- Chương 1: Nhà có bà mẹ lưu manh!!!
- Chương 2: Hai kẻ biến thái ở Cục Cảnh Sát
- Chương 3: Đốt chết người
- Chương 4: Bị tôi cưỡng bức, sau đó quăng tôi rồi
- Chương 5: Anh Duệ nhà họ Kỷ
- Chương 6: Chu Huy à? Không phải!
- Chương 7: Đáp án
- Chương 8: Gặp lại (1)
- Chương 9: Gặp lại [2]
- Chương 10: Sự thổ lộ của anh trai nhà họ Kỷ
- Chương 11: Say rượu nhớ chuyện xưa
- Chương 12: Hạ Vũ
- Chương 13: Lưu manh vs Bại hoại
- Chương 14: Bữa sáng tình yêu
- Chương 15: Tiểu bạch kiểm
- Chương 16: Thực hiện nhiệm vụ
- Chương 17: Đến nơi
- Chương 18: Người của chúng tôi, chúng tôi sẽ tự cứu
- Chương 19: Bị tè lên đầu
- Chương 20: Sóng trước chưa tan, sóng sau đã tới
- Chương 21: Cái kiểu diễn kịch này
- Chương 22: Nếu yêu quý sinh mạng, thì hãy tránh xa Kỷ Lương ra
- Chương 23: Tiểu Bạch đừng khóc, cố llên nào
- Chương 24: Nguy hiểm
- Chương 25: Đi, đến nhà Kỷ Lương nào
- Chương 26: Cha con gặp mặt
- Chương 27: Đồ lót nam, thắp hương
- Chương 28: Cái người " chồng đã chết" kia
- Chương 29: Tình địch
- Chương 30: Lý do đủ mạnh mẽ
- Chương 31: Sướng hay không sướng là cả một vấn đề
- Chương 32: Doanh trại huấn luyện đặc biệt SMT
- Chương 33: Con ai?!
- Chương 34: Hạ Nhân Trát?!
- Chương 35: Ba người cứu viện
- Chương 36: Nhóm vị hôn phu
- Chương 37: Lời nói sát thủ
- Chương 38: Xin lỗi! Kết hôn
- Chương 39: Nụ hôn nóng bỏng
- Chương 40: Chú không có tư cách
- Chương 41: Anh sẽ ở bên em
- Chương 42: Cùng đi
- Chương 43: Doah trai huấn luyện
- Chương 44: Bắt đầu hợp tác huấn luyện
- Chương 45: Gà con hầm nấm
- Chương 46: Nghe nói mấy năm nay
- Chương 47: Cực kỳ xấu hổ
- Chương 48: Xấu hổ
- Chương 49: Thơ
- Chương 50: Huấn luyện đặc biệt đêm mưa gió
- Chương 51: Tập trung vào mục tiêu
- Chương 52: Tay không bắt rắn
- Chương 53: Bắn trúng tim
- Chương 54: Nguy hiểm
- Chương 55: Hai tiếng súng
- Chương 56: F**K không phải là thật à
- Chương 57: Trò chơi cũng là chiến trường
- Chương 58: Huấn luyện bắn địa ngục
- Chương 59: Bức thư nhuộm máu
- Chương 60: Vụ án nhảy lầu
- Chương 61: Người đó
- Chương 62: Chân tướng
- Chương 63: Đừng điều tra nữa
- Chương 64: Biểu tình thụy uy
- Chương 65: Sự tình có điểm kỳ lạ
- Chương 66: Đánh vào nội bộ
- Chương 67: Suy đoán
- Chương 68: Sự thật
- Chương 69: Thư nhận tội
- Chương 70: Sự phản kkháng của Kỷ Lương
- Chương 71: Bom
- Chương 72: Nguyy cơ được giải trừ
- Chương 73: Nụ hôn sau nguy hiểm
- Chương 74: Đi mua vui đi
- Chương 75: Manh mối
- Chương 76: Kỷ Lương phản kích
- Chương 77: Hạ Vũ nổi giận
- Chương 78: Về đơn vị
- Chương 79: Không có áp bức thì làm gì có phản kháng
- Chương 80: Sự phản kích của Hạ Vũ
- Chương 81: Hai ông cháu
- Chương 82: Sát hạch cuối cùng
- Chương 83: Vượt qua sát hạch cuối cùng
- Chương 84: Kết quả!
- Chương 85: Nhớ lại quá khứ
- Chương 86: Vệ sĩ
- Chương 87: Biến cố!!!
- Chương 88: Đua xe
- Chương 89: Cuồng Phong!
- Chương 90: Hạ Vũ tàn phế!!!
- Chương 91: Tai hoạ trong phòng tạm giam
- Chương 92: Nội gián?!
- Chương 93: Cái chết của Kurita
- Chương 94: Cuộc sống như thế…
- Chương 95: Sóng gió lại nổi lên
- Chương 96: Kết thúc! Ma tuý phát tác!
- Chương 97: Sự tra tấn của ma tuý
- Chương 98: Xấu hổ chết cô mất thôi!
- Chương 99: Một đêm xuân sắc… vẹo thắt lưng (1)
- Chương 100: Một đêm xuân sắc vẹo thắt lưng (2)
Truyện Mẹ Lưu Manh Con Thiên Tài của tác giả Quỷ Miêu Tử. Đây là câu truyện nói về sự trưởng thành của một cô nàng lưu manh, cũng là câu chuyện về cuộc đấu tranh để cô nàng lưu manh lấy được ông chồng bại hoại, lại cũng là một câu chuyện về cuộc sống hạnh phúc của gia đình gồm ba kẻ điên khùng giày vò lẫn nhau…
Nội dung truyện ngôn tình hay này được bắt đầu từ Bảy năm trước, cô cưỡng bức hắn, giữ lại cho mình một đứa con. Bảy năm sau, hắn cưỡng bức cô, để lại cho bọn họ một tờ giấy đăng ký kết hôn! Khi lưu manh gặp bại hoại, sinh ra một cậu nhóc thiên tài…
Khổng Tử viết: Mạng sống thể hiện ở sự vận động, đời sống càng nhộn nhịp, càng quậy phá thì càng khỏe mạnh. Kỷ Lương, trong giới các bà vợ có biệt danh là: Nữ cảnh sát lưu manh. Hiện giờ, cô đang bị người ta dí súng vào thái dương. Người cầm súng, là người đàn ông đã bị cô cưỡng bức bảy năm trước. Thật ra, cô thèm đến chảy nước miếng một người đàn ông như vậy, nhưng đó là bảy năm trước, còn bây giờ…