Chương 44

Tại tập đoàn Hạ thị…
- Chủ tịch, điểm của chứng khoán công ty chúng ta vừa giảm thêm 5 điểm nữa.


Hạ Vĩnh Cường nhìn trái phiếu của tập đoàn Hạ thị hiện lên trên sàn giao dịch với một màu đỏ chói mắt. Hôm qua vừa giảm 3 điểm, hôm nay lại tiếp tục giảm. Tình trạng này đã kéo dài suốt một tuần, khiến vị trí Hạ thị vốn ở nằm thứ hai cũng đã rơi xuống thứ sáu. Thân là một lão hồ ly chốn thương trường, ông làm sao không biết là có một người bí ẩn đang cố thao túng chèn ép cổ phiếu Hạ thị. Ông tức giận đập mạnh bàn:


- Hôm nay lại xảy ra chuyện gì nữa đây?
- Một số cổ đông vừa bán ra một bộ phận cổ phần công ty, bởi vì họ sợ tiếp tục đầu tư sẽ khiến họ lỗ tiền.
Giọng nói ngọt ngào của cô thư kí trẻ lại vang lên, cung kính báo cáo:


- Chủ tịch, việc đấu thầu công trình xây dựng chung cư cao cấp của chúng ta đã thất bại, công ty đối thủ lại đấu giá thành công với giá chẳng xê xích bao nhiêu, tôi cho rằng bên phía chúng ta có nội gián.
Lời nói cô ta văng vẳng bên tai khiến cơn tức giận trong người Hạ Vĩnh Cường bùng cháy. Ông ta hét lên:


- Mở cuộc họp hội đồng quản trị.
Người đang trong cơn tức giận như ông làm sao chú ý nụ cười kiều diễm như hoa anh túc của cô thư kí trẻ kia. Một tin nhắn cũng đã được gửi một cách kín đáo đến Nam Cung Lãnh: Nam Cung tổng, việc thành.
- - - - - -
Tại phòng họp…


Các đại cổ đông của Hạ thị về cơ bản đã có đủ. Họ ngồi nhìn Hạ Vĩnh Cường, đôi mắt không che dấu âu lo. Một người đánh bạo hỏi:
- Hạ chủ tịch có thể giải trình về sự việc gần đây không?
Ngay lúc ông chưa mở miệng, một cổ đông khác cũng mở miệng châm chọc:


available on google playdownload on app store


- Rõ ràng không có năng lực, khiến công ty đi xuống còn mặt dầy ngồi trên ghế chủ tịch.


Người vừa cất giọng không ai khác chính là Hạ Túy – anh em cùng cha khác mẹ với Hạ Vĩnh Cường. Mặc dù Hạ thị có thể coi như một công ty gia tộc, nhưng hai người này vốn không hợp tính nên luôn tìm chuyện đấu đá nhau mãi.


Khác với bình thường, Hạ Vĩnh Cường không hề phản bác lại ông ta mà ung dung kêu thư kí mang lên cho tất cả cổ đông mỗi người một xấp tài liệu:


- Tôi nghi ngờ trong vụ đấu thầu vừa rồi công ty chúng ta có nội gián. Hơn nữa để biết được thông tin cơ mật như vậy thì địa vị của kẻ đó cũng không thấp.


Mấy lão hồ ly gật gù, tỏ vẻ đồng ý với quan điểm của ông. Một vài kẻ chợt nghĩ đến điều gì, vội vả mở xấp tài liệu kia ra. Ngoài ý muốn, trong đó không phải là văn bản in tài liệu gì mà là một sấp hình chụp một nam thanh niên tuấn tú và một cô gái lả lướt, phong tình.
- Đây là…


Trong lúc mọi người đang cố nhớ xem hai người này là ai thì có một tiếng kinh hô truyền đến:
- Đây không phải là vị tổng giám đốc quyến rũ của bên Tinh Trần vừa tuyển vào hay sao.


Hạ Túy bất an, cũng nhanh chóng mở xấp tài liệu ra. Mặt ông nhanh chóng tái đi, bởi người trong hình là con trai duy nhất của ông – Hạ Vũ. Ông ta lẩm bẩm như người mất hồn:
- Chắc chắn là có hiểu lầm. Con tôi không bao giờ làm ra mấy cái chuyện phản bội lại công ty.
Hạ Vĩnh Cường tức giận đập bàn:


- Không phải cậu ta thì còn ai được? Nếu nói về mức độ hiểu rõ công trình này, làm gì còn ai rõ ràng hơn người trực tiếp chịu trách nhiệm dự án chứ.
Đôi mắt Hạ Túy ngỡ ngàng, mang theo sự bất ngờ:


- Thì ra ông dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy để đuổi Vũ nhi ra khỏi cao tầng công ty. Dù ông có ghét tôi đến đâu nhưng nó cũng là cháu ruột của ông đó.
Hạ Vĩnh Cường điềm nhiên ngồi trên ghế chủ tịch tuyên bố:


- Kể từ hôm nay, tôi cũng tuyên bố bãi bỏ chức vụ giám đốc chi nhánh A của Hạ Vũ.
Hạ Túy đập mạnh bàn:


- Ông còn chưa thông qua quyết định chính thức của hội đồng quản trị cơ mà. Nên nhớ ông chỉ mới có 42% cổ phần, mặc dù là cổ đông lớn nhất nhưng nếu tất cả mọi người ở đây bỏ phiếu phản đối thì ông vẫn không thể quyết định được đâu.


Ông ta nhìn hết tất cả những cổ đông thường ngày giao hảo với mình, nhưng phần lớn lại nhận về cái nhìn lảng tránh. Để bớt áy náy, tất cả họ thống nhất với nhau:
- Chúng tôi bỏ phiếu trống.
Một người trong số đó đứng lên phát biểu ý kiến:


- Tôi cho rằng cháu Vũ không làm điều đó, cần điều tr.a lại lần nữa rồi hãy ra quyết định.
Vài người khác cũng gật đầu ra vẻ đồng tình. Thư kí tổng kết và báo cáo:


- Hiện nay, ông Hạ Vĩnh Cường nắm 21% cổ phần công ty, cô Hạ Thủy Miên nắm 20% cổ phần công ty, ông Hạ Túy nắm 12% cổ phần công ty, Lạc tiên sinh nắm 7%, Ngô tiên sinh nắm 10%, Châu tiên sinh nắm 9%, Lâm tiên sinh nắm 5%, còn 6% thuộc về thị trường tự do cùng 10% cổ phần không rõ chủ sở hữu cùng tung tích từ lâu.


- Vậy là Ông Lạc, ông Ngô và ông Hạ Túy phản đối kết quả của chủ tịch, còn mọi người còn lại đều thông qua, tổng cộng là 29% cổ phần, ít hơn so với mọi người ủng hộ Hạ chủ tịch là 46% nên quyết định của chủ tịch được thông qua.


Hạ Túy tức giận chỉ thẳng vào mặt tất cả mấy người bỏ phiếu trắng nói:
- Bình thường tôi với mấy người cùng nhau xưng huynh gọi đệ, thế mà khi gặp chuyện mấy người phủi sạch mông bỏ đi.
Cuối cùng, ông ta quay sang Hạ Vĩnh Cường, nghiến răng mà mắng:


- Hạ Túy tôi thừa nhận mình chẳng ưa gì ông, nhưng cha con tôi tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến công ty, không đời nào làm loại người ti bỉ đó. Em trai, sẽ có ngày ngươi phải trả giá về tất cả những gì mình đã gây ra.


Ngay lúc ông ta vừa ra khỏi phòng họp trong cơn giận dữ, đã có một cuộc điện thoại gọi cho ông ta:
- Chào Hạ Túy tiên sinh, tôi là Nam Cung Lãnh, và tôi nghĩ rằng ông sẽ có hứng thú về chuyện hợp tác của chúng ta trong thời gian tới phải không?






Truyện liên quan