minh rất tốt, anh có thể nhìn thấy phân thân mạnh mẽ của anh đi vào nơi đó của cô làm ướt cả một vùng, lúc anh rút ra, hai cánh màu hồng sẽ tách ra, mà lúc anh dùng sức đi vào dịch trong suốt sẽ tràn ra dính đầy phân thân của anh, thoải mái kích thích như vậy làm anh muốn thế nào cũng thấy không đủ...
Hai người làm không biết bao lâu, Vu Kiều bắt đầu xin tha: “Á Minh... A.... Không... Không cần mạnh như vậy... Nhẹ một chút.... Xin anh...”
”Có thế này mới nóng được...” Ân Á Minh càng mạnh mẽ tấn công.
Khoái cảm lại trào ra, làm Vu Kiều muốn phát điên: “Quá... Quá sâu rồi... Em.... Em không được....”
”A...” Cô lại lên cao trào.
...
Cả buổi sáng trong phòng đều không dừng tiếng rên rỉ, ngay cả lúc thư ký gõ cửa phòng Ân Á Minh để đưa cafe, anh cũng không ngừng rút ra đâm vào. Vu Kiều đứng im, Ân Á Minh ngồi trên ghế làm việc để Vu Kiều ngồi trên người anh.
Trong phòng đều là hơi thở ɖâʍ loạn...