Minh Vương Tuyết Phi, Phúc Hắc Tà Phi
✍ Fuyu Nalia
12 chương
80 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Xuyên qua
- Chương 2: Nhận thức
- Chương 3: Gặp mặt ngọc phi sương
- Chương 4: Thu thập thủ hạ
- Chương 5: Vở kịch của mẫu tử ngọc phi sương
- Chương 6: Ngọc phi tuyết kinh doanh
- Chương 7: Hoàn thành tửu lâu
- Chương 8: Văn Tuyên Minh điều tra
- Chương 9: Ngọc Phi Sương hành động
- Chương 10: Yến tiệc (1)
- Chương 11: Yến tiệc (2)
- Chương 12: Yến tiệc (3)
Nàng vốn là một đặc công trong lúc làm nhiệm vụ không may chết, xuyên qua trở thành quận chúa, con gái của tướng quân. Người con gái này lại bị mẹ kế cùng thứ muội ức hiếp.
Còn hắn là một vị vương gia lạnh lùng, thiết huyết, tay mắn binh quyền, đồng thời nắm trong tay tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới.
Nàng thành quận chúa, cởi bỏ dung nhan xấu xí lộ ra dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn, trừng trị mẹ kế, chỉnh thứ muội, lập bang phái trên giang hồ xưng bá.
Nàng thay đổi chóng mặt lạnh lùng tàn ác cuồng vọng lãnh ngạo.
Hắn ngược lại không thay đổi vẫn lạnh lùng phúc hắc là oan gia với nàng nhưng cứ như oan hồn bám riết lấy nàng
Đoạn trích 1:
Nàng- Nghe nói vương gia đây không gần nữ sắc, hôm nay gặp ở thanh lâu đúng là không thể tin được những tin đồn nhảm.
Hắn- Thân là quận chúa đương triều, con gái đại tướng quân mà vào một thanh lâu đúng thật cũng làm người ta bất ngờ.
Nàng- Vương gia cũng giống ta thôi, để người ngoài biết vẫn là vương gia nổi hơn, tin hay không ta với ngài truyền ra ngoài thử.
Hắn- Quả là quận chúa không nhu nhược như lời đồn.
Nàng- Thật xin lỗi vì ta không nhu nhược được như vương gia mong muốn
Hắn-"..."
Nàng- Bà chủ đâu đem hết những cô nương đẹp nhất ra đây hầu hạ bổn đại gia
Hắn- Ngươi!!!?
Nàng- Thế nào vương gia đến kĩ viện không tìm nữ nhân chẳng nhẽ tìm...nam nhân?
Hắn- Bổn vương muốn nói là ta không thích những nữ nhân son phấn đầy mình nên tốt nhất ngươi tránh xa ta một chút
Nàng-"..."
Đoạn trích 2:
Hắn- Ta được cha nàng nhờ vả phải trông coi nàng, trên danh nghĩa ta cũng được coi là ca ca của nàng.
Nàng- Ta nhớ không lầm ta và ngươi từng nói không đội trời chung, vậy mà ngươi hôm qua đòi làm bằng hữu với ta, hôm nay đòi làm ca ca ta sao mai ngươi không làm cha ta luôn đi!
Hắn- Cha nàng còn đó, sao nàng nói thế khác nào nói cha mình sắp chết?
Nàng- Ngươi?!!! Vô sỉ!!!
Hắn- Cũng học từ quận chúa đây.
Nàng-"...."
Hắn phúc hắc cười thầm.
Từ là đôi oan gia, hắn và nàng hai con người hai số phận đã đến với nhau. " Cho dù thiên địa thay đổi cho dù hàng vạn năm trôi qua ta vẫn nguyện cùng nàng/chàng nên đôi vợ chồng"