- Chương 1-1: Mở đầu
- Chương 1-2
- Chương 2
- Chương 3-1
- Chương 3-2
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7-1
- Chương 7-2
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16: Phiên ngoại 1 : Luân hồi
- Chương 17: Phiên ngoại 2 : Lính mới
- Chương 18: Phiên ngoại 3 : Ma cà rồng và bán thần
- Chương 19: Phiên ngoại 4 : Lăng Húc
Thể loại: xuyên việt, Ai Cập cổ đại, sinh tử, huyền huyễn, 1×1, HE
Số chương: 15 chương + 4 phiên ngoại
Edit :Quỷ Tú
Trong công ty tổ chức một chuyến du lịch cho tất cả nhân viên bình thường, không biết vì nguyên nhân gì mà hết lần này đến lần khác, mọi người đều bình an vô sự, duy nhất chỉ có một mình cậu – Hàn Hiểu – lại gặp chuyện? Cũng là do tính tò mò chết tiệt của cậu.
Từ khi chạm vào con mắt điêu khắc trên bức tường đá của đền thờ Ai Cập, hại cậu hai tháng gặp tai họa không ngừng.
Điều tệ hại hơn hết chính là khi cậu đang bị quái vật đuổi giết thì bỗng nhiên lại vang lên một giọng nói nói rằng là cục cưng của cậu.
Cậu tức giận đùng đùng! Cái gì mà thần cũng chạy theo trào lưu đồng tính luyến ái hiện hành.Cậu vẫn còn chưa kịp hỏi hắn vì sao thì đã bị Anubis ăn sạch sành sanh.
Cũng vì bảo vệ cục cưng bị yêu quái xem như một viên đại bổ hoàn mà trước tiên cậu đành phải xuyên đến Ai Cập cổ đại để dưỡng thai?
Vì để tránh bị Tà thần rình rập và làm tổn thương, Hàn Hiểu cùng cục cưng Hàn Lễ được Anubis đưa đến sống ở Ai Cập cổ đại.
Nhưng dã tâm của Tà thần đâu chỉ có như vậy, luôn muốn tìm cơ hội để kiểm soát vương thất Ai Cập cổ, đảo ngược lịch sử.
Mặc dù biết sửa lại lịch sử là chuyện không thể xảy ra, nhưng mà Hàn Hiểu cũng không thể để cho những vị thần cao cao tại thượng kia hời hợt qua loa cướp đi sinh mạng những người mà cậu quen biết.
Nhưng mà dù cậu có cố gắng hơn nữa cũng không thể thay đổi được số phận của Menete, giống như một giấc mộng hư ảo, bi kịch xảy ra ở ngay trước mặt cậu————
Ở trước mặt của các vị thần, con người chẳng qua chỉ là một thứ đồ tiêu khiển, nhưng mà sự dịu dàng của Anubis cường thế bá đạo, cũng chỉ là một phút vui chơi qua đường thôi hay sao!?………………….