Chương 56

Nhiếp Minh Viễn tức khắc cắn cắn lưỡi y, thật sâu hôn y, đầu lưỡi ươn ướt linh hoạt như xà xâm nhập vào khoang miệng y, chỗ sâu nhất bị vật thể ướt át trêu chọc quấy nhiễu, Cố Hoài Dương hồ đồ cảm giác phi thường nóng.


Thân thể nam nhân cường tráng bị áp trong lòng không cách nào nhúc nhích, thứ tự do duy nhất là miệng cũng bị hắn vững vàng chặn lại, tham lam hôn lấy y, đầu lưỡi mang đầy mùi vị của đối phương xâm nhập vào, Cố Hoài Dương bị hôn đến không hít thở được, lúc hai đôi môi tách ra, y chật vật nghiêng đầu thở dốc, không phát hiện đầu lưỡi mang hương vị tình sắc kia di chuyển xuống cổ, một đường trượt xuống ɭϊếʍƈ lên da thịt bóng loáng, gặm cắn lồng ngực tản ra nhiệt độ nóng bỏng.


“Ngô…” Cố Hoài Dương thấp đầu buồn bực hừ một tiếng, chống cự muốn đẩy cái đầu vẫn còn chôn trong ngực y ra, hai tay liền bị người nắm lấy cố định trên đỉnh đầu, sau đó hơi thở cực nóng lần nữa rơi xuống ngực, thử dò xét đầu v* nhạt màu, cảm giác xa lạ nhất thời làm thân thể Cố Hoài Dương run lên một cái.


Nhiếp Minh Viễn nhìn phản ứng trúc trắc của y mà âm thầm vui mừng, trong lòng dâng lên loại cảm giác thỏa mãn khó có thể miêu tả, ngón tay duỗi ra vuốt ve da thịt nóng cháy, xúc cảm mềm dẻo mà co dãn như khiến tay hắn bị hấp dẫn, không khống chế được tuần tr.a xuống eo y, đầu lưỡi ɖâʍ mỹ ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ đầu v* đã dựng đứng, rồi sau đó không ngừng ʍút̼, ngâm trong miệng dùng răng khe khẽ cắn.


“Không…” Cảm giác vừa ướt lại vừa nóng làm Cố Hoài Dương khó mà chịu được, giùng giằng muốn né trách chỉ mang đến thêm trêu đùa, lực đạo siết chặt cổ tay tăng lên, y căn bản chống cự không được, ý thức như cũ bị đình trệ, nhắm hai mắt run rẩy, không hề hay biết giờ phút này y ở trong mắt Nhiếp Minh Viễn có bao nhiêu mê người. Nhiếp Minh Viễn càng không ngừng vuốt ve y, hôn y, khiêu khích y, bàn tay mang theo lửa nóng chu du khắp làn da y, toàn thân Cố Hoài Dương cũng vì thế mà nóng lên, đôi tay trắng nõn dịu dàng nhấc vạt áo sơ mi lên, lúc nhẹ lúc nặng vuốt ve mặt trong đùi y, ngay sau đó ngón tay dinh dính lần tìm xuống địa phương giữa hai chân y…


Cố Hoài Dương vô thức lui lại, “Dừng tay…”
Nhiếp Minh Viễn đã không khống chế được, lập tức cầm lấy “tiểu” Dương, Cố Hoài Dương nhất thời rối loạn, thở gấp, “Ngô…Ân..”


available on google playdownload on app store


“Tôi sẽ khiến em thoải mái.” Nhiếp Minh Viễn hôn Cố Hoài Dương, không muốn buông tha cơ hội thăm dò trước mắt, tinh tế mà tỉ mỉ trêu đùa dục vọng của y, khí quan nhạt màu sạch sẽ nhượng hắn biết được y đối với chuyện nam nữ vô cùng đơn thuần, nếu như nói cái đó bên ngoài có thể ngụy trang được thì thân thể ngây ngô này không thể nào là giả, nghĩ đến đã làm hắn cảm thấy khó mà tưởng tượng được, trong giới giải trí hỗn tạp này còn có người đơn thuần như y, tựa như một chén trà thanh mát mang đến ấm áp, khiến hắn không kìm chế được muốn hôn y, chiếm đoạt y.


Vuốt ve ma sát dục vọng của y trong tay, dùng kỹ xảo mơn trớn, muốn để cho y cảm nhận được khoái hoạt, rất nhanh than thể Cố Hoài dương đã có phản ứng, dục vọng giống như nảy lên sinh mệnh không ngừng run run trong bàn tay hắn.


“Ân..” Tác dụng của thuốc hại thân thể Cố Hoài Dương mềm nhũn, phân không rõ hiện thực với mộng cảnh, Nhiếp Minh Viễn cường ngạch đem thắt lưng dẻo dai chế trụ giữa hai chân, càng thêm thân mật đến gần y, an ủi bộ phận đã cương cứng kia.


Cố Hoài Dương cảm thấy bộ phận bị ma sát liên hồi kia dần truyền đến khoái cảm, kích thích xa lạ không khỏi làm y thở dốc, thanh âm kỳ quái bị cưỡng ép trở về chỗ sâu trong yếu hầu, chẳng qua là vì ȶìиɦ ɖu͙ƈ dâng lên khiến y lọt vào ý loạn tình mê mới không có khí lực đẩy Nhiếp Minh Viễn ra.


Trong lòng bàn tay Nhiếp Minh Viễn toàn là chất lỏng ươn ướt, nói thật, hắn rất ít khi làm chuyện tương tự với nam nhân, hắn không biết thì ra chủ động đụng chạm cũng có thể mang đến kích thích như vậy, này nhất định có liên quan đến đối tượng là Cố Hoài Dương, hắn hôn y, tốc độ ma sát ngày một nhanh, nghe được tiếng thở dốc nhuốm màu ȶìиɦ ɖu͙ƈ vang lên bên tai, hắn ngẩng đầu nhìn gương mặt anh tuấn của y mỗi lúc một hồng hơn, hô hấp càng ngày càng dồn dập…


Nhịp tim Nhiếp Minh Viễn cũng không khống chế được mà tăng nhanh, nhiệt độ nóng bỏng cuồn cuộn lưu chuyển trong người kịch liệt tập trung xuống địa phương phía dưới, hắn dùng lực vuốt ve thân thể khỏe mạnh của Cố Hoài Dương, bộ phận bị hắn lộng không ngừng cương lên, Cố Hoài Dương hãm sâu trong ȶìиɦ ɖu͙ƈ ngẩng đầu lên thở dốc, đường cong cơ thể theo từng động tác của y mà phô ra vẻ đẹp mê người, không lâu sau, Cố Hoài Dương không nhịn được nữa buồn bực hừ một tiếng, ở trong tay hắn xuất ra.


Phóng thích xong, Cố Hoài Dương mệt mỏi không chịu nổi, nhắm hai mắt, mờ mịt ngủ càng thêm trầm ổn, lưu lại Nhiếp Minh Viễn bất mãn nhìn y, đầu lưỡi màu đỏ ɭϊếʍƈ đi nhũ dịch trên tay, thoạt nhìn tựa như dã thú nếm phải đồ ngon, “Em thật mỹ vị.” Cúi người hôn lên da thịt nhẵn bóng, mồ hôi thấm ướt cái trán, khuôn mặt đỏ ứng, đánh chiếm cánh môi hé mở của y, đầu lưỡi dò xét tiến vào trong khoang miệng, trêu chọc đầu lưỡi y, tư ý ɭϊếʍƈ lộng.


“Ngô…” Cố Hoài Dương nhíu mày, thân thể phiếm hồng mang theo nhiệt độ nóng bức, thật sâu hấp dẫn Nhiếp Minh Viễn xoa nắn ngực y, mà điểm dựng thẳng trước ngựa kia càng thêm bị hung hăn đùa bỡn.


Khi Cố Hoài Dương vì thiếu dưỡng khí mà không còn ý thức, hai tay vốn vẫn muốn kháng cự để trước lồng ngực hắn, đầu lưỡi ướt nước của Nhiếp Minh Viễn mới từ trong miệng y lui ra, một sợi chỉ bạc khẽ kéo, liên kết hai đôi môi, cánh môi Cố Hoài Dương vô cùng dụ hoặc, không cách nào chịu khép lại, nhịp tim Nhiếp Minh Viễn nhất thời tăng vọt, nhẫn nại không được hôn y.


Cố Hoài Dương bị hắn hôn đến miệng lưỡi tê rần, mơ hồ cảm thấy giờ phút này mộng cảnh thật quá mức chân thật, y muốn từ trong giấc mộng tỉnh lại, thân thể lại không chịu nghe lời, giống như bị vật nào đó nặng chặn lại không làm được gì, đầu lưỡi đau nhức, cổ cũng phát ngứa, dường như có người đang hôn y, thuận theo mồ hôi mà ɭϊếʍƈ dọc thân thể y, trượt từ bả vai xuống lồng ngực rồi đến cơ bụng sít chặt, môi đôi tay lạnh như bảo thạch di chuyển xuống hạ thân, rõ ràng theo lý phải hóa giải nhiệt độ trên người thế nhưng chỉ làm cả người y thêm phát nóng…


Như mất đi không chế. Nhiệt độ thân thể như dòng dung nham núi lửa sôi trào tìm kiếm đường ra, cho đến khi dục vọng lần nữa được buông thả… Cố Hoài Dương xốc xếch thở hổn hển, mồ hôi mịn dọc theo da thịt căng cứng chảy dài….






Truyện liên quan