Chương 87
Nghe nói trong điện thoại của Mr. MOF không có bất cứ ứng dụng gì, từ Facebook, Twitter cho tới Instagram, cái gì cũng không có. Anh ấy còn cường điệu nhấn mạnh việc con người ngày nay quá lệ thuộc vào công nghệ và mạng xã hội.
Tôi khua môi múa mép với Mr. Bu, “Mr. MOF ngầu quá! Đây mới là nam thần thực sự chứ!”.
Mr. Bu không thèm để ý đến tôi.
Ngày hôm sau, tôi cùng cô em họ đi ăn đồ ăn Thái, nhắc tới một bộ phim của Thái Lan, tình tiết còn sến súa hơn cả Quỳnh Dao. Em họ nói, “Có dám cược với em không? Bây giờ đang là giờ làm việc, chị bảo anh rể đến đây đón chị, anh ấy chắc chắn sẽ không đến”.
Tôi nói, “Chị cá với em luôn, anh ấy nhất định sẽ đến”.
Nói xong, tôi gọi điện cho Mr. Bu, giọng nói mềm mại như nước, “Ông xã, hình như em bị trúng gió rồi, chóng mặt quá, khó chịu vô cùng, anh có thể lái xe tới đón em luôn bây giờ được không?’.
Mr. Bu ở đầu bên kia điện thoại vui vẻ đồng ý.
Kết quả, khi tôi bước ra khỏi nhà hàng, anh đã gọi Uber cho tôi.
Cá cược thua, tôi nghiến răng nghiến lợi nói với Mr. Bu, “Em mới khen Mr. MOF mỗi một câu, anh có cần thế không?”.
“Có cần.”
“Anh không sợ em bị trúng gió thật sao?’
“Lúc đó em họ của em đã nhắn tin Wechat cho anh rồi, nói em khỏe như trâu ấy.”