- Chương 1: Mẹ kế nằm vùng
- Chương 2: Phải gọi tôi bằng mẹ
- Chương 3: Nhiệm vụ của mẹ
- Chương 4: Ai tính kế ai?
- Chương 5: Các loại kì ba
- Chương 6: Thích tiền hay thích mĩ nữ?
- Chương 7: Cô bị đùa giỡn
- Chương 8: Cô gái này cần được dạy dỗ
- Chương 9: Hóa thân thành sư tử phát cuồng
- Chương 10: Cô ta muốn tuyên chiến với tụi mình sao?
- Chương 11: Tôi cũng có quy củ
- Chương 12: Tôi cũng không phải loại dễ bị hiếp đáp
- Chương 13: Mấu chốt là anh đang thả dê với ai đấy?
- Chương 14: Cô gái cường hãn
- Chương 15: Hôn môi cũng có thể giảm đau được sao?
- Chương 16: Vì sao chỉ nhẫn tâm với tôi?
- Chương 17: Thời khắc mấu chốt thế này mà cậu còn không nghiêm túc được à?
- Chương 18: Đùa một chút thôi mà
- Chương 19: Bộ dạng này sẽ khiến người khác phạm tội
- Chương 20: Cái ôm không kịp phòng bị
- Chương 21: Hai anh gì đó ơi, cứu em với!
- Chương 22: Tay tôi sẽ gãy mất
- Chương 23: Lừa gạt bỏ trốn
- Chương 24: Cái này là ngây thơ hay là lạm tình?
- Chương 25: Khẩu vị của bổn tiểu thư cũng không nặng như vậy
- Chương 26: Có muốn liếc mắt đưa tình thì cũng nên tránh xa một chút
- Chương 27: Ngoài tôi ra cô không được thân thiết với bất cứ tên đàn ông nào khác
- Chương 28: Hôn tôi một cái tôi sẽ nói cho cô
- Chương 29: Chết trong tay cô tôi cũng mãn nguyện
- Chương 30: Chưa bao giờ động thủ với phụ nữ
- Chương 31: Ai vô lễ với ai?
- Chương 32: Cô bị áp chế
- Chương 33: Vỗ hai tán
- Chương 34: Chia tôi một nửa
- Chương 35: Cô dám đánh mông hắn?
- Chương 36: Anh là đồ bại gia chi tử
- Chương 37: Tôi mệt lắm, muốn dựa vào như vậy
- Chương 38: Sao cô lại ác như vậy chứ?
- Chương 39: Hắn thích ôm tiền mà ngủ
- Chương 40: Anh chính làmột con mèo đang phát xuân
- Chương 41: Anh nằm cùng hắn
- Chương 42: Ba người chúng ta cùng ngủ
- Chương 43: Cô đang khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi
- Chương 44: Tôi không phải là dạng người mà anh có thể tùy tiện làm bậy
- Chương 45: Động tay động chân với anh ba
- Chương 46: Có cô ta thì không có tôi, anh chọn đi
- Chương 47: Tôi luôn thủy chung như một với em
- Chương 48: Các người nghĩ tôi như vậy sao?
- Chương 49: Cô bị một con hồ ly giảo hoạt ăn
- Chương 50: Cách lấy lòng phụ nữ
- Chương 51: Anh bị cái gì kích thích à?
- Chương 52: Chỉ dựa vào anh sao?
- Chương 53: Cô cút ngay!
- Chương 54: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
- Chương 55: Anh bị đánh tới ngu luôn rồi hả?
- Chương 56: Cô đút cho tôi
- Chương 57: Cô là nữ lưu manh
- Chương 57-2: Cô là nữ lưu manh (2)
- Chương 57-3: Cô là nữ lưu manh (3)
- Chương 58-1: Trữ Hằng, anh đúng là hết thuốc chữa (1)
- Chương 58-2: Trữ Hằng, anh đúng là hết thuốc chữa (2)
- Chương 58-3: Trữ Hằng, anh đúng là hết thuốc chữa (3)
- Chương 59-1: Lời nguyền ba tháng (1)
- Chương 59-2: Lời nguyền ba tháng (2)
- Chương 59-3: Lời nguyền ba tháng (3)
- Chương 59-4: Lời nguyền ba tháng (4)
- Chương 59-5: Lời nguyền ba tháng (5)
- Chương 60: Cô ấy đang cự tuyệt anh
- Chương 60-2: Cô ấy đang cự tuyệt anh (2)
- Chương 60-3: Cô ấy đang cự tuyệt anh (3)
- Chương 60-4: Cô ấy đang cự tuyệt anh (4)
- Chương 61: Quỷ lớn lên còn xinh đẹp hơn cô ta (1)
- Chương 61-2: Quỷ lớn lên còn xinh đẹp hơn cô ta (2)
- Chương 62: Tô Tiểu Mạt, cô quả thật mạnh mẽ!
- Chương 62-2: Tô Tiểu Mạt, cô quả thật mạnh mẽ! (2)
- Chương 62-3: Tô Tiểu Mạt, cô quả thật mạnh mẽ! (3)
- Chương 63: Hoá ra anh chính là một bình dấm
- Chương 63-2: Hoá ra anh chính là một bình dấm chua (2)
- Chương 63-3: Hoá ra anh chính là một bình giấm chua (3)
- Chương 63-4: Hoá ra anh chính là một bình giấm chua (4)
- Chương 64: Về phòng em đi (1)
- Chương 64-2: Cùng về phòng anh đi (2)
- Chương 65: Đưa tiền hay đưa người (1)
THỂ LOẠI: hiện đại, np, nữ cường.
EDITOR: Hiwa_chan
Một nữ lang tràn đầy tâm huyết với nghề lại gặp phải năm con hồ ly phúc hắc giảo hoạt sẽ xảy ra chuyện kinh tâm động phách, dở khóc dở cười như thế nào?
Tô Tiểu Mạt- một nữ cảnh sát tràn đầy nhiệt huyết vừa tốt nghiệp từ trường quân cảnh nhận được nhiệm vụ đầu tiên trong sự nghiệp của mình lại là đi làm mẹ kế của năm tên đàn ông?!
OMG… cái này… nhiệm vụ này có vẻ gian khổ đây.
Nhưng mà Tô Tiểu Mạt cô thân là con gái của thượng tá, vẫn nên đáp ứng không một chút do dự thôi.
Những chủ nhân của ngôi cổ bảo thần bí này bao năm nay đã đánh cắp không biết bao nhiêu cơ mật trọng yếu của các quốc gia, đó là những con người sinh tồn bằng khoảng thù lao kết xù lấy được từ nhiều quốc gia khác.
Mà biên trong ngôi cổ bảo ấy, lại có năm vị vương tử…
Giang hồ đồn đại rằng, tính tình của bọn họ cực kì thô bạo lại quái đãng, thích giết người làm vui.
Giang hồ đồn đại rằng, bọn họ đều có vẻ ngoài tuấn mĩ phi phàm, bất kể là nam hay nữ đều phải cúi đầu xấu hổ
Giang hồ đồn đại rằng, tất cả bọn họ ai cũng có tuyệt kĩ riêng, nhưng lại cực kì khiết phích, không ai dám thân thiết
Giang hồ đồn đại rằng, bọn họ ai cũng rành rẽ việc quản gia, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp.
Giang hồ đồn đại rằng, chỉ cần gả cho một trong năm vị vương tử ấy thì có thể hô phong hoán vũ, không gì làm không được.
Nhưng mà, ai cũng không biết cổ bảo ở nơi nào, cũng chưa ai gặp qua năm vị vương tử này.
Kể từ giây phút Tô Tiểu Mạt lần đầu mặc váy, mang giày cao gót, dáng đi không được tự nhiên tiến vào cổ bảo trong truyền thuyết kia ác mộng của cuộc đời cô bắt đầu…
Phấn khích ngoài lề:
Kế hoạch ban đêm lẻn vào phòng vương tử:
Đêm thứ nhất, Tô Tiểu Mạt mặc một bộ váy ngủ màu trắng, tóc dài bay bay, cực kì giống tiên nữ, rón ra rón rén lẻn vào phòng của lão đại ở lầu hai…
Chỉ thấy ẩn hiện trên gương là hình ảnh một người đàn ông tóc dài phiêu phiêu, một thân áo sơ mi trắng ôm chầm lấy cô, cười lạnh: “Cô tới tìm tôi sao?”
Tô Tiểu Mạt nhất thời bị dọa tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, ánh mắt vội vàng dại ra, giơ hai tay, xoay người, bước ra khỏi phòng, đã thế còn thản nhiên bỏ lại một câu: “Tôi chỉ bị mộng du thôi”
Ngày hôm sau, cũng là một đêm trăng thanh gió mát, Tô Tiểu Mạt mặc một bộ váy liền áo trễ ngực, cực kì giống mộng du, tư thái xinh đẹp tiến vào phòng của lão nhị…
Chỉ thấy trên giường lớn bày ra di ảnh của một lão nhân, một đạo âm thanh lạnh như băng vang lên: “lão nhân từng nói, nếu mẹ kế dám hồng hạnh ra tường, ông ấy sẽ đào mồ sống dậy kéo cô theo”.
Tô Tiểu Mạt sợ tái mặt, kêu to ra tiếng: “Ta không có hồng hạnh ra tường, ta chỉ nghĩ nước phù sa không chảy ruộng ngoài mà thôi”.
Đêm thứ ba, …
Đêm thứ tư, …
Đêm thứ năm, …