
Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc
✍ Hữu Mặc
Hoàn thành
Dị GiớiTrọng SinhĐam Mỹ
139 chương
13,854 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
/2
Thể loại: trọng sinh - dị giới - chủ thụ
Tổng truyện: 137c + 2PN
Edit: Cáo khìn - Beta: Yuu
Nói cho mọi người biết một điều.
Trọng sinh không đáng sợ đâu
Xuyên qua đến một thế giới khác cũng không hề đáng sợ.
Dù cho thế giới toàn là sâu biến dị bò lết khắp nơi, không, đều không đáng sợ.
Điều đáng sợ là cậu trọng sinh thành một cây ớt chỉ thiên.
Chính là cái loại ớt chỉ thiên đỏ rực tàn phá thế giới, cay xé lưỡi, hà một hơi thôi thì chính mình cũng bị cay tới phát khóc!
Chuyện càng đáng sợ hơn là đám sâu kia rất thích ăn thực vật, cũng may cậu có thể điều khiển các loại thực vật khác, trốn thoát khỏi miệng đám sâu.
Có một vị tướng quân nọ rất thích cay, không cay không vui, một ngày nọ anh gặp một đám thực vật dùng đại kiệu khiêng một cây ớt chỉ thiên... đang nằm tư thế quý phi say rượu!
Vị tướng quân nọ: "..."
Cây ớt này vừa nhìn đã biết là cực phẩm ớt vương, ăn vào nhất định rất đã.
Bạn ớt chỉ thiên nào đó nhịn không được run lẩy bẩy, cảm thấy thân mình khó giữ!
Thật lâu thật lâu về sau, vị tướng quân nọ nhìn chằm chằm người nằm trên giường nói: "Biến thành cây ớt cho anh liếm vài ngụm đi, ăn không được cũng có thể liếm liếm một chút, vị cay thực hăng hái a."
Bạn nào đó vốn đã mặc quần áo quyến rũ nháy mắt đen mặt...
Đại tướng quân cái em gái anh, chỉ biết có ăn ớt thôi!
Sao không cay chết anh đi!
Kỳ thực đây là một câu chuyện xưa kể về một cây ớt chỉ thiên dựa vào dị năng của mình thành công hô phong hoán vũ ở thế giới nhân loại.
Vài lời gỡ mìn từ tác giả: truyện này không phải thể loại thánh mẫu, ai thích xem thánh mẫu văn cùng bàn phím đại hiệp xin mời quay ra.
Xin đừng phun tào nhân vật chính vì sao không hi sinh chính mình vì mọi người, cũng đừng nói cho dù bị người ta hãm hại thì vẫn phải bao dung, bởi vì chính bản thân tôi cũng không làm được, cám ơn.
Bình luận về tác phẩm: Chu Bách Triết trọng sinh biến thành một cây ớt chỉ thiên đỏ rực, cay xé lưỡi, hà một hơi thì chính mình cũng bị cay tới khóc thét. Đáng sợ hơn nữa là cậu bị một vị tướng quân không cay không vui để mắt.
Câu chuyện này được đặt ra ở thời tương lai, viễn tưởng khá nhiều. Song song với chuyện trọng sinh thành cây ớt thì chuyện làm người ta phải ôm bụng cười to là nhân thiết mâu thuẫn giữa công thụ, thụ thì sợ cay muốn chết, công lại không cay không thích, hai người gặp nhau sẽ tạo thành một câu chuyện kỳ diệu thế nào? Thật đáng giá chờ mong a.
...
[Cáo] truyện rất thú vị, đáng tiếc là kết thúc hơi nhanh một chút kakaka
Tổng truyện: 137c + 2PN
Edit: Cáo khìn - Beta: Yuu
Nói cho mọi người biết một điều.
Trọng sinh không đáng sợ đâu
Xuyên qua đến một thế giới khác cũng không hề đáng sợ.
Dù cho thế giới toàn là sâu biến dị bò lết khắp nơi, không, đều không đáng sợ.
Điều đáng sợ là cậu trọng sinh thành một cây ớt chỉ thiên.
Chính là cái loại ớt chỉ thiên đỏ rực tàn phá thế giới, cay xé lưỡi, hà một hơi thôi thì chính mình cũng bị cay tới phát khóc!
Chuyện càng đáng sợ hơn là đám sâu kia rất thích ăn thực vật, cũng may cậu có thể điều khiển các loại thực vật khác, trốn thoát khỏi miệng đám sâu.
Có một vị tướng quân nọ rất thích cay, không cay không vui, một ngày nọ anh gặp một đám thực vật dùng đại kiệu khiêng một cây ớt chỉ thiên... đang nằm tư thế quý phi say rượu!
Vị tướng quân nọ: "..."
Cây ớt này vừa nhìn đã biết là cực phẩm ớt vương, ăn vào nhất định rất đã.
Bạn ớt chỉ thiên nào đó nhịn không được run lẩy bẩy, cảm thấy thân mình khó giữ!
Thật lâu thật lâu về sau, vị tướng quân nọ nhìn chằm chằm người nằm trên giường nói: "Biến thành cây ớt cho anh liếm vài ngụm đi, ăn không được cũng có thể liếm liếm một chút, vị cay thực hăng hái a."
Bạn nào đó vốn đã mặc quần áo quyến rũ nháy mắt đen mặt...
Đại tướng quân cái em gái anh, chỉ biết có ăn ớt thôi!
Sao không cay chết anh đi!
Kỳ thực đây là một câu chuyện xưa kể về một cây ớt chỉ thiên dựa vào dị năng của mình thành công hô phong hoán vũ ở thế giới nhân loại.
Vài lời gỡ mìn từ tác giả: truyện này không phải thể loại thánh mẫu, ai thích xem thánh mẫu văn cùng bàn phím đại hiệp xin mời quay ra.
Xin đừng phun tào nhân vật chính vì sao không hi sinh chính mình vì mọi người, cũng đừng nói cho dù bị người ta hãm hại thì vẫn phải bao dung, bởi vì chính bản thân tôi cũng không làm được, cám ơn.
Bình luận về tác phẩm: Chu Bách Triết trọng sinh biến thành một cây ớt chỉ thiên đỏ rực, cay xé lưỡi, hà một hơi thì chính mình cũng bị cay tới khóc thét. Đáng sợ hơn nữa là cậu bị một vị tướng quân không cay không vui để mắt.
Câu chuyện này được đặt ra ở thời tương lai, viễn tưởng khá nhiều. Song song với chuyện trọng sinh thành cây ớt thì chuyện làm người ta phải ôm bụng cười to là nhân thiết mâu thuẫn giữa công thụ, thụ thì sợ cay muốn chết, công lại không cay không thích, hai người gặp nhau sẽ tạo thành một câu chuyện kỳ diệu thế nào? Thật đáng giá chờ mong a.
...
[Cáo] truyện rất thú vị, đáng tiếc là kết thúc hơi nhanh một chút kakaka