Một Quả Mai Không Giải Được Cơn Khát
✍ Trương Tiểu Tố
Hoàn thành
Ngôn TìnhSủng
69 chương
588 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Thanh mai trúc mã
- Chương 2: Chính cái nghèo đã khiến họ trở nên ngốc nghếch
- Chương 3: Mắt anh mù
- Chương 4: Trên đời này, chỉ có anh được phép ức hiếp cô
- Chương 5: Có phải em đang hẹn hò không?
- Chương 6: Ghét bỏ anh?
- Chương 7: Tính chiếm hữu của anh
- Chương 8: Về đến nhà thì nhắn tin cho anh
- Chương 9: Một cái ôm nhẹ nhàng
- Chương 10: Anh hoảng loạn bỏ chạy
- Chương 11: Có chút hoảng loạn
- Chương 12: Cô nhất định không thể để bị bắt
- Chương 13: Thực ra anh rất dễ dỗ dành
- Chương 14: Buổi tối trong phòng không có người, cô không ở nhà
- Chương 15: Trừng phạt cô
- Chương 16: Đến nhìn cô một cái cũng không cho, có bệnh, chắc chắn là có bệnh
- Chương 17: Bị chặn trên đường đi học
- Chương 18: Đồ phản nghịch suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương
- Chương 19: Cô khóc gọi tên anh: Anh tiểu Chu
- Chương 20: “Có phải cậu thích Cố Kiều không?”
- Chương 21: Có phải cô đã nhìn trúng nam sinh mới chuyển tới kia rồi không?
- Chương 22: Sinh nhật vui vẻ, anh tiểu Chu
- Chương 23: Qua cửa kính ô tô, anh nhìn thấy cô và cậu ấy
- Chương 24: Những đứa trẻ tuổi niên thiếu thật khó ưa
- Chương 25: Thả thính rồi bỏ chạy
- Chương 26: Ước mơ của anh ấy hả, ước mơ của anh chính là biến ước mơ của em thành hiện thực
- Chương 27: Ghen rồi, hiểu không?
- Chương 28: Tranh sủng
- Chương 29: Cô gái của con
- Chương 30: Ảnh đại diện cặp đôi hay anh em
- Chương 31: Hứa Mạn cũng phải bó tay với con trai của mình
- Chương 32: Các học bá cùng yêu tôi
- Chương 33: Cô gái một tay anh chăm sóc, thì đương nhiên là của anh rồi
- Chương 34: Có cậu ở bên là được rồi
- Chương 35: Có phải anh thích em không?
- Chương 36: Mẹ kiếp, ai thèm hôn em?
- Chương 37: Ghen tuông khiến người ta mất đi lý trí
- Chương 38: Không gả được cho ai thì đã làm sao, tôi cưới
- Chương 39: Anh trông như kẻ ngốc khi theo đuổi cô
- Chương 40: Cô nói cô đã có người mình thích
- Chương 41: Vậy đây có được tính là hẹn hò không?
- Chương 42: Yêu đơn phương
- Chương 43: Bị chó cắn?
- Chương 44: Muôn kiểu tình địch
- Chương 45: Không thể ở một mình với cô một cách đàng hoàng tử tế nữa rồi
- Chương 46: Thổ lộ: Cố Kiều, em là của anh
- Chương 47: Kiềm chế một chút, đừng bắt nạt người ta
- Chương 48: Tình yêu trên sân trượt băng
- Chương 49: Cô là mạng sống của anh, cô không thể xảy ra chuyện
- Chương 50: Giải cứu kịp thời
- Chương 51: Phòng lửa, phòng trộm, phòng anh tiểu Chu
- Chương 52: Sinh nhật mười tám tuổi của Cố Kiều và mái tóc xinh đẹp của cô
- Chương 53: Tiếng Piano trong đêm
- Chương 54: Khoảnh khắc mong đợi đã lâu
- Chương 55: Mau hoàn thành rồi lượn đi
- Chương 56: Không được chạy theo người khác
- Chương 57: Tạm biệt nhé, cô gái thời niên thiếu mà tôi thích
- Chương 58: Tất cả mọi người đều đang thèm muốn bạn trai của cô
- Chương 59: Cái ôm ấm áp
- Chương 60: Thật biết cách chơi
- Chương 61: Phương thức đàm phán đặc biệt của cô với anh
- Chương 62: Hận không thể đem cô nhập vào máu thịt
- Chương 63: Sắp nhớ anh chết mất rồi
- Chương 64: Một sinh viên năm ba như anh sao lại muốn làm ba đến thế?
- Chương 65: Cô đang tự tìm cái chết
- Chương 66: Cầu hôn
- Chương 67: Đăng ký
- Chương 68: Kiều Kiều, anh yêu em
- Chương 69: Ngoại truyện: Cuộc sống hạnh phúc
VĂN ÁN
Khi cô bị ức hiếp, anh bẻ gãy hai chiếc răng cửa của tên dám bắt nạt cô, rồi nắm chặt tay cô nói: “Chỉ anh mới có thể ức hiếp em.”
Ngày cô nhận được thư tình, anh đã xé nát nó trước khi cô kịp đọc, rồi trịnh trọng nói với cô: “Học hành là trên hết, không cho phép yêu sớm.”
Mỗi ngày anh đều đưa cô tới trường, đón cô về nhà, ăn cơm cùng cô, giúp cô làm bài tập, thậm chí còn đem theo cô mỗi lúc đánh nhau.
Cứ thế cho đến một ngày, trong lớp có một học sinh mới chuyển tới, tan học cậu ta đưa cô về nhà, mời cô ăn cơm, làm bài tập cùng cô. Lúc này, anh mới bắt đầu hoảng sợ…
——–
Đây là câu chuyện yêu chiều từ nhỏ tới lớn của đôi thanh mai trúc mã.
Anh đã tận mắt chứng kiến quá trình cô trưởng thành, anh đã được ngắm nhìn mọi dáng vẻ của cô.
Khi cô bị ức hiếp, anh bẻ gãy hai chiếc răng cửa của tên dám bắt nạt cô, rồi nắm chặt tay cô nói: “Chỉ anh mới có thể ức hiếp em.”
Ngày cô nhận được thư tình, anh đã xé nát nó trước khi cô kịp đọc, rồi trịnh trọng nói với cô: “Học hành là trên hết, không cho phép yêu sớm.”
Mỗi ngày anh đều đưa cô tới trường, đón cô về nhà, ăn cơm cùng cô, giúp cô làm bài tập, thậm chí còn đem theo cô mỗi lúc đánh nhau.
Cứ thế cho đến một ngày, trong lớp có một học sinh mới chuyển tới, tan học cậu ta đưa cô về nhà, mời cô ăn cơm, làm bài tập cùng cô. Lúc này, anh mới bắt đầu hoảng sợ…
——–
Đây là câu chuyện yêu chiều từ nhỏ tới lớn của đôi thanh mai trúc mã.
Anh đã tận mắt chứng kiến quá trình cô trưởng thành, anh đã được ngắm nhìn mọi dáng vẻ của cô.