Chương 88
Khoảnh khắc mà Bắp Cải Trộn phải lòng Mr. MOF vô cùng “vi diệu”, chính là vào lúc anh ấy đang chửi thề bằng tiếng Pháp.
Hôm đấy, Mr. MOF đang muốn làm một cái bánh Mousse vị vải, nhưng sau khi rã đông, quả vải mềm nhũn ra như nước, không còn nếm được vị của vải nữa, anh ấy chỉ còn cách dùng si-rô vải. Khi Bắp Cải Trộn bước vào lớp học là lúc nghe thấy Mr. MOF mắng một câu, “Putain!”.
Bắp Cải Trộn sợ hết hồn, Mr. MOF quay đầu lại, áy náy nói, “Xin lỗi, không phải anh chửi em đâu”.
Lúc này, cô ấy mới phát hiện ra quần áo của Mr. MOF bị vấy bẩn túng tóe, trên mặt anh ấy cũng dính đầy vệt nước do si-rô vải bắn lên.
Bắp Cải Trộn nói, “Anh biết không, người đàn ông trong lúc làm việc nghiêm túc là đẹp trai nhất, vì công việc mà phát điên trông cũng rất đáng yêu”.
Nhưng đa số thời gian là Mr. MOF làm cho Bắp Cải Trộn phát điên thì đúng hơn.
Có một lần, họ cùng làm món Crème Brulee kiểu Pháp, Mr. MOF hỏi cô ấy, “Em có thích ăn dâu tây không?”.
“Thích chứ.”
“Anh không thích ăn dâu tây.”
“…Ờ.”
Rất khó đỡ. Mau nói gì khác đi! Cô ấy đã không tiếp lời được nữa rồi kìa.
Lúc này Mr. MOF nói, “Em mở tủ lạnh lấy cho anh một hộp sữa hoa quả đi. Anh không thích Fraise (dâu tây vườn bình thường) đâu, anh thích Mara des bois (dâu tây loại cao cấp)”.
Sau khi Bắp Cải Trộn mang ra, Mr. MOF vừa làm Crème Brulee vừa khen không ngớt.
“Mara des bois được trồng ở Genève đấy, màu sắc vô cùng tươi, vừa thơm vừa ngọt.”
“Không phải anh nói là không thích dâu tây sao?”
“Đúng thế.”
“Thế sao còn khen Mara des bois rất ngon?”
“Thì là rất ngon mà.”
“Thế mà anh vẫn không thích ăn dâu tây?”
“Không sai.”
Lúc này trong đầu Bắp Cải Trộn chỉ có hai từ thôi: Xin quỳ!